Đô Thị Tàng Kiều
Chương 867 : Bây giờ tôi nhất thiết phải nói với cô
Ngày đăng: 11:00 18/04/20
Bành Hiểu Lộ một mình ở một căn phòng lớn, đây coi như là đãi ngộ đặc biệt đối với Bành Hiểu Lộ, ai bảo người ta khác người. Đãi ngộ này ngay cả Bạch Dương cũng không có. Bạch Dương còn phải ở trong lầu ký túc xá cùng với một số quan quân.
Đẩy cửa, Bành Hiểu Lộ đi vào trước, tiếp đãi Diệp Lăng Phi ở sau lưng, nói:
- Vào đi, đứng ngây ra đó làm gì?
Diệp Lăng Phi cười, nói:
- Tôi quan sát xem bên trong có mai phục hay không trước, nếu như tôi khờ khạo đi vào, bị mai phục, vậy tôi chẳng phải có khổ nói không ra.
- Anh nói bậy gì thế, vô duyên vô cớ tôi mai phục anh cái gì!
Bành Hiểu Lộ mặc kệ Diệp Lăng Phi, đi đến trước bàn, cầm hai ly nước, rót nước lọc.
- Anh vào thì ngồi trên giường được rồi, bên đây của tôi chỉ có một chiếc ghế!
Phòng của Bành Hiểu Lộ bố trí rất đơn giản, sát bên tường chính là một chiếc giường, bên trên trải một tấm chăn, tấm chăn xếp như miếng đậu hũ, góc cạnh rõ ràng. Trên giường trải rất bằng phẳng, dường như chẳng có chút nhăn.
Bên tường sát bên trái của căn phòng đặt một chiếc bàn vuông, trên bàn có bình nước, ly nước, còn có một giá sách, trên đó có một hàng sách. Tổng thể mà xem, căn phòng của Bành Hiểu Lộ không có nhiều vật dụng trong nhà, chỉ tốt hơn một chút so với ký túc xá.
Bành Hiểu Lộ rót nước xong, phát hiện Diệp Lăng Phi còn đứng ở trước cửa thăm dò căn phòng của cô, cố cố ý nhăn mặt, nói:
- Sao rồi, anh thật sự sợ trong phòng tôi có gì sao, thật là, tôi chẳng phải loại người đó, nếu như tôi có bất mãn với anh, thì nói thẳng trước mặt anh!
Nhiếp Quân đứng ngoài cửa, có vẻ có chút nôn nóng bất an, trong giọng của hắn lộ ra chút cảm giác nôn nóng, gõ cửa, nói:
-Tôi có thể vào nói chuyện với cô không?
Bành Hiểu Lộ ngồi trên giường, liếc mắt nhìn Diệp Lăng Phi đang ngồi trên ghế, liền nhìn thấy Diệp Lăng Phi như không có chuyện gì xảy ra mà lấy bình nước, rót ly nước. Bành Hiểu Lộ cảm thấy hai má của cô có chút phát nóng, không cần soi gương, cô cũng có thể tưởng tượng ra được khuôn mặt của cô lúc này nhất định rất đỏ, đây nếu để Nhiếp Quân thấy được, chẳng phải là hỏng chuyện. Bành Hiểu Lộ vốn muốn không mở cửa, liền nói với Nhiếp Quân cô chuẩn bị ngủ, nếu có chuyện, đợi mai hãy nói. Chính lúc Bành Hiểu Lộ dự định làm vậy, đột nhiên, cô lại giật mình, cảm thấy có chút kỳ lạ. Nhiếp Quân sớm không đến trễ không đến, sao lại đến vào lúc này, hơn nữa sao Nhiếp Quân biết cô nhất định ở trong phòng?
Chẳng lẽ anh ta nhìn thấy cô cùng Diệp Lăng Phi đi về hướng này, nếu là vậy, vậy chứng tỏ Nhiếp Quân biết Diệp Lăng Phi đang ở trong ký túc xá của cô.
Bành Hiểu Lộ nghĩ đến đây, cảm thấy nếu như cô ngang nhiên để Nhiếp Quân rời khỏi, nhất định sẽ làm cho chuyện này rối thêm. Cô nhớ lại hai hôm trước Nhiếp Quân tỏ tình với cô, Bành Hiểu Lộ cảm thấy chuyện bắt đầu trở nên rắc rối.
Bành Hiểu Lộ lại bất chợt nhìn sang Diép Lăng Phi, mối hận này trong lòng cô đều là chuyện do hắn gây ra. Bành Hiểu Lộ lại nghĩ dường như là cô tìm Diệp Lăng Phi nói chuyện huấn luyện, mới dẫn Diệp Lăng Phi về ký túc xá của cô, vừa nghĩ đến huấn luyện. Bành Hiểu Lộ có chủ ý, vừa rồi cô chỉ là hấp tấp, còn chưa suy nghĩ kỹ, sở dĩ cô cùng Diệp Lăng Phi ở ký túc xá chính là vì nói chuyện huấn luyện, sở dĩ lại xuất hiện cục diện này, đều do Diệp Lăng Phi muốn ngồi trên giường của cô mới xảy ra.
Bành Hiểu Lộ để cho tâm trạng của cô ổn định lại, nói:
- Trưởng quan Nhiếp, tôi đang nói chuyện huấn luyện với Diệp tiên sinh, nếu chuyện của anh không gấp, ngày mai chúng ta sẽ nói!
- Hiểu Lộ, chuyện này của tôi rất gấp, tôi nhất định phải nói với cô!
Nhiếp Quân nghe thấy Diệp Lăng Phi ở trong đó, anh vội vàng nói:
- Bây giờ tôi nhất thiết phải nói với cô!