Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 298 : Cô sững sờ khi mở cửa ra nhìn thấy anh
Ngày đăng: 18:16 19/04/20
Tốc độ lan truyền của tin tức luôn rất nhanh, cho đến buổi tối, dường như
tất cả mọi chương trình thời sự đều đồng loạt đưa tin như sau:
"Tin tức tập đoàn ‘Đàm thị’ sắp đổi chủ là do một kênh truyền thông hạng ba
trong nước tung ra, vì muốn thu hút sự chú ý của mọi người mà phao tin
lừa đảo. Hôm trước, chủ tịch tập đoàn Đàm thị - Đàm Dịch Khiêm trong
buổi họp báo đã lên tiếng truy cứu trách nhiệm của kênh truyền thông này trước pháp luật."
"Sự kiện tập đoàn ‘Y’ hợp nhất với ‘Đàm thị’
bởi vì người phụ trách hiện tại của tập đoàn ‘Y’ là Kim Trạch Húc đã bị
cảnh sát bất ngờ đến bắt đi mà phải tạm hoãn lại, nhân viên của tập đoàn ‘Đàm thị’ đã thay mặt lên tiếng về chuyện xác nhập của hai công ty có
lẽ sẽ kéo dài thêm một thời gian nữa...."
"Còn về chuyện Kim
Trạch Húc người đứng đầu tập đoàn ‘Y’ bị cảnh sát đưa đi trong buổi họp
báo, chúng tôi sẽ theo dõi và cung cấp những tin mới nhất đến quý khán
giả...."
....
Trên TV, nếu là bản tin thời sự của các kênh truyền hình thì tất cả đều đang nói về chuyện của buổi họp báo.
Robert liên tục bấm đổi kênh, cuối cùng cáu giận nói, "Chết tiệt, những tin tức bọn họ nói toàn là chuyện nhỏ nhặt vớ vẩn!!"
Trong buổi họp báo này, người bên ngoài có lẽ nhìn thấy được rõ ràng chính là hình ảnh Kim Trạch Húc bất ngờ bị cảnh sát đến đưa đi, nhưng Robert và
Hạ Tử Du thì xem có cái hiểu cái không....
Cái bọn họ thấy chỉ là Kim Trạch Húc bị cảnh sát đưa đi, nhưng lại không biết Đàm Dịch Khiêm có thắng trận này hay không.
Phải biết rằng, Kim Trạch Húc là nhờ lợi dụng vào phần văn kiện kia uy hiếp
Đàm Dịch Khiêm mới có được cơ hội ra tù, lần này lại là lần thứ hai Kim
Trạch Húc bị cảnh sát khởi tố, có phải là tất cả mọi thứ đã nằm trong
lòng bàn tay Dịch Khiêm?
Nếu là kế hoạch của Đàm Dịch Khiêm, vậy
có nghĩa là Đàm Dịch Khiêm đã không còn chịu sự uy hiếp của Kim Trạch
Húc nữa? Nhưng nếu không phải, Kim Trạch Húc bị điều tra lần nữa sẽ kéo
cả Đàm Dịch Khiêm xuống nước, đồng thời cũng đưa ra phần văn kiện có thể dùng để uy hiếp Đàm Dịch Khiêm chuyển cho cơ quan tư pháp?
Tình cảnh hiện tại của Đàm Dịch Khiêm rốt cuộc là như thế nào?
Vỗ một cái vào đùi, Robert phiền não nói, "Thôi, có ở đây nghĩ nát cả óc
cũng không nghĩ ra được, chúng ta hãy đến hỏi thẳng Dịch Khiêm!!"
Vừa nói xong Robert liền nắm lấy tay Hạ Tử Du đang ngồi ở mép giường.
Nhưng không ngờ, Hạ Tử Du rút khỏi tay Robert, lạnh nhạt nói, "Anh đi hỏi đi!"
Robert xoay người, sững sờ nhìn Hạ Tử Du, "Chẳng lẽ em không quan tâm đến tình hình của Dịch Khiêm lúc này ra sao à?"
Hạ Tử Du nói, "Ngôn Ngôn buồn ngủ rồi, em phải dỗ cho con bé ngủ."
Liễu Nhiên đang ngồi ở cạnh Hạ Tử Du đúng lúc này lên tiếng, "Mẹ, Ngôn Ngôn chưa muốn ngủ...."
