Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 158 : Cô nói cho anh biết về tình trạng cơ thể của mình (2)
Ngày đăng: 18:15 19/04/20
Ngày hôm sau khi Hạ Tử Du tỉnh lại thì Đàm Dịch Khiêm đã không còn ở nhà trọ.
Hạ Tử Du thấy Liễu Nhiên vẫn còn đang ngủ, liền dành chút thời gian đi xuống tiệm thuốc dưới lầu mua một hộp thuốc tránh thai.
Hạ Tử Du vừa về đến nhà trọ thì nghe được tiếng Liễu Nhiên khóc, Hạ Tử Du
vội vàng bỏ hộp thuốc tránh thai vào ngăn kéo, ngay sau đó vọt vào trong phòng ôm lấy Liễu Nhiên.
Liễu Nhiên nhìn thấy Hạ Tử Du cũng thôi không khóc nữa, bởi vì vừa tỉnh ngủ, nên Liễu Nhiên chỉ nằm sấp trên
vai Hạ Tử Du chứ không nói chuyện.
Hạ Tử Du nhẹ giọng hỏi, "Có đói bụng không, mẹ dẫn con đi ăn sáng?"
Liễu Nhiên nằm trên vai Hạ Tử Du lắc lắc đầu.
Hạ Tử Du biết con gái vừa tỉnh ngủ không muốn nói chuyện, cô liền vỗ nhè nhẹ sống lưng Liễu Nhiên, trấn an con gái.
Một lát sau, Liễu Nhiên nói bằng giọng non nớn, "Mẹ, con muốn ăn quả thơm rán trứng."
Hạ Tử Du lập tức gật đầu, "Được, bây giờ mẹ sẽ dẫn con đi ra ngoài mua......"
Liễu Nhiên thấy nghi ngờ hỏi ngược lại, "Mẹ, mẹ không biết làm món đó sao?"
Hạ Tử Du nhất thời sững sờ, "Hả......" Món ăn sáng khó làm như vậy, dù cô
có tài nấu nướng giỏi hơn nữa, cô cũng không thể nào nấu được một bữa ăn sáng như thế.
Liễu Nhiên chớp đôi mắt trong sáng nhìn Hạ Tử Du,
nói chậm rãi, "Dì Đan mỗi ngày đều làm bữa ăn sáng cho Ngôn Ngôn......
Ngôn Ngôn thích ăn nhất món thơm rán trứng ốp lếp dì Đan làm."
Thì ra là vậy, Liễu Nhiên đang nghĩ tới Đan Nhất Thuần......
Thảo nào, Đan Nhất Thuần chăm sóc con ba năm, con nghĩ đến Đan Nhất Thuần là chuyện đương nhiên.
Hạ Tử Du nhìn Liễu Nhiêm mỉm cười, "Vậy ngày mai mẹ sẽ làm món đó cho Liễu Nhiên ăn, có được không?" Cô vẫn chưa có quen với cách gọi con gái là
"Ngôn Ngôn".
Liễu Nhiên ngoan ngoãn gật đầu, "Dạ."
Sau khi rửa mặt chải đầu cho Liễu Nhiên, Hạ Tử Du bế Liễu Nhiên đi đến nhà hàng bên cạnh.
Liễu Nhiên cũng không kén ăn, con bé chọn xong đồ ăn sáng, rồi ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ dùng cơm.
Bỗng dưng, Hạ Tử Du cảm giác xung quanh dường như có rất nhiều đôi mắt đang
nhìn cô, cô nghi ngờ ngước mắt nhìn lướt qua bốn phía, mới phát hiện có
rất nhiều nhà báo đang chụp lén cô và Liễu Nhiên.
Hạ Tử Du vội
vàng ôm Liễu Nhiên vào trong ngực, đợi Liễu Nhiên dùng xong bữa sáng, Hạ Tử Duliền ẵm con trở về nhà trọ ngay lập tức.
Thế nhưng, Hạ Tử
Du không thể ngờ được cô vừa mới đi về đến tòa nhà cho thuê mới phát
hiện dưới rất nhiều nhà báo đang tụ tập, hơn nữa khihọ thấy cô và Liễu
Nhiên xuất hiện, trong nháy mắt cả đám người đã bao vây hai mẹ con cô.
