Đô Thị Tàng Kiều

Chương 607 : Một mình ra ngoài rất nguy hiểm

Ngày đăng: 10:56 18/04/20


Hạng mục nhà máy dệt đã được ấn định sẽ mở đấu giá vào thứ hai. Theo tình hình hiện nay, xác suất trúng thầu của tập đoàn Quốc tế Thế Kỉ là lớn nhất. Một mặt vì tập đoàn Quốc tế Thế Kỉ là tập đoàn bất động sản lớn nhất, nổi tiếng nhất thành phố Vọng Hải. Đội quản hùng hậu. Mặt khác, trong mắt những doanh nghiệp bất động sản khác thì phương án dịch chuyển bồi thường mà tập đoàn Quốc tế Thế Kỉ đưa ra là phải bù thêm tiền. Nghĩa là cho dù tập đoàn Quốc tế Thế Kỉ có mua được hạng mục này. Cho dù mua được cùng còn lâu mới thu hồi lại được số vốn đã bỏ ra mua hạng mục này, ít nhất theo tình hình trước mắt, hạng mục nhà máy dệt không thể kiếm được tiền mà chỉ có bù lỗ thôi.



Vì thế, những doanh nghiệp bất động sản đó không muốn tham gia hạng mục này. Bọn họ thà mua những khu vực ngoại thành cũng không muốn mua hạng mục chẳng đáng một xu nào thế này.



Ý kiến trong chính phủ cũng nhất trí nghiêng về một hướng. Họ đều cho rằng hạng mục này nên giao cho tập đoàn Quốc tế Thế Kỉ. Đương nhiên, bí thư thành phố Từ Hàn Vĩ vẫn giữ yên lặng. Hắn không hề đưa ra bất cứ ý kiến nào cho hạng mục này.



Từ sau chuyện của Lâm Tuyết. Từ Hàn Vĩ và Chu Hồng Thâm đã ngầm thoả thuận với nhau, về hạng mục nhà máy dệt. Từ Hàn Vĩ sẽ không phát biểu bất cứ ý kiến nào. Còn Chu Hồng Sâm cũng sẽ không truy cứu tới cùng chuyện Lâm Tuyết âm thầm giở trò. Cuộc trao đổi này, ai cùng rõ như lòng bàn tay song không hà tất ai phải nói ra cả.



Bạch Tình Đình sau khi xem qua công việc chuẩn bị cho việc đấu thầu thứ hai liền dồn toàn bộ tâm tư vào chuyện của Diệp Lăng Phi. Một mình cô ngồi trong văn phòng, trong lòng lại đấu tranh vô cùng kịch liệt.



Một mặt, hiện giờ cô không có cách nào để có thể tha chứ cho Diệp Lăng Phi chuyện của Trương Lộ Tuyết. Cứ nhìn thấy Diệp Lăng Phi là Bạch Tình Đình lại tức giận. Mặt khác, cô lại lo Trương Lộ Tuyết sẽ nhân cơ hội đeo bám Diệp Lăng Phi. Cứ thế thì cô sẽ mất Diệp Lăng Phi.



Tâm tư xáo trộn, mâu thuẫn thế này khiến Bạch Tình Đình vô cùng đau đầu. Cô không biết mình nên làm thế nào cho phải.



Bạch Tình Đình đi đi lại trong phòng làm việc của mình. Nghĩ xem mình nên làm thế nào. Cô nghĩ nếu để Trương Lộ Tuyết nhân cơ hội đeo bám Diệp Lăng Phi thì thà rằng cô chuyển về đó sống còn tốt hơn. Như thế, Chu Hân Minh cũng có thể chuyển qua đó ở. Cô có thể nhìn Diệp Lăng Phi mỗi ngày, còn Chu Hân Minh có thể giám sát Diệp Lăng Phi hàng ngày.



Bạch Tình Đình nghĩ một hồi cuối cùng cũng quyết định sẽ làm như thế. Còn về việc bao giờ chuyển về thì tất nhiên càng nhanh càng tốt rồi. Bạch Tình Đình định tối nay về nói lại vói bố cô một tiếng. Ngay ngày mai cô sẽ chuyển qua sống cùng Diệp Lăng Phi.



Diệp Lăng Phi chỉ mặc chiếc quần đùi rộng ngồi dựa vào cửa sổ phòng ngủ. Vu Đình Đình nằm ngủ cả buổi, không sao dậy nổi để đi học. Bị Diệp Lăng Phi quần cả tối, Vu Đình Đình sao chịu đựng nổi chứ. Vu Đình Đình bị Diệp Lăng Phi làm cho tinh thần kiệt quệ, không biết bao lần lên tới cao trào.



Lúc Vu Đình Đình tỉnh lại thi thấy Diệp Lăng Phi đang ngồi trước cửa sổ nhìn vọng ra ngoài. Từ đây có thể phòng tầm mắt ra xa tít ngoài đại dương rộng lớn kia.



Vu Đình Đình cảm thấy phía dưới thân mình đau đau. Cô sắng hết sức mới lật được chiếc mền phủ trên người xuống. Đê lộ thân hình yêu kiều, tràn đầy sức sống, toát lên vẻ trẻ trung thanh xuân của cô. Vu Đình Đình trần truồng bước xuống giường. Cô bước tới phía sau Diệp Lăng Phi. Hai tay ôm chặt lấy Diệp Lăng Phi. Bộ ngực sữa cao cao dán khít vào cái lưng trần của Diệp Lăng Phi.



Hai tay Diệp Lăng Phi nắm chặt lấy bàn tay nõn nà của Vu Đình Đình. Quay đầu, thơm lên môi Vu Đình Đình một cái. Cười nói:



- Sao không ngủ nữa?



- Em tỉnh rồi!
Diệp Lăng Phi chỉ nhìn theo bóng dáng Vu Đình Đình đang lắc lắc cặp mông xinh đẹp của mình chạy về bên giường. Đoán xem mục đích gọi điện của Tần Dao là gì.



Vu Đình Đình cầm điện thoại của mình lên. Vừa nhìn đã thấy đúng là điện thoại của Tần Dao. Cô vội vàng nghe điện thoại, hỏi:



- Tần Dao, có chuyện gì vậy?



- Đình Đình, sao hôm nay cậu không đi học. Cô giáo điểm danh cậu đó! Tần Dao nói:



- Cô giáo này thù dai lắm. Bất kể học sinh nào dám nghỉ học giờ của cô ấy. Bảo đảm sẽ không thể vượt qua được kỳ thi môn của cô ấy. Tớ thấy cậu nhanh nhanh mà nghĩ cách xin lỗi cô ấy đi!



- Tớ... tớ ngủ quên mất. Vừa mới tỉnh dậy xong!



Vu Đình Đình lúc nói câu này thì liếc mắt nhìn Diệp Lăng Phi. Có chút lưỡng lự, nói:



- Tần Dao… tớ...tớ định chiều nay không đi học. Nếu có điểm danh thì cậu giúp tớ nhé!



- Đình Đình, cậu sao thế. Nghe giọng cậu kỳ thế nào ấy!



Tần Dao nghe thấy giọng điệu của Vu Đình Đình có chút không giống với ngày thường liền vội vàng hỏi:



- Cậu không sao chứ?



- Không sao!



Vu Đình Đình nói.



- Không sao là tốt rồi. À, đúng rồi, Đình Đình, hôm nay tớ vừa nghe thấy có một nữ sinh năm ba của trường mình vừa bị giết đó. Nghe nói sau khi làm chuyện kia xong thì bị giết. Cậu cẩn thận chút nhé. Không được ra ngoài một mình đâu đó!