Đô Thị Tàng Kiều
Chương 676 : Đừng làm hỏng kế hoạch của tôi
Ngày đăng: 10:58 18/04/20
Trong một căn phòng trên tầng hai của Hồng Phấn Đế Quốc, Sở Thiếu Lăng tay cầm một chén rượu, uống rượu vang đỏ. Ngồi đối diện Sở Thiếu Lăng. Lâm Tuyết mặc một chiếc quần đen bó sát, không uống rượu vang mà là cầm một điếu thuốc lá dành cho phụ nữ. Sở Thiếu Lăng sở dĩ để Khương Long hẹn gặp Lâm Tuyết chính là vi chuyện của nhà máy chế biến thực phẩm của hắn ở ngoại thành.
Sở Thiếu Lăng cho rằng Lâm Tuyết cũng là người nắm giữ cổ phiếu của nhà máy, theo lẽ thường thì phải ra mặt để bãi bình mấy chuyện phiền toái. Chỉ là Sở Thiếu Lăng không ngờ được rằng, Hồng Phấn Đế Quốc khỏng phải nơi thích hợp để bàn chuyện cơ mật, ở đây tất cả các phòng cho thuê đều được lắp đặt camera ở những nơi cực kì bí ẩn nhất cử nhất động của hắn và Lâm Tuyết đều bị người trông coi camera nhìn rõ từ đầu đến cuối.
Dù Sở Thiếu Lăng khôn khéo đến đâu, hắn cũng không lường được ông chủ đứng đằng sau nơi này có chút giao tình với cha hắn lại đang âm thầm chơi hắn một vố. Lâm Tuyết nhìn Sở Thiếu Lăng, trong lòng thầm tính toán xem hắn đang có chủ ý gì.
- Giám đốc Lâm, tôi nghĩ hai chúng ta không cần phải quanh co làm gì, cứ nói thẳng ra là được!
Sở Thiếu Lăng nói.
- Giám đốc Lâm hẳn cùng biết cái trung tâm chế biến thực phẩm ở ngoại thành, à, chính là nhà máy do Diệp Phong tiên sinh đầu tư xây dựng ấy.
Nghe Sở Thiếu Lăng nhắc tới Diệp Phong. Lâm Tuyết trong lòng khẽ động, từ khi Diệp Phong đến thành phố Vọng Hải để đầu tư cho nhà máy chế biến kia, cô ta mới chỉ nhận một khoản tiền từ Diệp Phong, mà phần lớn trong số đó đã đưa cho Từ Hàn Vệ rồi, bây giờ thấy Sở Thiếu Lăng nói vậy, Lâm Tuyết suy đoán có thể Sở Thiếu Lăng tìm mình vì chuyện nhà máy chế biến do Diệp Phong đầu tư.
- Có chuyện thì cứ nói thẳng đi, cậu tìm tôi vì việc ai?
Lâm Tuyết hỏi.
Sở Thiếu Lăng cười một tiếng, nói:
- Rất đơn giản, gần đây nhà máy gặp chút phiền toái, có một số cảnh sát đi vào trong đó để gây chuyện. Giám đốc Lâm, có lẽ cô nên ra mặt giải quyết chuyện này để từ nay về sau cảnh sát không mò đến đó nữa!
- Cánh sát đi vào kiểm tra là bình thường mà, tôi cản được họ sao!
Lâm Tuyết nói.
- Chuyện này thứ lỗi tôi không thể giúp được.
- Giám đốc Lâm, bây giờ chúng ta cùng hội cùng thuyền, nhà máy chế biến thực phẩm cũng có phần của cô, nếu nơi đó mà gặp chuyện không may thì tôi nghĩ giám đốc Lâm cùng không được chỗ tốt gì.
Sở Thiếu Lăng bĩu môi cười nói.
- Giám đốc Lâm không biết sao, xí nghiệp đó là do Diệp Phong hợp tác đầu tư với bang 3K chúng tôi, kỳ thực tôi cũng không ngại nói cho giám đốc Lâm biết, nơi đó không chỉ là nhà máy thông thường, thực chất chính là nơi để bang 3K chúng tôi gia công hàng nhập lậu bán thành phẩm từ Hồng Kông, sau đó để Diệp Phong tiên sinh đi tiêu thụ. Có thể nói hiện tại ba người chúng ta đều là châu chấu cột trên cùng một sợi dây, không ai tháo chạy được
Bạch Tình Đình thấy mùi rượu trên người Diệp Lăng Phi nồng nặc, cau mày tỏ ý không hài lòng.
- Bà xã, anh đã xin chỉ thị rồi mà!
Diệp Lăng Phi không hề có ý đi tắm, ngược lại còn ôm lấy Bạch Tình Đình, cười xấu xa.
- Bà xã, lại đây anh hôn một cái!
- Anh uống nhiêu quá rồi đúng không, bộ dáng đúng là tên sâu rượu!
Bạch Tình Đình đặt quyền sách xuống, hai tay đẩy Diệp Lăng Phi, nói:
- Người anh hôi quá, người ta vừa mới tắm, anh đừng có sán lại gần em nữa.
- Anh cứ sán lại đấy, để bà xã thơm tho của anh cũng giống anh!
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa đẩy Bạch Tình Đình ngã xuống ghế, sau đó hắn nằm đè lên cô, hai tay sờ loạn đồng thời hôn môi Bạch Tình Đình.
Nếu đồi thành trước đây. Bạch Tình Đình đã sớm giận dỗi, nhưng bây giờ cô chỉ cố gắng đẩy Diệp Lăng Phi ra nhưng không hề nổi giận. Náo loạn hồi lâu. Diệp Lăng Phi sau khi đã chiếm đủ tiện nghi trên thân thể quyến rũ của Bạch Tình Đình mới chịu ngồi dậy. Bạch Tình Đình lấy tay xoa những chỗ Diệp Lăng Phi vừa hôn trên mặt, nói:
- Anh thật là, bẩn chết đi được, người ta phải đi tắm lại, đúng là phiền phức!
- Bà xã, anh cùng đi với em, chúng mình đi tắm uyên ương nha!
- Em không tắm với anh đâu!
Bạch Tình Đình đứng dậy, cầm theo cuốn tiểu thuyết định lên gác, vừa đi được hai bước thì quay lại nói với Diệp Lăng Phi:
- Ông xã, anh nói anh quen biết tác giả cuốn sách này đúng không, nếu rảnh thì anh hẹn cô ấy đi ăn cơm, em rất muốn được gặp cô ấy!
- Được thôi!
Diệp Lăng Phi đáp.