Điền Duyên

Chương 258 : Huynh đệ tỷ muội chè chén

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


Tảm Hư Cực phân phó Tạ chưởng quỹ: "Làm theo lời hắn nói đi. Ngọc bội căn bản không chỉ hai bữa rượu và thức ăn, bất quá là cách làm việc của hắn mà thôi, không cần ngạc nhiên nói bậy bên ngoài!"



Tạ chưởng quỹ vội nói "Vâng", thấy không có chuyện gì mới rời khỏi.



Chờ hắn đi xong, Tảm Hư Cực nhìn đường muội (em họ) đang cúi đầu vuốt ve ngọc bội, sắc mặt phiền muộn, giận dữ nói: "Yên Nhi, sao ngươi phải khổ vậy chứ!"



Tảm Lao Yên không trả lời ngay, trầm ngâm một lát mới buồn bã nói: "Vậy còn ngươi?"



Tảm Hư Cực liền giật mình.



Hắn chậm rãi bưng cái ly trước mặt lên, uống một ngụm rượu, mới nói: "Ta là nam tử, đến cùng vẫn khác, dùng chút tâm tư là có thể. Ngươi không có chút hy vọng nào." 



Tảm Lao Yên khẽ cười một tiếng, nói: "Vậy thì không hẳn! Theo ta thấy, ta ngược lại có chút hy vọng, ca ca lại đáng lo."



Tảm Hư Cực kinh ngạc nói: "Vì sao muội muội chắc chắn như vậy?"



Tảm Lao Yên nhẹ giọng nói: "Tính toán của ta, không nói cũng thế, đến lúc đó tự biết; Tâm sự ca ca sao... Ai, Hoàng cô nương là người có chủ ý. Theo ta thấy, nàng không hề có tình ý với ca ca. Ý ca ca muốn thế nào? Chẳng lẽ muốn học Diêu Kim Quý?"



Tảm Hư Cực nghe xong trong lòng lo lắng không thôi.



Trong gian phòng trang nhã lầu hai, đã bày đầy một bàn thức ăn.



Lâm Giang Lâu xây trên đảo Giang Tâm, sát bên bờ, lấy thuỷ sản làm chủ. Tửu lâu không chỉ có tay nghề nấu nướng tuyệt diệu, còn được trời ưu ái: vật phẩm mới mẻ! Các ngư dân đánh cá trên sông, trực tiếp dùng thuyền đưa đến bến tàu phía sau Lâm Giang Lâu, bán cho tửu lâu. Ngư dân bớt lo, Lâm Giang Lâu cũng phương tiện, không cần phái môi giới mua ngoài thị trường.



Bởi vậy, Đỗ Quyên thấy đầy bàn cá, không khỏi kinh hô: "Toàn ngư yến?" (tiệc cá)



Một cái bàn tròn lớn, Hoàng lão cha và Phùng Trường Thuận ngồi ở phía trên, Hoàng Tiểu Bảo ngồi sát gia gia, theo thứ tự kế là Hoàng Nguyên, Đỗ Quyên, Hoàng Ly, sau đó là Phùng Thị và Hoàng Lão Thực, rồi tiếp đó là Nhậm Tam Hòa và Phùng Hưng nghiệp.



Hoàng Nguyên trước nâng chén kính các vị trưởng bối.



Đợi uống xong ly rượu đầu tiên, mọi người liền nâng đũa, ai nấy tự cầm đũa nhắm vào mỹ vị trước mặt. Hoàng Nguyên và Đỗ Quyên đứng dậy giúp trưởng bối gắp những món cách xa, một mặt giới thiệu; Hoàng Ly cũng bận rộn chiếu ứng cha mẹ, trên bàn hoà hợp êm thấm, vui vẻ ấm áp.


Hoàng Nguyên thấy nàng vui vẻ, tâm tình cũng tốt, giúp nàng châm thêm một ly rượu, rồi hướng Hoàng Tiểu Bảo nói: "Huynh đệ tỷ muội chúng ta cùng uống một chén."



Hoàng Tiểu Bảo cầu còn không được, lập tức nâng chén, "Tốt!"



Đỗ Quyên và Hoàng Ly cũng đồng thời nâng chén, giòn giã nói: "Cạn!"



Mọi người nhìn bọn họ, đều ha hả cười rộ lên.



Nhậm Tam Hòa vẫn nhìn Đỗ Quyên mỉm cười, đợi bọn hắn uống xong, hướng Hoàng Nguyên nâng chén nói: "Đến, làm khó ngươi dùng ngọc bội mời khách, cùng tiểu dượng uống một chén."



Hoàng Nguyên cuống quít đứng lên, cung kính uống.



Tiếp, hắn lại đáp lễ, tạ tiểu dượng vì chuyện của mình phí tâm phí công.



Một đi hai đáp, 2 dượng cháu đã có năm ba cốc rượu vào bụng.



Hoàng lão cha thấy âm thầm đắc ý. Hắn biết, Nhậm Tam Hòa không coi trọng người Hoàng gia, hôm nay có thể cùng cháu trai uống rượu, cho thấy Hoàng Nguyên vào mắt hắn. Tâm tình tốt, hắn cũng cùng Phùng Trường Thuận đối ẩm.



Trong lúc nhất thời, mọi người đều mặc kệ ăn uống.



Các huynh đệ tỷ muội lại vung quyền so rượu, đùa nháo không nghỉ.



Phùng Thị cố ngăn cản Đỗ Quyên và Hoàng Ly, không cho các nàng uống nhiều.



Nhậm Tam Hòa hiếm khi khoan dung, nói: "Đều là người trong nhà, cho các nàng uống đi. Ăn xong rồi trở về khách sạn. Đợi ta đánh xe tới, các nàng không lộ mặt là được."



Phùng Thị lo lắng nói: "Trở về không dạy đầu bếp khách sạn sao?"



Hoàng Nguyên cười nói: "Nương, dù là quan viên triều đình, mỗi tháng còn có mấy ngày nghỉ, huống chi nhị tỷ dạy đồ đệ." Một mặt đối với Đỗ Quyên hì hì cười nói: "Đáp án vừa rồi ngươi không đoán được, sao không uống?"



Hắn uống sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt nhìn Đỗ Quyên càng thêm ôn nhuận như nước.