Đô Thị Tàng Kiều

Chương 512 : Đại cải cách bắt đầu

Ngày đăng: 10:55 18/04/20


Diệp Lăng Phi cùng Trương Lộ Tuyết đang nói chuyện ở trong phòng hội nghị thì Tiền Thường Nam cùng Tiền Tiêu đi đến. Tiền Thường Nam vừa mới đến tập đoàn, Tiền Tiêu đã đem chuyện mình gặp phải Diệp Lăng Phi tại cửa phòng hội nghị nói cho Tiền Thường Nam.



Buổi chiều ngày hôm qua, Tiền Thường Nam đã quyết định khai trừ Diệp Lăng Phi, hắn cũng chưa hề nói chuyện này với Trương Lộ Tuyết, căn bản là việc này không thông qua sự đồng ý của Trương Lộ Tuyết. Ý nghĩ của Tiền Thường Nam là khai trừ Diệp Lăng Phi trước, rồi mới tìm cơ hội nói cho Trương Lộ Tuyết sau, khi ván đã đóng thuyền, thì dù Trương Lộ Tuyết không đồng ý, lúc đó cũng chẳng thay đổi được gì nữa.



Nhưng khi Tiền Thường Nam nghe được chuyện Diệp Lăng Phi tìm Trương Lộ Tuyết từ con trai, Tiền Thường Nam ý thức được rằng chính mình phải lập tức đi gặp Trương Lộ Tuyết, không thể để cho Diệp Lăng Phi có bất cứ một cơ hội nào.



Tiền Thường Nam vội vã mang theo Tiền Tiêu chạy tới phòng hội nghị. Vừa đến đã nhìn thấy Diệp Lăng Phi ở ngoài cửa, hắn vội vàng nói rõ cho Trương Lộ Tuyết biết khai trừ Diệp Lăng Phi là quyết định của cả hội đồng quản trị, chứ không phải là ý nghĩ riêng của một mình hắn.



Tiền Thường Nam tưởng rằng khi mình nói như vậy, Trương Lộ Tuyết dù không đồng ý cũng sẽ vì hội đồng quản trị mà quyết định khai trừ Diệp Lăng Phi. Tiền Thường Nam tin tưởng rằng Trương Lộ Tuyết chắc chắn không muốn đắc tội với toàn thể thành viên hội đồng quản trị, nhưng lần này Tiền Thường Nam,hắn thực sự đã sai lầm rồi. Chợt Trương Lộ Tuyết nghiêm mặt nói:



- Tiền bá bá, quyết định này hình như không phù hợp trình tự, cháu là tổng giám đốc, việc khai trừ nhân viên quản lý cao cấp của công ty sao có thể không qua sự đồng ý của cháu, lá gan của bộ phận nhân sự cũng rất lớn đó, khi quyết định cũng chưa có chữ kí của cháu, mà cũng dám công khai tin tức này. Được, xem ra tập đoàn Tân Á cần phải tiến hành thay đổi, có một số người căn bản là không thích hợp với chức vị hiện tại đâu.



Vừa nói, Trương Lộ Tuyết liếc mắt nhìn Diệp Lăng Phi, rồi chuyển ánh mắt đến Tiền Thường Nam, miệng nói:



- Tiền bá bá, cháu muốn triệu tập hội đồng quản trị để mở cuộc họp ngay bây giờ,cháu nghĩ có một số việc cần phải tuyên bố tại hội nghị.



Trương Lộ Tuyết nói xong liền đi qua Diệp Lăng Phi, bước nhanh đi ra khỏi phòng hội nghị.



Tiền Thường Nam có điểm choáng váng, nhất thời không hiểu được Trương Lộ Tuyết đang suy tính điều gì. Diệp Lăng Phi đi đến bên cạnh Tiền Thường Nam, đưa tay vỗ vỗ bả vai hắn, cười nói:


Diệp Lăng Phi thấy tập đoàn Tân Á bên này mọi việc đã xong xuôi, quyết định đi tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế một chuyến. Trên đường, Diệp Lăng Phi nhận được điện thoại của Trần Ngọc Đình.



Trong điện thoại Trần Ngọc Đình đem các thay đổi của tập đoàn nói cho Diệp Lăng Phi, Trần Ngọc Đình làm như vậy chỉ có một mục đích là muốn làm cho Diệp Lăng Phi an lòng. Trước mắt, khi Trần Ngọc Đình là phó tổng giám đốc tập đoàn, nàng sẽ không tùy tiện động tới chức vụ của Diệp Lăng Phi.



- Ngọc Đình tỷ, em bên này không có việc gì, chị muốn làm như thế nào, cứ dựa theo suy nghĩ của chị mà làm, mạnh dạn cải cách. Diệp Lăng Phi nói,- John David là bằng hữu của em, chị có thể cùng hắn trao đổi nhiều hơn, sẽ có lợi cho công việc sau này.



- Ù, tôi biết rồi! Trần Ngọc Đình nói.



Diệp Lăng Phi không nói cho Trần Ngọc Đình rằng mình là cổ đông lớn nhất tập đoàn, kết quả này đã sớm nằm trong dự đoán rồi. Diệp Lăng Phi nghe được trong điện thoại Trần Ngọc Đình hình như có chuyện gì muốn nói cùng mình, nhưng cuối cùng, Trần Ngọc Đình cũng chẳng hề nói ra.



Diệp Lăng Phi chạy tới tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế, hắn trực tiếp tới phòng làm việc của Bạch Tình Đình thì nhìn thấy nàng đang xử lí công việc. Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp Lăng Phi đến, vội vàng nói:



- Ông xã, anh cuối cùng cũng tới rồi, cha của em nói có chuyện muốn tìm anh để thương lượng.



- Nhạc phụ đại nhân trực tiếp gọi điện thoại cho anh là được rồi, làm gì mà vội vàng gọi anh đến tận công ty chứ? Diệp Lăng Phi ngạc nhiên hỏi.



Bạch Tình Đình lắc đầu, nói:



- Em cũng không biết, thôi, bây giờ chúng ta đi gặp cha em đi