Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 140 : Tất cả tiền cô đều quyên cho trại trẻ mồ Côi (2)
Ngày đăng: 18:15 19/04/20
Giấy triệu tập của tòa án gửi đến cho anh. Không hề chậm trễ, đầu tiên cô
đến Las Vegas để giải quyết chuyện ly hôn từ một phía, sau đó lại lấy
được “chứng cứ” lần lượt trình lên toà án.
Cô là người đi ra cuối cùng, kiện lên tòa, ép họphải thẩm vấn trên toà án.
Trong phiên tòa đầu tiên, anh vẫn nhìn cô không hề chớp mắt.
Cho dù tất cả chứng cứ của cô đều dồn anh đến bước đường cùng, anh vẫn muốn nhìn thấy trong ánh mắt của cô xuất hiện một tia cảm tình nào đó, nhưng mà không có gì cả, cô vẫn bình tĩnh tố cáo từng hành động phạm tội của
anh.
Trong khoảnh khắc đó tim của anh như thể bị moi trống rỗng,
không còn cảm giác, không còn biết đau, nhất định, nhất định là báo
ứng...... Anh nên tin rằng thế giới này có báo ứng.
Anh không chịu được vẻ lạnh nhạt của cô đối với anh, nên mặt dày đến tìm cô.
Rõ ràng là anh muốn nói chuyện với cô, muốn hỏi cô có phải hận anh đến
thấu xương không, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng bình tĩnh lạnh lùng của
cô, anh không thể kiềm chế được mà muốn làm mất mặt cô một phen, hận
không thể siết cổ cô để cô biết anh không vui đến cỡ nào…
Nhưng
cuối cùng anh không thể nào nổi giận được với cô, những lời vừa nói ra
trong cơn giận dữ, trong lòng lại đau đớn như thể có đám lửa lan truyền, nhìn thấy cô ngay cả ý muốn gần anh thêm chút nữa cũng không đủ dũng
cảm bước tới, lòng anh đau đớn không thể diễn tả được thành lời, lúc ấy
mới biết thì ra cô sợ anh đến như vậy.
Trong khoảnh khắc cô muốn bỏ trốn, anh tức giận muốn bắt lấy cô, nào ngờ trong lúc va chạm, anh
không cẩn thận làm cô bị thương….
Nhìn dòng máu chảy ra giữa đùi
cô, anh phóng xe như điên bằng tốc độ nhanh nhất có thể đưa cô đến bệnh
viện. Lúc trong bệnh viện, anh dường như mất tỉnh táo mắng tất cả các
bác sỹ y tá có mặt, nhưng quả thật anh hiểu rõ mình mới là người nên
xuống địa ngục hơn bất kỳ ai khác.
Lúc biết tin cô mang thai,
trong đầu anh thoảng qua hình ảnh của chính mình, đó là một ngôi nhà bốn người ấm áp hòa thuận vui vẻ, anh không bao giờ đối xử tệ bạc với cô
nữa, không bao giờ để cô phải mang vẻ mặt đau thương nữa, anh rất muốn
ôm cô ngồi trên đùi anh như những tháng ngày trước.
Anh nói, muốn sống thật tốt từng ngày......
Anh muốn sống thật tốt từng ngày, chỉ có một nhà bốn người họ, không có
Lúc nhìn thấy căn phòng kia, không hiểu sao anh lại nhớ đến cô, rõ ràng không hề xác định,
trong đáy lòng như thể được chỉ dẫn nhận định cô đang ở trong phòng, đã
lâu rồi từ đáy lòng anh chưa từng dâng trào sự hưng phấn không giữ được
bình tĩnh khiến sâu trong lòng anh kích động một lần nữa. Nhưng ngay một giây sau, cô thân mật xuất hiện với Kim Trạch Húc ngay trước mắt anh.
Sự thật chứng minh, tất cả đều là ảo giác của anh, mặc dù cuối cùng cô cũng ở căn phòng đó thật, anh cũng chỉ muốn phá hủy nó.
Muốn lại gần nhưng không thể đến gần, cách xa rồi lại có nhiều chuyện khiến
họ dây dưa, tận đáy lòng anh đang cười khổ, sao anh lại không ngờ rằng,
ba năm sau, anh vẫn ngây thơ mà nghĩ rằng kết cục của họ có thể xoay
chuyển.
Thế nên trong sự kiện "tai nạn giao thông” Robert gây ra, anh cảm thấy không có bất kỳ ý nghĩa gì hết, mất cuối cùng vẫn mất, họ
không có sai, sai lầm chính là gặp sai người.
Một hơi uống cạn rượu đỏ trong ly, để ly rượu xuống, Đàm Dịch Khiêm cầm điện thoại di động gọi vào số chị Dư.
Chị Dư bắt máy ngay lập tức, vẫn cung kính, "Tổng giám đốc!"
Đàm Dịch Khiêm lạnh lùng nói, "Chị điều tra cho tôi tất cả tiền bạc của Hạ Tử Du trong những năm gần đây thế nào?”
Chị Dư thoáng chốc giật mình ngạc nhiên, không dám chắc hỏi, "Tổng giám
đốc, ngài bảo tôi điều tra cô Hạ...... Là Hạ Tử Du?" Đã ba năm chưa
từng nghe Đàm Dịch Khiêm nhắc tới cái tên này, chị Dư cảm thấy thật bất
ngờ.
Đàm Dịch Khiêm cũng không trả lời câu hỏi của chị Dư, lập
tức nói thẳng, "Trong vòng nửa tiếng cho tôi đáp án." Anh muốn biết, cô
có tiền sao còn phải làm việc ở Male?
Chị Dư sững sờ nghe tiếng
‘tút tút’ vang lên trong điện thoại di động, xác nhận người Đàm Dịch
Khiêm vừa nhắc tới chính là Hạ Tử Du, chị Dư lập tức bắt tay điều tra.
Không tới nửa tiếng sau, chị Dư đã gọi điện thoại cho Đàm Dịch Khiêm.
Đàm Dịch Khiêm nhấn nút nghe, bên tai bắt đầu truyền đến kết quả điều tra
của chị Dư, "Tổng giám đốc, tài khoản của cô Hạ tổng cộng có hai cuộc
giao dịch lớn. Giao dịch lớn đầu tiên là một trăm triệu tiền nuôi dưỡng
và sau đó là hai trăm triệu chi phí ly hôn vào ba năm trước. Nhưng, cùng năm đó cô Hạ cũng đã chuyển hai khoản này đi. Cô ấy dùng danh nghĩa của ngài...... À, dùng danh nghĩa của ngài để quyên tặng toàn bộ số tiền
cho trại trẻ mồ côi ở thành phố Y." Chị Dư ngập ngừng vì lúc nhìn thấy
tài liệu điều tra được chỉ đã cảm thấy vô cùng khiếp sợ.