Điền Viên Cẩm Tú

Chương 193 : Được mùa ngoài mong đợi

Ngày đăng: 17:33 30/04/20


“Cân đi! Xem trước sản lượng thóc được bao nhiêu, rồi lại cân xem được bao nhiêu cá.” Dư Hoa nói.



aaaa”Một, hai, ba... Dư đại nhân, Huyện lệnh đại nhân, chỗ này... chỗ này phải hơn 700 cân thóc, chỗ này sau khi xay xát xong cũng phải hơn ba thạch gạo đấy.”



Chủ bộ dưới sự theo dõi chăm chú của Dư Hoa cùng huyện lệnh, nhìn cận, rồi lại tính toán trên bàn tính, một hồi sau liền kích động báo cáo. “Thật chứ! Mau để ta xem xem.” Dư Hoa nghe xong lời của chủ2bộ, cũng vội vàng đi tới xem thóc một lần, rồi lại tính toán một lần, quả nhiên là như vậy! “Quá... quá tốt rồi.” Dư Hoa vô cùng kích động.



Huyện lệnh nghe thấy kết quả này cũng kinh ngạc đến không ngậm được miệng. Huyện lệnh là quan địa phương, ông phải quản thu thuế, nên biết rõ điền sản ở chỗ này là bao nhiêu. Mà Dư Hoa là viện thủ Viện Nông khoa, đối với sản lượng của ruộng lúa này lại càng hiểu rõ.



Thời đại này, thửa ruộng nước thượng đẳng một mẫu8bình thường chỉ có sản lượng là khoảng hai thạch gạo, ruộng màu mỡ thế nào cũng chỉ đến hai thạch rưỡi gạo là cao nhất. Mà một mẫu ruộng này cho đến hơn ba thạch gạo, so với sản lượng cao nhất kia còn nhiều hơn đến nửa thạch gạo. Đây chính là sản lượng đã tăng đến gần ba phần mười đấy.



Chẳng trách mấy người Dư Hoa lại giật mình như vậy.



Trước đây Dư Hoa nghe huynh muội Tử Thụ nói, vốn tưởng rằng ruộng lúa nuôi cá, thì thứ đáng xem nhất cũng chỉ6là trong ruộng có nhiều hơn một sản phẩm chính là cá mà thôi. Tuy biết rằng nuôi cá trong ruộng cũng có lợi cho việc sinh trưởng của lúa nước, nhưng ông cũng không ngờ có thể tăng sản lượng nhiều như vậy nên nhất thời kinh ngạc không thôi.


Lời này của Đổng Hoàng thì quả thật là không biết xấu hổ, thôn trưởng ở một bên cũng nhìn không nhìn nổi nữa. “Đổng Hoàng thị, nhà bà không có việc gì để làm à? Vừa nãy ta thấy ruộng nhà bà vẫn chưa thu hoạch đấy, còn không mau đi về ăn cơm, buổi chiều còn đi gặt.”



“Ôi chao, thôn trưởng, lúa nhà chúng ta vẫn chưa chín hết mà, chờ chín rồi nhất định sẽ thu hoạch ngay, thôn trưởng lão gia ngài cũng không cần phải luôn quan tâm đến chúng ta đâu. Chúng ta nghe nói Dư đại nhân cùng huyện lệnh đại nhân đến nhà Thụ ca nhi nên mới đến xem có gì cần thì giúp một tay thôi mà.” “Dư đại nhân, Huyện lệnh đại nhân, đây là con của ta, Đổng Vũ, là đại ca của Thụ ca nhi năm trước cũng thi đậu tú tài rồi, đang chuẩn bị sang năm thi cử nhân...” Đổng Hoàng Thị thấy đám người Dư Hoa sắp đi vào trong sân liền vội vàng nói, khéo léo bỏ qua lời trưởng thôn, vội dẫn con trai Đổng Vũ đến trước mặt đám người Dư Hoa.



“Đại ca, mau mời Dư đại nhân, huyện lệnh đại nhân cùng mọi người tới chỗ này ngồi, bữa trưa xong rồi đây.” Lúc này Tử La đi từ trong phòng bếp ra nói.



Tử Thụ, Tử Hiên cùng thôn trưởng còn đang nghĩ làm thế nào để đuổi Đổng Hoàng thị đang lải nhải không ngớt kia đi, nghe Tử La nói liền thở phào nhẹ nhõm. “Ha ha, có thể ăn cơm rồi, A La à các cháu nấu nhanh thật đấy. Thôn trưởng gia gia cũng nhớ tài nghệ nấu nướng của Vi tỷ nhi các cháu rồi. Nào, Dư đại nhân, Huyện lệnh đại nhân, xin mời.” Thôn trưởng cười ha hả tiếp lời Tử La, cắt ngang lời Đông Hoàng thị muốn nói. “Được, lão phu cũng rất đói bụng rồi, tay nghề của tỷ muội Vị tỷ nhì đúng là rất tốt, tối hôm qua lão phu còn thèm bánh ngọt của các cháu làm đấy.” Dư Hoa cũng tiếp lời thôn trưởng.



“Dư đại nhân quá khen, nếu Dư đại nhân thích, chúng cháu lại làm thêm cho Dư đại nhân một ít, để Dư đại nhân cùng mọi người mang về ăn.” Tử Thụ nói. “Tốt, cứ quyết định vậy đi.”



Sau đó đám người Dư Hoa được Tử Thụ, Tử Hiên cùng thôn trưởng chiêu đãi, ngồi ở vị trí khách quý, vừa ngồi vừa nói chuyện hăng say. Mà Đông Hoàng thị không còn cơ hội chen lời vào, ở một bên vô cùng sốt ruột.



Lúc này Đông Hoàng thị thấy Tử La bưng nồi cơm lại đây liền vội vàng bước lại, ân cần nói: “Ôi bà cô nhỏ của ta, nồi cơm này đâu phải đứa bé như cháu có thể bưng được, nếu bị bỏng thì phải làm sao. Mau, mau để Nhị bá mẫu giúp.” Đổng Hoàng Thị nói xong liền đưa tay muốn cầm lấy nồi cơm trên tay Tử La. Tử La khéo léo tránh khỏi Đông Hoàng thị.