Điền Duyên

Chương 126 : Trù tính chung thân

Ngày đăng: 12:55 30/04/20


Hoàng Ly nghe nói nàng nói trịnh trọng như vậy, còn nói muốn mình hỗ trợ, lập tức cảm thấy vinh diệu vì được coi trọng, vội vàng ưỡn ngực nhỏ, hỏi: "Muốn ta hỗ trợ cái gì? Nhị tỷ, ngươi nói đi!"



Nàng không ngại gì.



Hoàng Tước Nhi nhỏ giọng hỏi: "Hoàng Ly có khả năng làm cái gì?"



Đỗ Quyên cũng nhỏ giọng nói: "Tác dụng lớn đó. Hoàng Ly, ngươi hãy nghe cho kỹ: ngày mai ngươi quấn cha, suốt một ngày không cho hắn đi nhà bà nội."



Hoàng Ly mặc kệ Đỗ Quyên có dụng ý gì, gật đầu nói: "Tốt! Ta sẽ, ta sẽ kêu cha đi rừng trúc đào măng."



Nàng nói là đào măng mùa đông, chính là măng còn chưa lộ đầu ra.



Thứ này dùng thịt khô hầm ăn ngon nhất.



Đỗ Quyên nhịn không được khen nàng thông minh, còn nói kêu Đại Đầu bá bá cách vách mang Đông Sinh đi theo. Đợi trở về, nàng nhất định dùng măng làm món ngon khao bọn họ.



Hoàng Ly càng vui vẻ hơn.



"Vậy đêm mai nhị tỷ có thể nói đầu đuôi với ta sao?"



Lửa tám chuyện của bé gái hừng hực thiêu đốt.



Đỗ Quyên gật đầu nói: "Khẳng định sẽ nói với ngươi. Sau này còn cần ngươi hỗ trợ nữa."



Đêm nay, đầu óc Đỗ Quyên đã xoay tròn ở tốc độ cao. Trong mông lung, một kế hoạch đại khái đã hình thành nhưng còn chưa thấu đáo.



Hoàng Ly mừng rỡ.



Thần bí như vậy, ba tỷ muội đồng thời thương nghị, còn bàn chuyện gạt cha mẹ, đối với Hoàng Ly có sức hấp dẫn vô cùng, nàng vì có thể tham dự trong đó mà cảm thấy vinh diệu.



Đỗ Quyên thấy Hoàng Tước Nhi cả nửa ngày không lên tiếng, ám chỉ nói: "Chỉ cần cha không đi nhà bà nội, bọn họ không thể quyết định. Chúng ta sẽ có thời gian chuẩn bị."



Đã tới nước này, Hoàng Tước Nhi nhẹ nhàng gật đầu.



Bước đầu thương nghị đã xong, Đỗ Quyên nói: "Ngủ trước. Ngày mai rất nhiều chuyện đó."



Sau này nhích lại gần, mới phát hiện sau lưng lạnh ngắt. Nàng vội vàng chui vào chăn, thuận tay kéo thân thể nhỏ nhắn mềm mềm của Hoàng Ly vào trong lòng, sưởi ấm lẫn nhau.



Ở bên kia, Hoàng Tước Nhi cũng ngủ.



Nhưng đêm nay, nàng biết là đừng nghĩ ngủ an ổn!



Trong lòng lo nghĩ, ngày hôm sau lúc gà gáy lần thứ nhất, Đỗ Quyên đã thức dậy.


Tắm xong, nàng bao quần áo dơ lại, hô một tiếng "Tiểu di, ta đi.", rồi chạy vội về nhà.



Nhậm Tam Hòa nhìn bóng lưng nàng buồn bực không thôi.



Về đến nhà, đúng lúc ăn điểm tâm.



Hoàng Tước Nhi thấy tóc Đỗ Quyên ướt, vội vàng lấy khăn cho nàng lau đầu, lại dùng ánh mắt chờ đợi nhìn nàng.



Đỗ Quyên đối với nàng gật đầu, nói: "Nói."



Hoàng Tước Nhi cúi đầu, khóe miệng mỉm cười, sắc mặt ửng đỏ.



Lúc này Hoàng Ly cười hỏi: "Nhị tỷ tỷ lại rớt trong ao phân hả?"



Cười tủm tỉm có chút sung sướng khi người gặp họa.



Đỗ Quyên liếc nàng một cái, nói: "Ngươi quên tối hôm qua ta nói gì với ngươi rồi?"



Mắt Hoàng Ly chuyển động, liền nhớ tới "đại sự", lập tức nháo Lão Thực cha, nói muốn đi rừng trúc đào măng, nói là nhị tỷ tỷ nói, dùng măng mùa đông lá tỏi hầm thịt thơm nhất.



Lão Thực cha không chút do dự đáp ứng.



Phùng Thị quát lớn Hoàng Ly nói: "Ngươi lại nháo cái gì đó?"



"Để cha đi." Đỗ Quyên đến gần Phùng Thị nhẹ giọng nói, "Cha đi cũng tốt. Nương, đợi ăn cơm xong, ngươi đi về phòng nghỉ ngơi, ta đi gọi Thím Lâm tới bồi ngươi nói vài lời. Ta sợ nãi nãi kêu ngươi đi qua hỗ trợ nấu cơm."



Thấy Phùng Thị do dự, nàng vội nói tiếp: "Cũng không phải kêu nương cố ý lười biếng. Ngày hôm qua nháo như vậy, nương đi bị tội, nãi nãi còn không thoải mái. Không đi tốt hơn. Ta và tỷ tỷ đều có thể nấu một bữa cơm đãi khách, tiểu thẩm và Đại Nữu tỷ tỷ vì sao không thể? Đại Nữu tỷ tỷ còn lớn hơn chúng ta nữa!"



Phùng Thị nghĩ cũng phải, liền gật đầu nói: "Nương nghe lời ngươi."



Đỗ Quyên yên tâm.



Vừa quay đầu, nghe Hoàng Ly ríu rít nói với cha là buổi trưa khẳng định không về kịp, mang chút cốm gạo đường, đậu phộng dùng ngũ vị hương lá trà làm, mệt mỏi thì ăn, nhịn không được nhìn tiểu muội cười.



Hoàng Ly nhìn thấy ánh mắt tán thưởng của nàng, thập phần đắc ý.



Hôm nay nàng nhất định phải cuốn lấy cha một ngày, không cho về nhà.



Đỗ Quyên cũng đi theo hùa vô, nói lát nữa sẽ giúp bọn hắn thu thập bao bọc; lại giật giây Lão Thực cha, lôi kéo Đại Đầu bá bá đi theo, "Nếu phát hiện một ổ chuột trúc, bắt cả ổ chuột, còn không phải là vận khí tốt sao! Cha, ngươi cũng có thể đi theo Đại Đầu bá bá học đi tìm hang chuột như thế nào."



Lão Thực cha nghĩ đúng là nên như vậy.



Lại nói, hắn một mình mang tiểu khuê nữ đi, cũng lạnh lẽo chút. Không bằng rủ rê Lâm Đại Đầu, kêu luôn cả nhà Lão Cân đi, mọi người đi chung mới náo nhiệt.