Điền Viên Cẩm Tú

Chương 103 : Trần thẩm dũng mãnh

Ngày đăng: 17:32 30/04/20


“Muốn tìm chết thật mà! Bốn lượng bạc một thang thuốc mà chúng mày cũng dám mua uống? Đây



đâu phải là uống thuốc, là uống máu của bà già này đấy! Đào Hoa, tiểu tiện nhấn2mày mặt mũi lớn nhỉ? Bốn lượng bạc một thang thuốc mà mày cũng dám bắt Sơn ca nhi mua cho mày, lại còn uống trong một tháng. Mày muốn ăn hết của cải nhà họ8Hà chúng ta phải không? Bà già này không sống nổi nữa rồi!”



Hà lão bà ở bên ngoài gào khóc, nếu không phải huynh muội Tử La biết tiền bốc thuốc là các nàng đưa, thì6họ cũng sẽ nghĩ rằng Đào Hoa tỷ lấy tiền của Hà lão bà đi bốc thuốc.



Tiếp theo hình như có ai đó nói gì với Hà lão bà, giọng nói của bà ta càng lớn3hơn.



“Cái gì mà chỉ cần uống có năm tháng, nghỉ ngơi một tháng là được? Năm thang thuốc cũng tốn hai mươi lượng bạc rồi. Con tiện nhân kia, mày nghĩ tiền của Hà gia chúng5ta là gió thổi tới à? Mọi người đến đây phân xử giúp bà già này, có con dâu nhà nào uống thuốc dưỡng thai bốn lượng bạc một thang không?”



“Ai! Bốn lượng bạc một thang thuốc, đúng là muốn mạng người ta rồi”



“Bốn lượng bạc một thang thuốc e rằng chỉ có nhà giàu mới uống được. Chẳng trách Hà lão bà làm ầm lên thế”



“Nhưng sao ta lại nghe nói vợ của Đại Sơn bị như thế là do bị tiểu cổ Hà Hoa đẩy. Hà gia không phải nên chi tiền chữa bệnh cho người ta sao?”



“Nhưng cũng đâu cần phải uống thang thuốc bốn lượng bạc chứ? Mấy thứ này nông dân như chúng ta làm sao uống nổi”



Trong sân, người đứng xem càng ngày càng nhiều, bọn họ sôi nổi bàn luận, lời nào cũng có, nhưng đa số mọi người đều nói bốn lượng bạc một thang thuốc là quá đắt, không phải nông dân chân lấm tay bùn như họ có thể dùng.



Hơn nữa Hà lão bà gào khóc rất thương tâm, nhất thời mọi người đều đứng về phía Hà lão bà.



Hà Đại Sơn nghe Hà lão bà gào khóc cùng tiếng bàn tán xôn xao bên ngoài, lại nhìn thấy sắc mặt nhạc phụ nhạc mẫu đều khó coi. Hắn biết bây giờ mình phải ra mặt nói gì đó thì mới có thể giảm bớt sự bất mãn của hai người. Hơn nữa, hắn cũng không đành lòng để Đào Hoa bị người ta nói như vậy.




Xem ra trên đời này đúng là có nhiều kẻ thích xem trò vui làm lớn chuyện. Có điều chuyện này làm lớn cũng có lợi cho các nàng.



Tử La biết rõ mọi chuyện, trong chuyện này Đào Hoa tỷ cùng Trần thẩm về tình về lý đều đúng, mọi chuyện huyền náo càng lớn, thì sẽ càng có nhiều người biết hành động của đám người Hà lão bà, như thế càng có lợi cho vào Hoa tỷ, có thể lợi dụng dư luận để thoát khỏi nhà họ Hà.



Trần thẩm cùng đám người Hà lão bà đánh nhau không biết trời biết đất, mọi người con cũng không được. Một lát sau, thôn trưởng Hà gia cùng mấy thôn lão cũng bị gọi đến. Hà thôn trưởng thấy đám người trong sân đánh nhau hỗn loạn, tức tới mức râu cũng vểnh lên.



“Mấy người còn không mau kéo bọn họ ra!” Hà thôn trưởng đã sớm biết Hà gia xảy ra chuyện gì, suýt nữa còn chết người. Ông đại khái cũng biết là đám người Hà lão bà không đúng. Ông là thôn trưởng Hà gia, đương nhiên cũng hiểu một chút nhân phẩm của mẹ con Hà lão bà.



Trước đây ông không chủ động đứng ra vì ông muốn để lại chút mặt mũi cho Hà tủ tài, ông cũng không muốn vì những người ngoài thôn như Trần thẩm mà đi đắc tội với người trong thôn.



Nhưng mấy người Hà lão bà đúng là không biết thức thời. Mình làm sai không biết đi xin lỗi thống gia, lại còn đi gây sự làm loạn như thế, dù ông không muốn ra mặt duy trì lẽ phải cũng không được.



Nếu không, không chờ đến ngày mai thì tin đồn người Hà gia thôn ỷ thế hiếp người đã truyền khắp mười dặm rồi. Ông cũng không còn mặt mũi tiếp tục làm thôn trưởng nữa.



“Đi, đi gọi Hà lão Lục tới cho ta!” Hà thôn trưởng thấy đám người Hà lão bà còn không dừng lại, liền sai người đi gọi trượng phu Hà lão bà - Hà Lão Lục tới.



“Hà lão bà, nếu các bà không dừng lại thì ta sẽ đưa mấy người lên quan phủ” Hà thôn trưởng làm thôn trưởng nhiều năm như vậy, đương nhiên là biết các thôn dân sợ điều gì.



Quả nhiên đám người Hà lão bà nghe thấy bị đưa lên quan phủ liền dừng tay. Huynh muội Tử La nhìn lại, thấy Trần thẩm, còn cả đám người Hà lão bà đều thảm hại. Búi tóc Trần thẩm tán loạn như ổ gà, quần áo xộc xệch.



Lại nhìn đám người Hà lão bà. Hà lão bà vẫn còn đỡ một chút, nhưng hai bà con dâu cùng Hà Hoa thì vô cùng thảm.