Đế Vương Sủng Ái

Chương 560 :

Ngày đăng: 14:19 19/04/20


Tại mộ địa Lâu gia, điều khiến mọi người không ngờ tới là mộ địa Lâu gia lại nằm ở con núi phía sau của Đoạn Trần Tông.



Đoạn Trần Tông, Thượng Tông, không phải Hạ Tông.



Tố Phỏng bị giết, Tả Hữu Hộ Pháp không ở đó, bọn họ cũng chẳng có gì kiêng nể Hạ Tông này nữa, thêm vào đó là Hiên Viên Chế võ công tuyệt đỉnh, cả đám người họ mở đường máu ra ngoài, tụ họp với hội Tần Thúc Bảo rồi nhanh chóng rời khỏi vách núi Thông Thiên, quay lại Lâu gia.



Trên cỗ xe ngựa đi đầu, bầu không khí giữa cha con Hiên Viên Ý và Hiên Viên Chế có chút nặng nề.



Bởi vì chung quy ông cũng là phụ thân của Hiên Viên Ý, là gia gia của Lâu Thất, tuy ông khiến người khác không thoải mái nhưng cũng chẳng có ai mở lời bảo ông đi khỏi.



Lâu Thất và Trầm Sát còn lạnh lùng hơn tất cả những người khác, dù sao thì chẳng qua bây giờ họ cũng cần ông ta đưa họ tới mộ địa Lâu gia, cũng muốn thông qua ông ta để biết được chân tướng năm xưa mà thôi.



Hiên Viên Chế lúc này đã thay bộ y phục của Hiên Viên Ý, người đẹp vì lụa, khí thế đã trở lại. Hiên Viên Ý trước mặt ông ta vô thức cũng có sự kính nể và tôn trọng.



Khác với sự căm ghét và chống đối của người khác với Hiên Viên Chế, trong ấn tượng của Hiên Viên Ý, phụ hoàng là một người uy nghiêm chính trực nghĩa khí, hơn nữa còn rất yêu con trẻ.



Vì vậy mà ba huynh đệ ông từ nhỏ đã yêu thương và tôn kính lẫn nhau, hoàn toàn không có cái việc huynh đệ máu lạnh tương tàn trong hoàng thất, không có ai vì cái long ỷ kia mà phải tranh giành tới sứt đầu mẻ trán.



Bây giờ thái độ của ông với Lâu Thất như vậy thực sự là khiến cho Hiên Viên Ý không tài nào hiểu được, thậm chí còn không thể chấp nhận nổi.



"Phụ hoàng, liệu có phải người cho rằng Lâu Thất không phải cốt nhục của đại ca không?"



Trong chiếc xe đằng sau, Lâu Thất khẽ giật giật cánh tay của Trầm Sát, ra hiệu bảo chàng nghe xem. Với nội lực hiện nay của bọn họ thì muốn nghe cuộc đối thoại trên chiếc xe đằng trước hoàn toàn không phải việc gì khó. Hơn nữa lúc trước Lâu Thất cũng ra ám hiệu cho Tần Thúc Bảo rồi, cho khoảng cách hai xe gần nhau một chút.



Kể cả nàng có không nghe được một hai câu thì Trầm Sát cũng có thể nghe được mà.



Lâu Hoan Thiên nhướn nhướn mày với nàng, hắn cũng không nói gì mà vểnh tai lên nghe. Bọn họ đều biết lần này có lẽ có thể nghe được một vài thực tình năm xưa.




Mũi Lâu Thất thấy cay cay.



Lâu Hoan Thiên cũng vỗ vỗ ngực: "Tiểu Thất, đừng quên là muội còn có ca ca nữa! Ai nói muội là yêu nghiệt thì chúng ta không cần kẻ đó!" Gia gia cái quái gì chứ? Bọn họ không có gia gia thì lẽ nào không sống nổi sao? Đùa gì vậy!



Lời của hai nam nhân này đều là dùng nội lực truyền ra ngoài, rõ ràng là để cho Hiên Viên Chế ở trong cỗ xe đằng trước nghe thấy.



Thực sự là ông ta cũng đã nghe thấy, hơi thở trầm xuống, không nhịn nổi mắng lên: "Hai tiểu tử thối các ngươi!" Lời ông vừa dứt, U U liền phi tới đậu lên xe của Lâu Thất rồi nhảy lên đùi nàng, cọ cọ vào nàng.



"U u."



Lâu Thất cười: "Cái đồ nhỏ con nhà ngươi cũng tới biểu thị quyết tâm sao? Ta còn tưởng ngươi định bỏ ta mà đi cơ."



Hiên Viên Trọng Châu không kiềm được hỏi: "Lưu Quang Tử Vân Hồ đó vốn là gia gia nuôi sao?"



"Là sư phụ của ta nuôi, Lưu Quang Tử Vân Hồ tuổi thọ rất lâu, hơn nữa thì nó lớn lên chừng này thì sẽ không to hơn nữa. Năm đó chẳng qua là ta muốn dung nó để tạo chút cơ hội cho hoàng bá bá với quý nữ ở với nhau mà thôi..."



Chỉ là không ngờ ông ta lại gặp phải Vân U, rồi hai bên phải lòng mà sinh hạ ra yêu nghiệt Tiểu Thất đó. Bây giờ tiểu yêu nghiệt đó lại được lòng tất cả mọi người?



"Vậy thì, năm đó Tiểu Thất đi theo tam đệ là bởi vì phụ hoàng người..."



Hiên Viên Chế lắc lắc đầu: "Không phải ta, năm đó xảy ra chuyện, chỉ là ta muốn đưa tiểu nha đầu đó tới các đại hoàng thất để nói rõ sự việc rồi cùng nhau thương lượng đối sách, xoá bỏ lời đồn, nhưng sau này sự tình lại phát sinh lớn đến mức mà ta không cách nào khống chế nổi, trong cung xảy ra đại loạn, a đầu đó vì sao mà bị lão tam đưa đi thì ta cũng không biết.



Trong lúc ông ta đang nói thì cũng đã tới Lâu gia rồi.



Nhưng nghênh đón bọn họ lại là Lâu lão thái quân đang bị trói ở trước bảng môn Lâu gia. Lúc này bà ta bị lột sạch chỉ còn lại một bộ đồ bên trong, sợi dây thừng to thắt chặt từng khúc người bà ta lại, đây rõ ràng là một sự sỉ nhục cực hạn.