Đô Thị Tàng Kiều

Chương 608 : Lời khuyên của Vu Đình Đình

Ngày đăng: 10:56 18/04/20


Đình Đình không biết chuyện xảy ra ở trường của cô. Cô vội vàng hỏi Tần Dao xem chuyện đó là như thế nào. Tần Dao cũng không nắm rõ mọi chuyện, chỉ nghe thấy tin này đang đồn ầm lên trong trường thôi.



Sau khi cúp điện thoại của Tần Dao, Đình Đình cau mày, quay trở về lòng Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi ôm Vu Đình Đình như ôm thân thể một cô bé mới sinh trắng hồng, mềm mại. Ân cần hỏi:



- Đình Đình, rốt cuộc là có chuyện gì thế? Tần Dao xảy ra chuyện sao?



- Nãy Tần Dao gọi điện bảo, có một nữ sinh ở trường em bị người ta giết hại!



Thế là, Vu Đình Đình liền đem câu chuyện mà Tần Dao kể thuật lại cho Diệp Lăng Phi nghe. Diệp Lăng Phi nghe xong liền gật đầu nói:



- Tần Dao nói đúng đó. Sau này em không nên ra ngoài một mình. Quá nguy hiểm. Anh thấy hay thế này đi. Sau này em muốn đi học buổi tối thì cứ gọi cho anh. Anh sẽ đưa đón em. Dù sao anh cũng có nhiều thời gian. Không sao cả.



- Không cần đâu!



Vu Đình Đình nói.



- Đã sắp tới kỳ thi cuối kỳ rồi, số tiết học trong trường cùng sắp kết thúc rồi. Thầy cô giáo chỉ nói cho bọn em một số trọng điểm trong kỳ thi thôi. Còn về việc học tối thì em không muốn đi nữa. Ở nhà ôn là được rồi.



- Ừm, thế cũng tốt!



Diệp Lăng Phi gật đầu nói:



- Tốt nhất, em nên giảm thiểu số lần ra ngoài vào ban đêm đi!



Vu Đình Đình bỗng nghĩ tới chuyện gì đó. Cô nhìn Diệp Lăng Phi, nhẩn từ từ nói:



- Diệp đại ca, em có một chuyện không biết có nên nói với anh không.



Diệp Lăng Phi đưa tay nhéo mông Vu Đình Đình một cái. Cười nói:


- Được thôi. Vậy thế này đi. Chúng ta cùng đợi Hiểu Uyển đi làm về, sau đó tìm chỗ nào để ăn. Ăn cơm xong mới đi tìm Tần Dao. Em thấy thế có được không?



Vu Đình Đình gật đầu. Ngay sau đó, cô lại nhìn Diệp Lăng Phi, nói:



- Diệp đại ca, anh không giận em đó chứ!



- Cô bé ngốc, anh giận em làm gì chứ!



Diệp Lăng Phi vừa nói vừa đưa tay nhéo mũi Vu Đình Đình, cười nói:



- Tiểu nha đầu, suốt ngày chỉ lo anh giận. Anh nói lại một lần nữa. Giữa em và anh không cần thiết phải thế đâu. Em có chuyện gì thì cứ nói ngay với anh. Biết chưa hả?



Vu Đình Đình cười hì hì nói:



- Dạ, biết rồi ạ!



Diệp Lăng Phi gọi điện cho Đường Hiểu Uyển, hẹn Đường Hiểu Uyển ăn cơm ở quán ăn gần khu vực nhà Tần Dao ở. Hãn muốn Đường Hiểu Uyển tan ca xong thì tới ngay chỗ đó.



Quán ăn đó sát ngay cổng khu phố nhà Tần Dao ở, ở đó ăn cơm, có thể chú ý tới lúc nào Tần Dao về. Diệp Lăng Phi không muốn đứng đợi cách ngốc nghếch dưới nhà Tần Dao. Ai biết lúc nào Tần Dao mới về chứ.



Ba người ngồi ăn rất chậm. Vừa ăn vừa nói chuyện, còn Vu Đình Đình chốc chốc lại để ý tới chiếc cổng khu nhà ở của Tần Dao.



Cứ thế đợi cho tới hơn tám giờ tối cùng không thấy Tần Dao xuất hiện.



Diệp Lăng Phi thấy ăn cũng nhiều rồi. Liền gọi Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyển nói:



- Chúng ta đi thôi. Tới nhà Tần Dao xem thế nào. Xem cô ấy đã về hay chưa. Nếu giờ này mà Tần Dao còn chưa về thì chúng ta sẽ về nhà. Đình Đình, ngày mai em nói lại với Tần Dao một tiếng nhé!



Vu Đình Đình gật đầu. Ba người vừa đứng dậy liền thấy Tần Dao cùng một thanh niên mặc véc, đeo chiếc kính gọng vàng xuất hiện tại cổng khu phố Tần Dao ở.