Đô Thị Tàng Kiều
Chương 514 : Trước tát một cái, sau cho bánh ngọt
Ngày đăng: 10:55 18/04/20
Diệp Lăng Phi nghe được lời nói vừa rồi của Chu Hân Mính, khóe miệng hắn hiện lên nụ cười lạnh khinh thường, trong miệng hừ lạnh nói:“Vì nghĩa trợ giúp, không cần để ý hậu quả.”
Bạch Tình Đình bỏ điện thoại xuống,hỏi Diệp Lăng Phi:
- Ông xã,phải làm sao bây giờ,em thấy chuyện nhà máy sản xuất sợi càng ngày càng loạn.
Bạch Tình Đình vừa nói xong, điện thoại trên bàn làm việc lại vang lên, Bạch Tình Đình vội vã nhấc máy, điện thoại là do thư ký của nàng gọi tới.
- Phó tổng giám đốc, vừa nãy bên chung cư Dương Quang gọi điện thoại tới đây, nói rằng những căn hộ chúng ta vừa chuẩn bị thỏa đáng đã bị người ta đập phá, hơn nữa bây giờ có rất nhiều người bao vây nơi đó, không cho người của chúng ta ra.
- Tôi biết rồi! Bạch Tình Đình nói xong, cúp điện thoại, đem những lời thư ký báo cáo nói cho Diệp Lăng Phi nghe. Diệp Lăng Phi vừa nghe xong, trong lòng căm tức, mắng:
- Mk, những người này to gan quá nhỉ, thật là không biết sống chết. Các ngươi không phải rất trâu bò sao, được, ta sẽ chơi đùa với các ngươi.
Diệp Lăng Phi vừa nói, lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Dã Thú.
- Dã Thú, công ty bảo an của mày có bao nhiêu người mang tất cả tới đây, lập tức theo tao tới nhà máy sản xuất sợi. À, chỉ để bọn chúng mang theo dùi cui thôi, đừng có mang theo đao làm gì.
Cúp điện thoại xong, Diệp Lăng Phi nói với Bạch Tình Đình:
- Bà xã, em không cần nhúng tay vào chuyện này làm gì, anh đi xem có chuyện gì xảy ra.
Bạch Tình Đình lo lắng nói:
- Ông xã, như vậy có vẻ không tốt đâu, em sợ chuyện sẽ càng lúc càng hỗn loạn.
Diệp Lăng Phi cười lạnh nói:
- Có một số người muốn đem chuyện này làm náo loạn, được, hôm nay ta sẽ làm cho chuyện này rối tung lên, để xem cuối cùng ai có thể thu dọn được tràng diện hỗn loạn này.
Diệp Lăng Phi châm thuốc cho tên thanh niên, vỗ vai hắn hỏi:
- Cậu tên gì?
- Tôi là Phan Phúc Thần!
- Tôi giới thiệu một công việc cho cậu, cậu có làm hay không?
Phan Phúc Thần vừa nghe, không hề nghĩ ngợi, đáp ứng luôn:
- Tôi sẽ làm!
“Cậu chờ chút, tôi đi gọi điện!” Diệp Lăng Phi đi ra chỗ khác, gọi điện thoại Bạch Tình Đình. Gọi xong, Diệp Lăng Phi đi tới chỗ Phan Phúc Thần, nói:
- Cậu cũng biết nơi này là chung cư thuộc sở hữu của tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế, tương lai nơi này cần phải có công ty quản lý chỗ này, cậu hiện tại tạm thời làm nhân viên an ninh ở chỗ này, chờ tương lai thành lập công ty, cậu sẽ quản lí các tài sản ở đây. À, về chế độ đãi ngộ, dựa theo đãi ngộ của tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế với nhân viên an ninh, sẽ có bảo hiểm, lương tháng 800 tệ.Cái này có thể hơi ít, nhưng công tác lại tương đối nhàn hạ, sau này nếu thành lập công ty, tập đoàn sẽ tăng tiền lương cho cậu.
Phan phúc thần vừa nghe xong, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ. Cha hắn là nhân viên kì cựu của nhà náy sợi, một tháng lương 750 tệ, hơn nữa phải nộp mất 3 phần. Phan phúc thần quỳ xuống trước mặt Diệp Lăng Phi nói:
- Tôi xin lỗi ông, tôi vừa rồi không nên nói chuyện như vậy với ông, tôi không phải là người!
Diệp Lăng Phi nhìn thấy tên này thật ra rất dễ mua chuộc, hắn cười nói:
- Chúng ta thật sự là không đánh thì không quen, nhớ kĩ,ngày mai đến báo danh ở tập đoàn Thế Kỉ Quốc Tế, làm thủ tục để được nhận.
- Được, được! Phan Phúc Thần liên tục gật đầu.
Diệp Lăng Phi thầm nghĩ:“Từ nay về sau, ta để hắn trông coi nơi này, ta không tin có người dám tới đây đập phá nữa.” Diệp Lăng Phi lợi dụng Phan Phúc Thần trông coi khu vực này, Phan Phúc Thần là người ở đây, cho dù có người dám đến gây sự, Phan Phúc Thần cũng có thể ngăn cản. Diệp Lăng Phi chính là muốn lấy dân địa phương trị dân địa phương