Đô Thị Tàng Kiều

Chương 511 : Ngả bài với Trương Lộ Tuyết

Ngày đăng: 10:55 18/04/20


Trương Lộ Tuyết vừa nói ra câu này, thì Diệp Lăng Phi ngây ngẩn cả người, hắn nhìn biểu tình của Trương Lộ Tuyết, tịnh không giống như là nói đùa. Diệp Lăng Phi nói thầm với John David bên cạnh vài câu, John David gật đầu, mang theo Jenny và Hawkis rời khỏi phòng hợp.



Diệp Lăng Phi chờ John David đám người rời khỏi phòng hợp, hắn mới nói với Trương Lộ Tuyết rằng:



- Lộ Tuyết, cô làm gì phải rời khỏi tập đoàn chứ, lại nói tôi cũng không ép buột cô rời khỏi chức vị tổng giám đốc, vì sao cô đem chức vị tổng giám đốc nhường lại?



Ba!



Trương Lộ Tuyết tay phải hung hăng vỗ vào trên bàn hội nhị, bàn tay mềm mại của nàng lập tức đỏ lên, Trương Lộ Tuyết trừng mắt Diệp Lăng Phi, con mắt cơ hồ muốn toát ra tơ máu, kích động nói:



Diệp Lăng Phi, cái tên hỗn đản này, ta đã nói vơi ngươi không được gọi là Lộ Tuyết, cái tên Lộ Tuyết này không phải tên hỗn đản như ngươi được gọi.



Diệp Lăng Phi nhiếu mày, trong lòng thầm mắn mình thật ngu ngốc, biết rất rõ ràng không nên chọc Trương Lộ Tuyết, hết lần này tới lần khác mình lại chọc vào Trương Lộ Tuyết. Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình không giống nhau, mặt kệ Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình có chuyện gì hai người đều không căm hận đối phương.



Bạch Tình Đình cũng đã từng trong lúc tức giận Diệp Lăng Phi quát lên không cho Diệp Lăng Phi gọi nàng là bà xã hoặc là Tình ĐÌnh, thậm chí còn không cho Diệp Lăng Phi mở miệng, nhưng cho tới bây giờ Diệp Lăng Phi luôn đem những lời này thành gió thoảng bên tai, mà Bạch Tình Đình cũng chưa để ý.



Nhưng Trương Lộ Tuyết lại hoàn toàn không giống Bạch Tình Đình, từ lần đầu tiên Diệp Lăng Phi và Trương Lộ Tuyết gặp mặt tời nay, Diệp Lăng Phi ở trong long Trương Lộ Tuyết không lưu lại một chút ấn tượng tốt. Nhất là sau lại phát sinh chuyện kia. Tuy rằng lần đầu tiên của Trương Lộ Tuyết bị Diệp Lăng Phi mơ mơ hồ hồ đoạt đi, nhưng cái này cũng không đại biểu Trương Lộ Tuyết sẽ yêu Diệp Lăng Phi. Vừa vặn tương phản, trong lòng Trương Lộ Tuyết, lại gieo xuống một mầm mống căm hận Diệp Lăng Phi. Luôn cho rằng không cam lòng cứ như vậy bị Diệp Lăng Phi đoạt đi lần đầu tiên của nàng, không muốn bỏ qua.



Mà giờ khắc này, Trương Lộ Tuyết lại minh bạch chính mình vẫn luôn vị Diệp Lăng Phi nắm trong tay, Diệp Lăng Phi mới là chủ nhân chân chính của tập đoàn Tân Á. Trương Lộ Tuyết cũng cảm giác trong lòng xấu hổ, chính mình vẫn cho rằng Diệp Lăng Phi ở tập đoàn Tân Á sẽ phải nghe lời mình, mà nàng mới là tổng giám đốc tập đoàn Tan Á, nhưng hiện tại xem ra, nàng chẳng qua chỉ là một con tôm tép nhãi nhép, bị Diệp Lăng Phi đùa giỡn mà thôi.