Hạ Tử Du ghì chặt lại Liễu Nhiên ở bên cạnh mình, dịu dàng dỗ dành, "Ngoan, đã tám giờ rồi, trẻ con không nên đi ngủ muộn...."
Liễu Nhiên vươn hai tay quấn chặt lấy mẹ, "Mẹ, Ngôn Ngôn muốn gặp ba...."
Robert lại phu họa rất đúng lúc, "Đúng vậy, em đã đồng ý với Ngôn Ngôn là sẽ
dẫn con bé đi gặp Đàm Dịch Khiêm mà, ít nhất thì em cũng nên thực hiện
lời hứa với trẻ con đi chứ?"
Hạ Tử Du bình thản nói, "Em sẽ thực hiện vào lúc khác."
Robert nhíu mày, "Tử Du, giờ phút này rồi mà em thật sự không hề lo lắng cho tình cảnh của Dịch Khiêm sao?"
Hạ Tử Du cụp mắt xuống, dường như đang đè nén tình cảm của bản thân xuống
tận đáy lòng, lại ngước mắt lên, cô bình tĩnh nói, "Kim Trạch Húc bị
cảnh sát bắt giữ đối với Đàm Dịch Khiêm không phải là chuyện bất ngờ gì, nếu không vừa bất đầu buổi họp báo anh ấy đã chẳng đem việc chuyển
nhượng cổ phần trở thành chuyện hợp nhất giữa hai tập đoàn."
Robert gật đầu, "Anh cũng hiểu, nhưng mà.... Cứ coi như đó là tin tốt đi,
nhưng nếu không nghe được chính miệng Dịch Khiêm xác nhận thì anh vẫn
không thể nào yên tâm được."
Hạ Tử Du hờ hững nói, "Chuyện của anh ấy.... Đã chẳng liên quan gì đến em nữa."
Đúng vậy, bây giờ cũng đã là hai người xa lạ, làm sao cô có thể quan tâm đến anh được nữa chứ?
Cho dù thắng hay thua, bên cạnh anh giờ đây chắc chắn đang có rất nhiều người vây quanh anh, anh căn bản cũng không cần đến cô.
Nhìn biểu cảm buồn bã miệng nói một đằng nhưng lòng nghĩ một nẻo của Hạ Tử
Du, Robert do dự mấy giây, bỗng từ tốn nói, "Tử Du, chuyện cũng đã đến
mức này rồi, có một chuyện anh nghĩ mình nên nói cho em biết....."
"Dạ?"
Nhìn nhìn sắc mặt cuồng loạn của bạn tốt, Đàm Dịch Khiêm lại trầm mặc.
Robert phất tay sang một bên, phải mất mấy giây để đè nén sự tức giận đang
trào lên trong lòng, anh quay lại nhìn Đàm Dịch Khiêm một lần nữa bình
tĩnh nói, "Liễu Nhiên rất nhớ cậu, đây cũng là nguyên nhân tại sao Tử Du dẫn theo Liễu Nhiên đến Los Angeles.... Về phần tối nay tại sao cô ấy
không đi theo tôi đến gặp cậu, chắc cậu cũng đã đoán được nguyên nhân
rồi, hiện cô ấy rất đang mơ hồ, cô ấy cần cậu cho cô ấy một lời giải
thích."
Nói xong những lời này, cả người Robert ủ rũ như mất đi hết sinh khí, sau đó cũng lựa chọn im lặng.
Bất ngờ, giọng nói trầm trầm quen thuộc của Đàm Dịch Khiêm vang lên, "Cám ơn."
Robert giật mình ngước mắt lên, không dám tin nhìn Đàm Dịch Khiêm, "Cậu vừa
nói gì? Cậu nói cám ơn tôi sao?" Robert cố ý làm một tư thế vểnh tai lên để nghe cho rõ, "Này, thật ngại quá, tôi không nghe thấy, cậu nói lại
lần nữa đi...." Có trời mới biết, từ xưa tới nay tên nhóc này chưa bao
giờ nói với anh những câu khách sao như thế!
Nhưng cũng trong lúc này Đàm Dịch Khiêm đã cất bước đi thẳng, hoàn toàn không thèm để ý tới Robert.
Robert oán hận mắng, "Thật là một kẻ chẳng biết lễ phép gì cả!"
Đàm Dịch Khiêm đi tới cạnh xe Robert, nhìn chằm chằm vào Liễu Nhiên ngồi ở trong xe đang trừng lớn hai mắt nhìn anh.
