Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 165 : Nhân khe hở của người khác bày mưu kế

Ngày đăng: 06:50 19/04/20


Trong phòng ấm áp như mùa xuân, nhưng không khí lại lạnh lẽo như băng.



Vài ngày nay, Tần Thư Dao đã quen Mộ Thiếu Dục đều xuất hiện mỗi ngày. Hôm nay nàng làm lễ cập kê, nàng cũng từng ảo tưởng Mộ Thiếu Dục sẽ đưa lễ vật cho nàng, lại không nghĩ rằng lại là đồ này!



Tần Thư Dao nở một nụ cười lạnh: "Lúc trước ta từng nói qua với ngài, nếu ngài đáp ứng mang ta đi Nam Tĩnh, ta sẽ chủ động từ hôn..." Nói tới đây giọng nói của nàng có chút nghẹn ngào, không nghĩ tới nàng sẽ không muốn.



Nàng hít sâu một hơi, lại nói tiếp: "Mấy ngày nay ta bận đến đầu óc choáng váng, cũng quên mất. Ngày mai ta sẽ nói rõ với phụ thân, để phụ thân đi chỗ hoàng thượng từ hôn. Cho nên ngài cũng không cần lo lắng, ta bội ước!"



Mộ Thiếu Dục ngẩn ra, hắn không nghĩ tới chuyện lúc trước, Tần Thư Dao còn nhớ rõ như vậy.



"Không được!"



Hắn không hề nghĩ ngợi lập tức cự tuyệt, vừa nói ra ngay cả chính hắn cũng có chút kinh ngạc.



Mộ Thiếu Dục cau mày, lạnh lùng nói: "Không thể từ hôn, thánh chỉ đã hạ, nếu lúc này nàng hối hôn, là cãi lại thánh mệnh. Sẽ rước lấy họa mất đầu!"



Vừa nãy nếu Tần Thư Dao nghe thế sẽ vui mừng, nhưng mà không nghĩ tới Mộ Thiếu Dục bởi vì sợ cãi lại thánh mệnh mới không từ hôn với nàng.



"Gặp họa mất đầu cũng là ta, ta cũng sẽ không đẩy đến trên người ngài!"



Mộ Thiếu Dục thấy Tần Thư Dao còn khăng khăng một mực, lại nói: "Nàng sớm đã là người của ta, ta sẽ phụ trách. Ước hẹn lúc trước bỏ đi, hơn nữa cho dù nàng dám đi từ hôn, Tần đại nhân cũng không dám. Nàng nên thành thành thật thật đợi ở trong nhà, chờ ta cưới nàng!"



Nói xong Mộ Thiếu Dục cũng đứng lên, cầm lấy trâm hoa trên bàn, nói: "Trâm hoa này ta cũng quên mất là Anh Anh cũng có một cái, chỉ là nhìn thấy nó rất hợp với nàng, cho nên mới lấy đến đưa cho nàng. Nàng đã không thích, vậy ta ném đi. Những lời vừa rồi, không được nói với người khác!".



Nói xong Mộ Thiếu Dục cũng không giải thích, xoay người đi ra khỏi phòng.




Hàng động của Mộ Thành Hi rất nhanh, chỉ hai ngày, đã chuẩn bị đầy đủ tất cả kế hoạch, ngay cả thời gian và địa điểm cũng đều chuẩn bị thỏa đáng.



Đầu mùa đông, mây trắng tích tụ thành những đám mây xám, bên ngoài tuyết rơi như lông ngỗng.



Bên trong thôn trang bên ngoài thành, treo đèn lồng, trong phòng truyền đến tiếng nói tiếng cười.



Mộ Thành Hi hẹn mấy vị công tử đến đây săn thú, con mồi trong đầu mùa đông cũng không ít, bọn họ đi ra ngoài một ngày đã săn được một con hươu, lúc này một đám người đang nướng thịt hươu ăn.



Cả một phòng toàn mùi thịt.



Lần săn thú này, Tần Thư Dao cũng được mời đi, vì giải buồn cho Tần Khả Cầm, cũng đặc biệt mang Tần Khả Cầm theo đến. Vốn Tần Khả Cầm cũng không đồng ý ra ngoài, nàng cảm thấy bản thân cũng gần lập gia đình, nên ở trong nhà thêu giá y. Nhưng không chịu được Tần Thư Dao quấn quýt làm phiền, cuối cùng chỉ có thể kiên trì theo đến.



Chuyện săn thú là của nam nhân, vài cô nương bọn họ đợi ở trong thôn trang thưởng tuyết. Đợi đến khi bọn họ đi săn trở về, cũng mượn chút ánh sáng, ăn mấy miếng thịt nướng.



May mắn thời tiết lạnh lẽo, ăn thịt nướng cũng không cảm thấy nóng.



Thân thể Tần Khả Cầm yếu ớt từ nhỏ, lúc trước bởi vì điều kiện không cho phép, sau này lại bởi vì Tần lão phu nhân rất cẩn thận. Cho nên cũng chưa từng ăn qua mấy thứ này, liên tục ăn vài miếng mới ngừng.



Tần Thư Dao thấy bộ dạng nàng cao hứng, cũng rót cho nàng vài ly rượu!



"Hôm nay khí lạnh, uống chút rượu để ngủ ngon giấc!"



Rượu này không phải rượu trái cây mà mấy cô nương hay uống, mà là rượu mạnh. Sau khi Tần Khả Cầm uống hai ly, vẻ mặt lập tức đỏ bừng, toàn thân nóng lên. Hơn nữa lại còn muốn uống tiếp nữa, xem ra đã có vài phần say.