Điền Viên Cẩm Tú

Chương 27 : Biến hóa do không gian mang lại

Ngày đăng: 17:31 30/04/20


“Tiểu muội có tài làm nhà tư tưởng đó. Biết an ủi mọi người kìa. Xem ra, tiểu muội nhà ta trưởng thành rồi.” Tử Hiên nghe xong, dở khóc dở cười nói, lửa giận lúc nãy cũng hạ dần.



Tử La thấy nét mặt mọi người thả lỏng, cũng biết mọi người đều là người nhân hậu, lúc trước chẳng qua do chưa kịp tiếp thu thôi.



“A La nói đúng, chỉ cần chúng ta không thẹn với lương tâm là được rồi.” Tử Thụ cũng đồng tình.



Chuyện này tưởng như đã qua đi, nhưng để lại trong lòng huynh muội họ một gợn sóng. Ở một mặt nào đó chuyện này cũng kích thích quyết tâm muốn thay đổi hoàn cảnh trong nhà của Tử Hiên và Tử Thụ.



Buổi tối, Tử La thấy đại tỷ và nhị tỷ đều say giấc, nàng nghĩ cũng đã gần mười ngày rồi nàng chưa tới thăm không gian, hơn nữa hạt giống nhân sâm và linh chi nàng mới mua cũng cần trồng. Vì thế, nàng dùng suy nghĩ tiến vào không gian.



Sau khi tới không gian, Tử La thấy đám củ cải mình trồng đều đã trưởng thành cả, phải được khoảng một mẫu. Cạnh bên còn chất một đống củ cải chín lần trước thu hoạch được. Trải qua một quá trình quan sát, Tử La biết không gian còn có công năng thu hoạch tự động, sau khi trồng xong sẽ tự động thu hoạch lúc chín, sau đó còn tự động trồng tiếp hạt giống cùng loại với cùng số lượng rồi tự thu hoạch tiếp. Trừ khi chủ nhân không gian dùng suy nghĩ điều khiển nó trồng hạt giống khác hay mở rộng diện tích gieo trồng.



Hơn nữa, không gian này còn có công năng giữ tươi, đám củ cải thu hoạch lúc trước vẫn giữ nguyên độ tươi mới như vừa thu hoạch.



Nhìn đám củ cải tươi non mọng nước, trên thân còn tỏa ra mùi hương nhàn nhạt, đột nhiên nàng lại thèm ăn, nhưng mà không thể lấy ra ăn được. Xem ra, nàng chỉ có thể đợi đến khi củ cải trong nhà chín rồi mới lấy ra ăn, dù sao ở đây cũng có công năng giữ tươi mà.



Nhìn sang bên cải trắng cũng tương tự như ở bên củ cải, khoảng tầm một mẫu đất, bên cạnh cũng chồng một đống cải trắng. Đến cả cây nho, diện tích gieo trồng của nó hiện tại cũng được Tử La mở rộng thêm một phần. Đương nhiên nơi này cũng có rất nhiều nho chín, chúng xếp thành ngọn núi nhỏ. Tử La đã ăn rất nhiều nho này, nàng nhận ra nó còn ngon hơn nho ở kiếp trước rất nhiều.



Tử La rất muốn chia sẻ số nho này với đại ca đại tỷ, nhưng nàng cần chờ một cơ hội thích hợp


Phan thẩm thấy chẳng có ai lên tiếng ủng hộ bà ta, đành hục hặc cầm tiền Tử Thụ đưa đi mất.



Đằng sau cũng có người suy nghĩ giống Phan thẩm, nhưng thấy Phan thẩm không thành công nên cũng an phận hơn. Mọi chuyện tiếp theo đều diễn ra cực kỳ thuận lợi.



Mãi đến buổi trưa, thôn trưởng mới kêu mọi người về nhà ăn cơm, còn hoa quả chiều lại cầm đến.



Chờ thôn dân đi hết, Tử Thụ mới nói với thôn trưởng và Trần thúc, Trần thẩm: “Thôn trưởng gia gia, Trần thúc, Trần thẩm, mọi người ăn cơm trưa xong rồi hẵng về! Đại tỷ nấu cơm cho mọi người xong rồi.”



Thôn trưởng nói: “Không cần đâu Thụ ca nhi, nhà ông cũng nấu cơm xong đợi ông về rồi. Nếu ông không về bà cụ nhà ông lại càm ràm.”



Sở dĩ ông nói vậy, một phần là vì bà cụ đã nấu xong cơm phải về ăn, mặt khác ông biết tình huống nhà Tử Thụ.Tuy là nói nhà Tử Thụ kiếm được ít tiền từ việc bán hồng chát, nhưng nhà họ đông anh em, lại không ruộng không đất, sao ông có thể không biết xấu hổ ở lại chứ.



“Thụ ca nhi, mấy đứa tự ăn đi! Nhà thẩm cũng nấu cơm xong rồi, Đào Hoa với Thiết Đản đang chờ thím về này. Hôm nay thẩm có dặn hai đứa nó đi hái quả chát, không biết hái đến đâu rồi. Thẩm phải về xem mới được, đặc biệt là con khỉ nhỏ Thiết Đản này, một ngày không theo sát nó thì không yên tâm được.” Suy nghĩ của Trần thẩm cũng tương tự thôn trưởng.



Huống chi, hai nhà bọn họ cách nhau cũng gần, nhà Tử Thụ thường xuyên mang đồ ăn sang nhà bà. Bà lý nào lại mặt dày ngồi lại ăn cơm chứ.



Mấy huynh muội Tử Thụ thấy thôn trưởng và Trần thẩm kiên quyết đòi về cũng đành thôi. Bọn họ cũng đoán được đại khái suy nghĩ của người ta.Vẫn nên đợi đến khi bọn họ cho mọi người thấy nhà mình giàu lên thật sự rồi báo đáp tình nghĩa hôm nay sau vậy.



Chờ sau khi thôn trưởng và thím Trần rời đi, cả nhà Tử La vội ăn cơm trưa, sau đó bắt đầu chuẩn bị cho công tác thu mua hồng buổi chiều. Bởi còn chưa đợi họ ăn cơm xong, đã có không ít thôn dân mang hồng lại đây bán.