"Cô Hạ, xin hỏi cô và Tổng giám đốc Đàm bí mật qua lại từ bao giờ vậy?"
thấy như có tiếng chuông điện thoại di động vang lên, nhưng mà, sự thật
là chiếc điện thoại di động không hề có bất kỳ tiếng chuông nào.
Buổi tối hôm đó, Hạ Tử Du lại ngồi ôm gối ôm một mình, mệt nhọc ngồi dựa lên ghế sofa, lẳng lặng suy nghĩ.
Quả thật, cô cũng không ngờ sau ngày đó anh lại không liên lạc với cô lần nào nữa......
Đan Nhất Thuần có nói với cô, anh đã từng chủ động đề cập tới chuyện không
cần có con với Đan Nhất Thuần, cô cho rằng bây giờ anh cũng có thể chấp
nhận cô, vậy mà......
Cô thừa nhận mỗi lần trong đầu vang lên lời nói dịu dàng triền miên của anh rồi nghĩ đến tình cảnh hôm nay, lòng cô sẽ mơ hồ cảm thấy thất vọng, cũng cảm thấy rất mất mát......
Có
lẽ may mắn duy nhất của cô là cô vẫn luôn kiêng dè, không thực sự sa vào trầm luân, nếu không vào lúc này, cô biết mình nhất định sẽ rất khó
chịu. Tuy rằng hiện giờ cô cũng không dễ chịu gì, nhưng tối thiểu cô
cũng đã chuẩn bị tâm lý, chưa đến mức đợi đến khi lấy nhau rồi mới đón
nhận sự khó chịu này.
Trái tim bỗng nhiên truyền đến cơn đau kịch liệt, cô dựa lưng vào ghế sofa phía sau, từ từ nhắm đôi mắt ẩm ướt lại.
......
Ngày hôm sau, Hạ Tử Du không có việc gì vẫn đến Đàm thị làm việc, thỉnh
thoảng có lúc nghe được các đồng nghiệp thảo luận về cô và Đàm Dịch
Khiêm, nhưng cũng chỉ mang máng không nghe rõ họ đang thảo luận gì. Họ
cũng đã bàn tán xong, có điều mặc dù cô là nhân vật chính của đề tài
nhưng đồng nghiệp trong công ty vẫn đối xử với cô rất tốt.
Cho đến khi cô và Đàm Dịch Khiêm không liên lạc đúng một tháng hai mươi ba ngày, thì cô đã trông thấy Đàm Dịch Khiêm.
Cô đứng ở bên đường, đối diện với một nhà hàng có phong cảnh vô cùng lịch
sự, kinh ngạc mà nhìn Đàm Dịch Khiêm và Đan Nhất Thuần ngồi ở bên trong
nhà hàng, vui vẻ nói cười dùng bữa với nhau.
Bởi vì cách quá xa
nên cô không thể nhìn thấy rõ biểu cảm trên mặt họ, nhưng lúc họ rời
khỏi cô nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm rất thân mật đắt tay ra sau lưng Đan
Nhất Thuần.
Cô thừa nhận, khi đó lòng của cô rất đau, mặc dù vừa
bắt đầu cũng đã chuẩn bị tâm lý để đối mặt với tất cả, nhưng tận mắt
nhìn thấy anh thay đổi thái độ trong chớp nhoáng, cô vẫn không biết làm
cách nào để ngăn chặn sự chua xót trong lòng, cô nhận thấy hóa ra mình
vẫn còn rất ngây thơ......
Nhưng cô không ngờ được rằng một ngày
sau khi cô nhìn thấy anh và Đan Nhất Thuần xuất hiện, cô nghĩ rằng điện
thoại di động sẽ không bao giờ đổ chuông nữa thì lúc này nó lại đột
nhiên vang lên.
Lúc cô nhìn thấy trên màn ảnh hiện lên số điện
thoại của anh, cô đứng sững sờ tại chỗ, mặc cho tiếng chuông điện thoại
di động cứ vang mãi.