Nhưng lúc Đàm Dịch Khiêm cúi người chui vào xe muốn bế Liễu Nhiên lên, thì
Liễu Nhiên lại phản ứng theo bản năng dịch người vào phía trong.
Đàm Dịch Khiêm hơi hơi nhíu mày, gọi khẽ, "Liễu Nhiên?"
Liễu Nhiên không dám ngước mắt lên, cô bé cứ cúi đầu xuống, dáng vẻ thật giống như mình đã làm chuyện gì sai.
Robert cũng đi theo đến bên cạnh xe, đột nhiên đẩy Đàm Dịch Khiêm sang một
bên, sau đó cởi dây an toàn ra cho Liễu Nhiên rồi bế cô bé lên.
Liễu Nhiên nằm sấp trên vai Robert nhưng cũng không dám liếc mắt nhìn tới Đàm Dịch Khiêm.
Robert vỗ nhẹ lưng Liễu Nhiên, dỗ dành nói, "Liễu Nhiên, không phải con luôn
đòi mẹ đưa con đến gặp ba sao? Bây giờ đã nhìn thấy ba rồi, tại sao lại
không nói chuyện?"
Đàm Dịch Khiêm vô hạn yêu thương nhìn con gái.
Lúc này Liễu Nhiên đột nhiên khóc thút thít, cô bé nức nở nói, "Mẹ nói Ngôn Ngôn không được gặp mặt ba, Ngôn Ngôn chỉ có thể lén nhìn ba thôi...."
Giây phút này, Đàm Dịch Khiêm đã đón lấy Liễu Nhiên từ trước ngực Robert.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của Liễu Nhiên đã ướt sũng nước mắt, cô bé
ấm ức nói, "Ba ơi, ba không cần mẹ và Ngôn Ngôn nữa thật sao?"
Đàm Dịch Khiêm siết chặt Liễu Nhiên vào trong lòng, trong đôi mắt anh đã ẩn hiện lóng lánh ánh nước.
Liễu Nhiên giơ tay ôm chặt lấy Đàm Dịch Khiêm, mím môi khóc tức tửi.
Thỉnh thoảng Đàm Dịch Khiêm còn hôn lên gương mặt trẻ con của Liễu Nhiên, rồi lại ôm thật chặt Liễu Nhiên vào trong ngực.
Nhìn cảnh ấm áp trước mắt, tận đáy lòng Robert cũng không bùi ngùi xúc
động, người cùng một nhà thì sẽ không bao giờ có thể chia cách được!
"Dịch Khiêm, nhiệm vụ bảo vệ vợ con từ bây giờ tôi giao lại cho cậu, tôi cảnh cáo cậu, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể bay tới Los Angeles quấy nhiễu
hai người, nếu cậu chọc em gái Tiểu Du tức giận nữa, vậy thì tôi cam
đoan sẽ đưa cô ấy đến Riyadh không bao giờ để cho cô ấy quay trở lại
nữa...."
Để lại những lời này xong, sau đó nhìn Đàm Dịch Khiêm và Liễu Nhiên lần cuối cùng, Robert mới ngồi vào trong xe nổ máy, chiếc xe lập tức lao nhanh như tên bắn.
Liễu Nhiên đang tựa vào trong
ngực Đàm Dịch Khiêm, ngước lên đôi mắt vẫn còn nhập nhòe ánh nước, ngây
ngô hỏi, "Ba ơi, chú ‘củ cải’ đi đâu rồi?"
"Chú ấy đi rồi, chú ấy về Trung Đông."
Trả lời xong vấn đề của Liễu Nhiên, Đàm Dịch Khiêm ôm Liễu Nhiên xoay người đi trở về xe của mình.
....
Khoảng chừng hai mươi phút sau.
Hạ Tử Du đang ôm gối ôm ngồi trên ghế sofa trong phòng khách ngẩn người
thì bỗng nghe được bên ngoài phòng khách sạn vang lên tiếng gõ cửa.
Không ngờ Liễu Nhiên và Robert lại quay trở lại nhanh thế, Hạ Tử Du đầy bụng nghi ngờ buông ôm gối xuống đi ra mở cửa.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô thật vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy khuôn mặt đàn ông đẹp trai tuấn mĩ của Đàm Dịch Khiêm.
Hạ Tử Du bỗng ngớ ra, cứ sững sờ nhìn anh đang bế Liễu Nhiên đứng trước mặt mình.