Đô Thị Tàng Kiều

Chương 638 : Bà tám bên bãi biển

Ngày đăng: 10:57 18/04/20


Phương Linh vừa nghe Diệp Lăng Phi đánh giá mình như vậy, liếc mắt trừng Diệp Lăng Phi một cái, gay gắt nói:



- Tôi độc ác cùng là bị mấy người đàn ông xấu xa các anh dồn ép.



Diệp Lăng Phi cười ha hả:



- Đúng thế đấy, bọn đàn ông chúng tôi đều có lỗi cả. Được rồi, người đẹp, cô ngồi đây cũng chẳng phải cách, hay là mau đi biển chơi đi!



- Có gì vui đâu, mới chơi vừa xong, giờ nghỉ ngơi một tí!



Phương Linh thấy Diệp Lăng Phi không thay quần bơi, hỏi:



- Anh sao không thay quần bơi đi?



- Không đem theo!



Diệp Lăng Phi nói:



- Tôi đến đây chỉ là đi dạo!



- Tôi đã nói anh đúng là người háo sắc, bây giờ còn muốn nói gì nữa. Không mang theo quần bơi, đơn giản chính là muốn nhìn mỹ nữ mặc áo tắm thôi!



- Cứ cho là cô nói đúng đi, như vậy đã được chưa?



Diệp Lăng Phi vừa nói vừa đưa mắt liếc Vu Uy một cái, nhìn thấy Vu Uy mặc đồ bơi đi đến, Diệp Lăng Phi đụng nhẹ vai Phương Linh nói nhỏ:



- Đừng nói lung tung nữa, giám đốc Vu tới rồi.



Phương Linh nhìn thấy Vu Uy tới, cô nói phớt đi:



- Chúng ta nói chuyện của chúng ta, liên quan gì đến hắn chứ.



- Nói là thế, ai biết tên này muốn làm gì đây!



Diệp Lăng Phi nhỏ giọng.



Vu Uy tươi cười đi tới chỗ Diệp Lăng Phi nói:



- Tôi nói này tiểu Diệp, câu cũng thể diện ghê đó, gọi điện cho cậu cậu cũng không thèm đến công ty.



- Ày dô, giám đốc, anh hiểu lầm rồi, hôm qua em đau bụng quá, tào tháo rượt nguyên cả một ngày luôn. Em ngay cả giường cũng không xuống được, làm sao mà đi làm chứ!



Diệp Lăng Phi cố tỏ vẻ đang rất sợ sệt, vội vàng đứng dậy, nói:




- Triệu Lượng, cái miệng thối của anh chẳng còn gì có thể nhắt được nữa rồi, anh mà con nói bậy nữa tôi sẽ tha cho anh chắc!



- Tôi không nói nữa là được chứ gì!



Diệp Lăng Phi vốn chẳng hề nghe mấy người này nói chuyện, hắn tập trung chú đến người xuất hiện sau Tiêu Vũ Văn. Diệp Lăng Phi cảm thấy kỳ lạ, tại sao Tiêu Vũ Văn lại đi cùng với hắn.



Tiêu Vũ Văn dẫn theo hai vệ sĩ đó đi về hướng Diệp Lăng Phi đang ở, Triệu Lượng nhìn thấy cô gái xinh đẹp măc đồ đen đi về hướng này hắn thấp giọng nói:



- Nè, mọi người ai quen cô ta?



- Ai quen cô ta chứ, nếu quen cô ta chúng ta con có thể ngồi đây sao!



Vương Đào ngồi bên cạnh Triệu Lượng nói.



- Tôi thấy Triệu Lượng có cơ hội rồi đấy, cố gắng biểu hiện nha, nói không chừng cô ta để ý đến cậu đó!



- Đừng có đoán mò, chút lợi lộc này của mọi người có phải là một cô gái có tiền không hả, đáng để cho mọi người phải như vậy, thật mất mặt!



Phương Linh nói kèm theo chút ghen tuông, cô trước giờ trong bộ phận chưa bao giờ thu hút được mạnh mẽ như vậy, bây giờ mấy người này nhìn thấy một tiểu cô nương có tiền đi về phía này bọn họ đã hưng phấn đến mức đó, làm sao mà trong lòng Phương Linh không ghen cho được chứ.



Đừng nói đến Phương Linh ghen mà ngay cả mấy bạn đồng nghiệp nữ cũng ghen, vừa trẻ trung vừa xinh đep lại có tiền, sao mà không khiến cho mấy cô đồng nghiệp ghen được chứ, mấy cô gái nay cứ người này một tiếng người kia tiếp một tiếng đều là có sự bất mãn với đồng nghiệp nam bên cạnh mình khi chú ý đến một cô gái như vậy.



Tiêu Vũ Văn đi thẳng đến trước mặt Diệp Lăng Phi, mắt cô hiện lên nụ cười lạnh tanh, lạnh lùng nói:



- Thật khéo có thể gặp anh ở đây.



Câu nói này của Tiêu Vũ Văn khiến cho những người ở đó đều sững sờ, ngay cả Vu Uy cũng ngạc nhiên, người đẹp này rốt cuộc là đang nói với ai. Mọi người dõi ánh mắt lại phía Diệp Lăng Phi, chỉ thấy Diệp Lăng Phi phun quả táo đã ăn được một nữa ra, ngẩng mặt lên nhìn Tiêu Vũ Văn cười nói:



- Thành phố Vọng Hải to lớn như thế, gặp nhau có gì kì là đâu chứ, sao lại xuất hiện ở đây, không phải là biết chắc thì không qua nên bỏ đi đó chứ!



- Thì hay không là chuyện của tôi, không liên quan đến anh



Tiêu Vũ Văn hừ lạnh nói.



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Vậy cô đi qua đây là vì cái gì?



Diệp Lăng Phi nói xong liếc nhìn người đàn ông ở đằng sau Tiêu Vũ Văn đang đi về phía này, lại nói thêm:



- Tiện thế bà tám một chút, tại sao cô lại đi cùng với hắn!