Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 322 : Lời chúc phúc dành cho hôn lễ
Ngày đăng: 18:17 19/04/20
Lễ thành hôn của con trai, bà Đàm phải mất hơn một tháng bỏ công sức lo
liệu cho hôn lễ, đây đương nhiên là buổi lễ được muôn người ở Los
Angeles thậm chí toàn bộ thế giới rất quan tâm. Nhà họ Đàm tất nhiên là
phải thẳng tay phung phí rồi, long trọng đến mức không thể long trọng
hơn.
Bởi vì Hạ Tử Du mang thai, mọi người suy tính đến việc cô
không thể dậy quá sớm để chuẩn bị cho khâu trang điểm tạo hình, vì thế
người nhà họ Đàm quyết định tổ chức nghi thức lễ cưới vào 3 giờ chiều,
và tiệc chiêu đãi khách thì xếp vào 8 giờ tối.
Hạ Tử Du ngủ một mạch đến khi tự nhiên giật mình tỉnh lại, hiện đã là 11 giờ sáng....
Khi nhìn thấy đồng hồ báo thức trên đầu giường, Hạ Tử Du cũng bị hoảng sợ
hết hồn, vốn cô đã chỉnh đồng hồ báo thức dậy vào 5 giờ sáng, nhưng
không ngờ đồng hồ báo thức đã bị ai đó lấy đi mất rồi, để cho cô ngủ
thẳng tới bây giờ....
Không cần nghĩ Hạ Tử Du cũng biết là người nào làm, tất nhiên là người đàn ông nào đấy tối hôm qua ngủ ở bên cạnh cô rồi....
Hạ Tử Du lập tức ngồi dậy, người bên cạnh cũng không còn ở đây.
Đoán rằng nhất định anh đã bận rộn đi lo công việc cho hôn lễ ngày hôm nay,
cô vội vội vàng vàng vào phòng tắm rửa mặt, sau đó đi nhanh ra khỏi
phòng.
Nhưng không ngờ đến, thợ trang điểm cùng người giúp việc
đã sớm chờ ở bên ngoài cửa phòng cô, mà trong tay nhóm người giúp việc
thì đang nâng áo cưới, trang sức kim cương và một bó hoa xinh đẹp.
Hạ Tử Du nhất thời không nói nên lời, "Hả...."
Một trong nhóm người giúp việc lên tiếng, "Cô chủ, cô đã dậy rồi? Có thể bắt đầu trang điểm tạo hình được chưa ạ?"
Thợ trang điểm cũng cung kính nói, "Cô Hạ, tôi nhất định sẽ tạo hình cho
áo cưới của cô có thể sánh với của Công Nương Diana vào năm đó."
Hạ Tử Du xấu hổ cười gượng, "Cái đó.... Mọi người sáng sớm đã đợi ở đây sao?"
Người giúp việc mỉm cười gật đầu, "Vâng ạ."
Hạ Tử Du ngượng ngùng nói, "Mọi người có thể gọi tôi dậy mà...."
Người giúp việc trả lời, "Cậu chủ đã đặc biệt căn dặn, nhất định phải chờ cô
ngủ đến khi cô muốn dậy rồi mới có thể giúp cô trang điểm, không được
quấy rầy cô nghỉ ngơi."
Cô biết ngay là anh mà....
Nghĩ
vóc dáng em sẽ trở lại như xưa thôi, huống chi hình dáng bây giờ của em
mới là điều anh mong muốn."
Hạ Tử Du đột nhiên ngước mắt hỏi, "Có thật không?"
Đàm Dịch Khiêm gật đầu, "Trước kia em quá gầy.... Anh cứ luôn mong mỏi phải làm sao để nuôi em cho béo lên đấy!"
Nghe vậy Hạ Tử Du mới khôi phục tự tin nhìn tới mình trong gương.
Thật sự, hiện tại dáng vẻ cô vẫn còn rất tốt, chiếc áo cưới này thiết kế rất vừa vặn, làm cho cô nhìn vào hoàn toàn không giống như một người phụ nữ đã mang thai gần được năm tháng....
Thấy Đàm Dịch Khiêm ôm mình
quá chặt, Hạ Tử Du đẩy anh ra nói, "À, trong hôn lễ hẳn là còn rất nhiều chuyện cần xử lý, anh nên đi xem thế nào đi, thợ trang điểm còn phải
giúp em chuẩn bị lại kiểu tóc, phối hợp đồ trang sức, hơi mất một chút
thời gian."
Đàm Dịch Khiêm hôn vào làn da tinh tế sau gáy Hạ Tử
Du, thản nhiên nhẹ giọng nói, "Ba, mẹ anh đã lo chu toàn cả rồi, không
cần tới anh."
Hạ Tử Du dùng khuỷu tay mang lụa trắng chống nhẹ
lên anh, "Nhưng lúc này em cũng không cần anh ở lại bên cạnh em.....
Anh như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến thợ trang điểm giúp em tạo hình đấy,
anh mau đi ra ngoài đi mà, nhiều nhất là đợi thêm một tiếng nữa là em sẽ xong ngay thôi."
Đàm Dịch Khiêm sử dụng kỷ xảo ăn vạ, "Anh ở tại đây đợi em."
Hạ Tử Du kiên định nói, "Không được!!"
Giọng Đàm Dịch Khiêm đã khều khào như muốn van xin, "Bà xã...."
Hạ Tử Du gỡ bàn tay Đàm Dịch Khiêm đang vòng quanh eo mình ra, nghiêm mặt
nói, "Anh ở đây sẽ chỉ làm cản trở em mà thôi, huống chi...." Ánh mắt
nhìn xuống nửa người dưới của Đàm Dịch Khiêm, trông thấy bộ phận nơi nào đó mơ hồ đội lên, nhớ tới nhiệt độ vừa rồi khi anh dán sát vào người
mình, cô lên tiếng ho nhẹ rồi đổi thành giọng nghiêm nghị nói, "Đàm Dịch Khiêm, em ra lệnh cho anh ngay bây giờ phải đi ra ngoài cho em, nếu
không, em sẽ.... Sẽ không gả cho anh nữa!"
Điệu bộ Đàm Dịch Khiêm vẫn ung dung nhìn dáng vẻ thẹn thùng của cô vợ yêu mình, cuối cùng gật
đầu, "Được, anh cũng phải đi thay bộ quần áo khác rồi, anh sẽ chờ em ở
bên ngoài."
"Dạ."
Đàm Dịch Khiêm hôn nhẹ lên trán Hạ Tử Du rồi ngay sau đó đi ra khỏi phòng.
Sau khi Đàm Dịch Khiêm đi ra, lúc này thợ trang điểm mới cùng người giúp việc lúc này mới đi vào phòng giữ quần áo.
Hạ Tử Du sớm đã xem như không có việc gì chuyển ánh mắt sang nhìn mình trong gương, trên mặt rạng rỡ ý cười vui sướng.