Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 231 : Kim Trạch Húc sắp phải mất đi tất cả (1)
Ngày đăng: 18:15 19/04/20
"Bà xã...."
Đi vào phòng làm việc, Đàm Dịch Khiêm yêu thương lên tiếng gọi vợ.
Hạ Tử Du buông cuốn tạp chí vốn cũng không có tâm trạng để xem xuống, nhìn Đàm Dịch Khiêm mỉm cười gọi lại, "Ông xã."
Bóng dáng cao lớn mạnh mẽ Đàm Dịch Khiêm đi đến ngồi xuống bên cạnh Hạ Tử
Du, ôm eo cô nói, "Anh xin lỗi, hội nghị kéo dài trễ hơn một chút, bây
giờ chúng ta đi thôi!”
Chăm chút nhìn nét điềm đạm dịu dàng
trên gương mặt điển trai của Đàm Dịch Khiêm, trong lòng Hạ Tử Du bỗng
dâng lên từng hồi thương cảm.
Nâng khuôn mặt xinh đẹp Hạ Tử Du lên, Đàm Dịch Khiêm nhíu mày hỏi, "Sắc mặt em sao nhìn khó coi vậy, mệt à?"
Biết tâm tư anh suy nghĩ rất thấu đáo, cô thuận theo lời anh nói, "Em không sao, chỉ cảm thấy hơi mệt chút thôi."
“Mang thai vất vả quá phải không?”
"Có một chút."
Đàm Dịch Khiêm quan tâm đỡ tấm lưng mảnh khảnh của Hạ Tử Du, lo lắng nói,
"Bây giờ anh đưa em về, buổi biểu diễn hôm nay của Liễu Nhiên cũng đừng
đi xem nữa.”
Hạ Tử Du lập tức lắc đầu, "Không được, Liễu Nhiên
không nhìn thấy mình sẽ rất thất vọng." Hôm nay cô đến công ty cùng anh
chính là muốn vào lúc này đến nhà văn hóa thiếu nhi xem Liễu Nhiên biểu
diễn.
Đàm Dịch Khiêm lo lắng nói, "Nhưng em đang không khỏe."
Hạ Tử Du cố ra vẻ thoải mái nhún vai cười nói, "Mang thai thì là vậy mà, cũng không hẳn là khó chịu lắm.”
Đàm Dịch Khiêm vẫn không yên tâm, "Em chắc chứ?"
Hạ Tử Du nghiêm túc gật đầu.
"Được rồi, nếu như thật sự thấy không thoải mái nhất định phải nói cho anh biết."
"Dạ."
....
Tại nhà văn hóa thiếu nhi.
Tiếng người huyên náo, khắp nơi đều nhìn thấy sự hòa thuận vui vẻ của mỗi gia đình.
anh đúng là người đàn ông có khuôn mặt đẹp nhất mà cô đã gặp.
Cô nghĩ, trước đây có lẽ bất kể như thế nào cô cũng không ngờ rằng, người
đàn ông vừa mới biết chưa được bao lâu đã đoạt mất trinh tiết của cô,
khi đó cô giận đến không kiềm được thiếu chút nữa đã phải báo cảnh sát,
vậy mà người đàn ông đó hôm nay lại trở thành chồng cô... hơn nữa cô còn yêu anh đến chết đi sống lại.
Cô thích mỗi lần gọi anh là "Ông xã", như vậy sẽ làm cô cảm thấy tình cảm giữa cô và anh mãi mãi sẽ luôn ân ái trọn vẹn.......
Có lẽ anh không biết, cô thật sự rất rất rất yêu anh.........
Thật ra vào giờ phút này ngồi ở mép giường ngắm nhìn anh như vậy, là vì cô
biết tối nay cô sẽ mất ngủ, bởi vì cô không thể nào quên được chuyện
giấy thỏa thuận ly hôn vào sáng nay.
Cô vốn có thể lên tiếng
hỏi anh nguyên nhân vì sao anh không cho phép luật sư hủy giấy ly hôn
đó, nhưng cô lại không có can đảm để hỏi anh.
Đúng vậy, cô dựa vào cái gì để mở miệng hỏi anh đây?
Sau bao nhiêu lần anh bao dung cô, nhân nhượng cho cô, mỗi việc anh đều chiều theo ý cô, mà cô lại luôn khiến anh thất vọng.
Chuyện "Giấy thỏa thuận ly hôn" kia khiến cô thật sự sợ hãi....
Vào giờ phút này nếu để cho cô lựa chọn lại một lần nữa, cô nhất định sẽ
không cố chấp đi Anh nữa, bởi vì cô đã quên mất cảm nhận của anh, có lẽ
trong lòng anh nghĩ cô đã phản bội lại hôn nhân của bọn họ, cho nên anh
mới nóng giận bảo Aston làm giấy thỏa thuận ly hôn đó.......
Cô
tự cho rằng mình không hề ỷ vào sự cưng chiều của anh, nhưng sự thật là
lúc cô quyết định đi Anh thì trong lòng cô đã nghĩ chắc một điều rằng
anh sẽ tiếp tục bao dung cho cô một lần nữa, thật sự cô đã sai rồi,
thiếu chút nữa cô đã phải vì thế mà đền tội bằng cuộc hôn nhân của
mình..........
Cô nên cảm thấy vô cùng may mắn vì cuối cùng anh đã cho họ thêm một cơ hội nữa.........
Đêm tối yên tĩnh, Hạ Tử Du ngẹn giọng thì thầm gọi Đàm Dịch Khiêm, "Ông xã!"
Đàm Dịch Khiêm đang trong cơn ngủ say vươn tay ôm lấy Hạ Tử Du, hôn nhẹ lên trán cô ậm ờ nói, "Bà xã, ngủ đi."
"Em rất yêu anh..... Yêu còn hơn trong tưởng tượng của anh.” Không biết vì sao, giờ phút này cô lại muốn nói với anh câu này.
"Ừ."