Trương Lộ Tuyết mắng Diệp Lăng Phi xong, liền đứng lên thở phì đi về phía cửa phòng hợp. Diệp Lăng Phi ngôi đối diện cửa, vừa nhìn Trương Lộ Tuyết muốn đi, trong lòng bối rối. Hắn cũng không muốn đem sự tình làm thành thế này, dưới tình thế cấp bách, Diệp Lăng Phi ngăn tại trước mặt Trương Lộ Tuyết. Mà Trương Lộ Tuyết lại dùng sức mà đẩy Diệp Lăng Phi ra,muốn đi ra ngoài. Diệp Lăng Phi thật sự có chút nóng nảy, chặn ngang ôm lấy Trương Lộ Tuyết. Đem Trương Lộ Tuyết bé vào bên trong phòng họp.



- Buông ra. Buông ra, ngươi là tên lưu manh. Người đồ vô lại này.



Trương Lộ Tuyết bị Diệp Lăng Phi chặn ngang ôm lấy, hai chân giãy dụa, hai tay không ngừng đánh vào vai Diệp Lăng Phi, trong miệng mắng to.


Trương Lộ Tuyết cúi đầu trầm ngâm chốc lát,rồi ngẩn đầu nói:



- Bây giờ tôi nên làm thế nào?



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Tôi cho rằng hiện tại cô nên mở cuộc họp ban giám đốc, đem phó tổng Tiễn Thường Nam này đuổi ra khỏi tầng lớp quản lý tập đoàn Tân Á. Đồng thời, công việc của Tiễn Thường Nam để Trần Ngọc Đình tiếp nhận. về phương diện khác phó tổng của tập đoàn quá nhiều, các phó tổng còn lại đều cần phải bỏ đi, tuy rằng có chút bất cận nhân tình, thế nhưng, hiện tại không có cách nào khác, ai biết những phó tổng này có tâm tư gì, có thể trong công việc âm thầm làm mấy chuyện xấu hay không. Tập đoàn Tân Á tạm thời cần nhất chính là ổn định, ổn định, lại ổn định. Đám phó tổng này đều là cổ đông có cổ phần trong công ty, chỉ là để cho bọn họ làm cổ đông đi thôi, đừng cho quản lý tập đoàn nữa cho thêm phiền.



Trương Lộ Tuyết sau khi nghe xong, nhìn về phía Diệp Lăng Phi hỏi:



- Vậy còn anh?



- Tôi?



Diệp Lăng Phi khẽ cười nói:



- Tôi vẫn là một giám đốc nhỏ, đương nhiên, sau đó có thể phòng tổ chức không cần tồn tại, đến lúc đó tôi sẽ làm phiền Trương tổng giám đốc thành lập một bộ phận nhẹ nhàng cho tôi, chuyện môn dùng để nuôi tôi. Trương tổng giám đốc, cô không để ý tập đoàn nuôi thêm một người rảnh rỗi như tôi chứ.



Hì!



Trương Lộ Tuyết nở nụ cười, nhưng tl lập tức ý thức mình không nên cười trước mặt Diệp Lăng Phi, nàng vội vàng nghiêm mặt lại.



Vừa lúc đó, trong phòng hợp truyền đến tiếng đẩy cửa, Diệp Lăng Phi và Trương Lộ Tuyết đều quay đầu nhìn về phía cửa phòng họp, liền thấy Tiễn Thường Nam và Tiền Tiêu xuất hiện ở cửa phòng họp. Tiễn Thường Nam vừa đi vào, đã nói:



- Trương tổng giám đốc, hôm qua tôi vừa mới làm ra một quyết định, còn chưa kịp thông báo với Trương tổng giám đốc. Chẳng qua, nếu giám đốc Diệp cũng ở đây, vậy thì tốt nhất, hôm qua tôi vừa nói thành viên ban giám đốc tập đoàn, mọi người đều cho rằng nên khai trừ giám đốc Diệp. Quyết định này đã được thông qua, như vậy hẳn là giám đốc Diệp đã nhận được thông báo từ bộ phận nhân lực trong buổi sáng, từ giờ trở đi, giám đốc Diệp cũng không phải là viên chức của tập đoàn nữa.