Đô Thị Tàng Kiều
Chương 678 : Anh phải nói thật
Ngày đăng: 10:58 18/04/20
Lý Khả Hân đi ra khỏi phòng ngủ, Diệp Lăng Phi không biết làm gì ngoài mở file movie, mới xem được mấy phút mà mắt hẳn tưởng như đã lồi ra ngoài. Diệp Lăng Phi không thể tin được Lý Khả Hân lại xem thế loại phim này, một bộ phim cấp 3, lại là bàn cổ lỗ sĩ do Hồng Kông sản xuất. Rất nhiều diễn viên Hồng Kông lúc đầu đã tham gia đóng thể loại này, còn bây giờ thì phải nói đến AV, những bộ phim có nội dung xuyên suốt khiến người xem càng thêm thích thú. Bộ phim Diệp Lăng Phi đang xem là phim cấp 3 cổ trang cách đây khá lâu, trong đó không hề thiếu những minh tinh điện ảnh nổi tiếng của Hồng Kông. Diệp Lăng Phi cảm thấy kỳ quái, vì sao trong máy vi tính của Lý Khả Hân lại có cái này? Diệp Lăng Phi vốn định đi ra ngoài để hỏi cho rõ ràng, nhưng rồi lại thôi. Lý Khả Hân cũng đã trưởng thành, có xem bộ phim này cũng không phải chuyện gì to tát.
Lý Khả Hân đang dọn dẹp bàn ăn, cô vừa kiếm được bộ phim này, chỉ sợ Diệp Lăng Phi tìm thấy bộ phim này lại nghĩ này nghĩ nọ, nhưng chờ một lúc không thấy hắn đi ra. Lý Khà Hân cũng câm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Lý Khả Hân thu thập bàn ăn sau đó rửa bát đũa, xong xuôi mới lau tay trở lại phòng ngủ. Lý Khả Hân vừa đi vào vừa vặn thấy trên màn hình máy tính là những hình ảnh khiến người ta trào máu mũi, lập tức gương mặt cô đỏ bừng, vô thanh vô tức ngồi xuống giường không dám lên tiếng.
Diệp Lăng Phi nghe thấy tiếng bước chân của Lý Khà Hân nhưng vẫn ngồi yên, vốn tưởng rằng Lý Khả Hân sẽ ra nói chuyện với mình nhưng đợi chờ hồi lâu mà Lý Khá Hân vẫn chỉ im lặng. Diệp Lăng Phi quay đầu nhìn, thấy Lý Khả Hân ngồi trên giường, gương mặt ửng đỏ đang chăm chú nhìn hắn.
- Khả Hân, sao em đi vào mà lại không nói gì thế?
Diệp Lăng Phi không tắt máy tính, đứng dậy đi tới cạnh Lý Khả Hân. Ánh mắt của Lý Khả Hân vừa đảo qua bộ bị đang nhô lên dưới quần Diệp Lăng Phi, gương mặt càng thêm đỏ rực, nhẹ giọng nói:
- Em thấy anh đang mải xem phim nên không muốn quấy rầy anh.
Diệp Lăng Phi nhìn Lý Khả Hân, thầm nuốt nước bọt, vừa xem bộ phim “kịch tính” như vậy khó tránh khỏi sẽ có phản ứng, bây giờ lại có một người đẹp gần ngay trước mắt thế này, bất luận một người đàn ông nào cũng sẽ thấy khó kiềm chế. Diệp Lăng Phi ngồi lên giường. Lý Khả Hân hơi dịch vào để Diệp Lăng Phi ngồi cạnh mình. Diệp Lăng Phi ôm lấy bờ vai của Lý Khả Hân, nhẹ nhàng hỏi:
- Khả Hân, em cũng đã xem bộ phim kia rồi à?
Lý Khả Hân cắn môi gật đầu, thấp giọng đáp:
- Là một người bạn trên mạng giới thiệu cho em.
- Em thấy bộ phim thế nào?
- Chằng hay ho gì cả!
Lý Khả Hân nói xong, bỗng nhiên hơi nghiêng nghiêng, hai tay ôm lấy thắt lưng của Diệp Lăng Phi, tựa đầu vào lồng ngực hắn, nói:
- Em không thích xem thể loại phim truyện này.
- Thế mà em còn bảo anh xem!
Diệp Lăng Phi cảm giác được hương thơm của Lý Khà Hân, hơi khịt mũi, tay trái thuận thế ôm Lý Khả Hân vào lòng, bắt đầu vuốt ve đùi cô, miệng thì nói:
- Khả Hân, anh hiểu rõ tâm ý của em, thế nhưng em có nghĩ tới tình cảnh hiện nay của anh không, em cũng biết tính cách của Tình Đình, cô ấy nhất định không cho phép anh có người phụ nữ ở bên ngoài. Anh không muốn làm dang dở cuộc đời em, em phải suy nghĩ cho kỹ.
Lý Khả Hân nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, ngẳng đầu nhìn vào mắt hẳn, nói:
- Em chưa bao giờ làm điều gì khiến bàn thân phải hối hận, cũng không phải vì xúc động nhất thời. Diệp Lăng Phi, anh biết không, bây giờ em đã không thể quay đầu rồi. Anh đã chiếm cứ vị trí thật sâu trong trái tim em, em coi những người đàn ông khác đều là phế vật, anh nói cho em biết đi, anh bảo em phải lựa chọn thế nào, tất cả đều do anh làm hại. Anh cứ yên tâm, em sẽ không đi tranh giành địa vị với vợ anh đâu, cũng không tơ tưởng sẽ được danh phận gì. Dù sao không có danh phận cũng tốt hơn, ít ra sau này lúc em gặp được bạch mã hoàng tử của đời mình, em có thể kiêu hành nói với anh ấy em chưa từng kết hôn. Vì vậy, em, Lý Khả Hân này sẽ không ngốc đến mức kết hôn với anh đâu.
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa ngồi xuống cạnh Lý Khả Hân, đưa tay định kéo quần lót của cô. Lý Khả Hân gạt tay hắn ra nói:
- Đừng làm bậy, anh động vào làm em đau lắm!
- Cứ để anh nhìn thử xem, yên tâm đi, anh sẽ cẩn thận!
Diệp Lăng Phi không nghe Lý Khả Hân nói, vẫn cố thực hiện cho bằng được. Lý Khả Hân không có cách nào đành để cho hắn nhìn chằm chằm chỗ đó của cô, thúc giục:
- Anh đừng nghịch nữa, đây là ban công, nếu để người khác nhìn thấy sẽ không hay đâu!
Diệp Lăng Phi đã nhìn no mắt, đứng thẳng dậy, cười nói:
- Khả Hân, không sao đâu, em sẽ nhanh khỏi thôi!
- Làm sao mà anh biết?
Lý Khả Hân hỏi.
Diệp Lăng Phi cảm thấy hoạt kê, không biết đáp thế nào bèn trả lời bâng quơ:
- Anh đoán thế!
- Anh toàn nói lung tung thôi!
Lý Khả Hân hừ lạnh một tiếng, nói:
- Em hỏi anh một việc, anh phải nói thật cho em biết.
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Anh đảm bảo có gì nói nấy, tuyệt đối không dám có nửa điều dối trá hay giấu diếm gì cả!
Lý Khả Hân nhìn vào mắt Diệp Lăng Phi, thấp giọng hỏi:
- Có phải anh đã có quan hệ với Hiểu Uyển không?