Điền Viên Cẩm Tú

Chương 175 : Kỳ thi của tử thụ, tử hiên

Ngày đăng: 17:33 30/04/20


Tuy Dư Hoa và huyện lệnh đi rồi, nhưng rất lâu sau huynh muội Tử La vẫn được hưởng ké hiệu ứng danh nhân của Dư Hoa và huyện lệnh, đặc biệt là Dư Hoa.



Đầu tiên là việc buôn bán của cửa2hàng Malatang nhà bọn họ lại sốt xình xịch. Bất luận là bá tánh ở trần trên hay là các phú hộ đều thường xuyên ghé qua cửa hàng nhà các nàng. Giống như là bọn họ làm tăng lợi nhuận cho8nhà Tử La sẽ gián tiếp lấy lòng Dư Hoa luôn, tuy là Dư Hoa không biết việc này.



Tất nhiên huynh muội Tử La cực kỳ thích chí, không ngờ hiệu ứng danh nhân của Dư Hoa lại lợi hại đến vậy.6Vì thế, lợi nhuận nhà các nàng lại tăng thêm một mức. Trừ việc buôn bán ở cửa hàng ra, thôn dân tới thăm nhà Tử La cũng rất đông. Có rất nhiều hương thân ở quanh đó nhiệt tình với nhà3nàng hơn rất nhiều. Cũng rất nhiều người mà huynh muội các nàng không quen gặp ở trên đường cũng tay bắt mặt mừng.



Mặc kệ thái độ của người xung quanh đối với tỷ muội bọn họ như thế nào, cả nhà5Tử La bây giờ không có thời gian mà nghĩ đến việc đó. Bây giờ cả nhà đang bận rộn chuẩn bị cho cuộc thi của Tử Thụ và Tử Hiên.



Đúng vậy, năm nay Tử Thụ và Tử Hiên hết kỳ chịu tang sẽ cùng nhau đi thi!



Từ mấy hôm trước, mấy tỷ muội Tử La đã phải chuẩn bị đồ đạc cho Tử Thụ, Tử Hiên lên huyện thành tham gia kỳ thi huyện. Ngày kia, Tử Thụ, Tử Hiên đã phải xuất phát lên huyện rồi. Trong cuộc họp gia đình buổi tối, Tử La nói: “Hay để muội đi cùng Đại ca, Nhị ca lên huyện đi, có gì muội cũng nấu cơm cho hai người được. Đại ca và Nhị ca phải đi thi, chắc chắn sẽ rất vất vả. A La đi cùng sẽ bồi bổ cho hai huynh. Hai huynh thích ăn đồ muội nấu mà. Đại ca, Đại tỷ, hai người thấy thế nào?”



Tử La nghĩ đến không gian, nàng thầm nghĩ, nếu trong lúc Tử Thụ và Tử Hiên đi thi nàng bỏ thêm chút nước không gian vào đồ ăn chắc sẽ giúp được hai huynh ấy.



Tử Thụ nghe Tử La nói cũng đắn đo: “A La, muội còn nhỏ, lúc ấy bọn huynh đi thi sẽ không lo cho muội được, để muội đi theo không ổn đâu.” “Không sao đâu mà. Chẳng phải Dung đại ca đã nói, lúc các huynh đi thi có thể ở lại toà nhà ở huyện thành của huynh ấy sao? Lúc ấy các huynh cứ đi thi, A La ở trong nhà, không chạy lung tung ra ngoài, vậy được chứ.” “Ừ thì...” Tử Thụ nhìn thấy sự mong chờ trong mắt Tử La, lời từ chối đã lên tới miệng nhưng không thốt ra nổi.



“Để A La đi đi. Từ trước đến giờ muội ấy vẫn rất ngoạn, nếu các đệ không yên tâm thì nhờ Dung đại ca cho người trông A La cũng được. Chỉ là như thế thì phiền Dung đại ca quá!” Tử Vi cũng đồng ý cho Tử La đi theo.
Mà lần này trừ Tử La, Chu Viễn và một bạn học khác Tử La không quen có xe ngựa riêng, thì ba người còn lại bao gồm cả Phương Thần đều không có xe ngựa. Vì thế ba người bọn họ và phu tử thuê xe ngựa của lão Chu.



Lão Chu là ai chứ, ông lập tức vung tay miễn luôn tiền đi lại của phu tử và mấy học trò kia.



Đoàn người của Tử La chưa đến giữa trưa đã tới huyện thành. Vừa đến cửa huyện thành, huynh muội Tử La đã thấy gã sai vặt Tiểu Vũ của Dung Phong đang đứng chờ mấy huynh muội họ.



Lúc trước, Dung Phong đã bàn với mấy huynh muội Tử La, đến lúc thi huyện, Tử Thụ, Tử Hiên và Chu Viễn sẽ ở tại một tòa nhà của hắn trên huyện thành là được, đỡ phải thuê khách điếm. Dù sao khách điếm nhiều người qua lại, tiếng ồn sẽ ảnh hưởng tới việc ôn tập của mấy người Tử Thụ. Nhất là thời điểm bây giờ có rất nhiều học trò đi thi, người trong khách điếm càng đông.



Huynh muội Tử La cũng nghĩ tới điểm này nên mới không từ chối ý tốt của Dung Phong. Lấy giao tình giữa huynh muội Tử La và Dung Phong cũng không có gì phải ngại. Ngược lại nếu huynh muội nàng mà từ chối, Dung Phong sẽ nói huynh muội họ không coi hắn là bạn bè nữa. Thế nên lần này huynh muội Tử La không ở cùng khách điểm với phu tử và ba vị bạn học khác. Sau khi huynh muội Tử La và Phương Thần đường ai nấy đi, Tiểu Vũ dắt bọn họ tới tòa nhà kia.



Trên đường, Tiểu Vũ nói lại cho huynh muội Tử La sắp xếp của Dung Phong. “Tòa nhà mà thiếu gia sắp xếp cho Tử Thụ thiếu gia ở cách trường thi không xa. Ngồi xe ngựa khoảng mười lăm phút là tới.” “Bây giờ thiếu gia đang đi kiểm tra cửa hàng. Ngài ấy kêu tiểu nhân đưa Tử Thụ thiếu gia đến nhà trước. Buổi tối ngài ấy sẽ qua ăn cơm cùng mọi người.” “Tử Thụ thiếu gia, mọi người đói bụng chưa? Hay chúng ta đến tửu lầu ăn cơm đã?” Huynh muội Tử La thấy cũng tới giờ ăn trưa rồi, bèn tìm một tửu lầu ăn cơm.



Cơm nước xong, Tiểu Vũ giành trả tiền. Cậu nói là Dung Phong dặn tất cả chi phí của huynh muội Tử La trên huyện thành đều sẽ do Dung Phong phụ trách. Huynh muội Tử La tỏ vẻ bất đắc dĩ, Dung Phong này lúc nào cũng hào phóng nhiệt tình như thế.



Thật ra nếu việc này bị đối thủ cạnh tranh và một vài người hợp tác với hắn nghe được nhất định sẽ lớn tiếng phản bác lại. Quỷ Kiến Sầu trên thương trường thì hào phóng thế quái nào được?