Đô Thị Tàng Kiều
Chương 868 : Quân nhân nên ngay thẳng!
Ngày đăng: 11:00 18/04/20
Nhiếp Quân nghe Bành Hiểu Lộ nói cô đang thương lượng huấn luyện, Nhiếp Quân bắt đầu nóng vội, anh nôn nóng nói:
- Hiểu Lộ, bây giờ tôi nhất thiết phải nói với cô!
Bành Hiểu Lộ nghe Nhiếp Quân nói vậy, lại nhìn Diệp Lăng Phi. Lúc này Diệp Lăng Phi đã uống hết ly nước hắn vừa mới rót, chớp chớp mắt với Bành Hiểu Lộ, ý nói vừa rồi Bành Hiểu Lộ đã nói dối.
Bành Hiểu Lộ dùng sức nhếch chiếc môi mỏng của cô, xuống giường, bước đến cửa phòng. Bành Hiểu Lộ mở cửa, liền nhìn thấy Nhiếp Quân đứng bên ngoài.
- Có chuyện gì, nói đi!
Bành Hiểu Lộ đứng trước cửa, không có ý để Nhiếp Quân vào. Bành Hiểu Lộ là con gái, tuy mang danh là quân nhân, nhưng cũng không phải cho người khác tùy tiện vào ký túc xá của cô. Nhiếp Quân và Bành Hiểu Lộ quen biết đã lâu như vậy, Bành Hiểu Lộ cũng chưa từng cho Nhiếp Quân vào phòng cô.
Nhiếp Quân không nói gì, mà đưa ánh mắt đảo bên trong phòng của Bành Hiểu Lộ, liền nhìn thấy Diệp Lăng Phi đứng ở giữa phòng, đang cười với Nhiếp Quân.
Diệp Lăng Phi không cười thì tốt, cười như vậy, Nhiếp Quân liền cảm thấy Diệp Lăng Phi đang cười nhạo anh. Nhiếp Quân vừa rồi ở sân huấn luyện nhìn thấy Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ đang nói chuyện ở đó, anh vốn định đến gần chút, nghe xem rốt cuộc Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ nói chuyện gì. Còn chưa đợi đến lúc anh đến gần, Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ đã rời khỏi. Nhiếp Quân nhìn hướng đi của Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ có lẽ là hướng ký túc xá, trong lòng Nhiếp Quân đã rõ.
Từ lần trước, sau khi Nhiếp Quân tỏ tình với Bành Hiểu Lộ, Bành Hiểu Lộ không còn nói chuyện với Nhiếp Quân. Theo Nhiếp Quân, Bành Hiểu Lộ nhất định là nhất thời không thể chấp nhận anh, cần phải cho Bành Hiểu Lộ một chút thời gian để thích nghi, chỉ cần hai người đâm thủng lớp giấy cửa sổ, Nhiếp Quân tin rằng quan hệ của hai người sẽ tăng nhiệt cấp tốc.
Đây không phải là một mình Nhiếp Quân nghĩ như vậy, trước khi Nhiếp Quân chưa đến đây, phàm là quen biết với Nhiếp Quân đều nhắc đến Bành Hiểu Lộ với Nhiếp Quân, những người đó đều cho rằng trong doanh trại, Bành Hiểu Lộ cũng đối xử tốt với Nhiếp Quân, mọi người tự cho rằng đúng là trong lòng Bành Hiểu Lộ yêu thích Nhiếp Quân.
Nhiếp Quân nghe nhiều những lời như vậy, trong lòng cũng tin chuyện Bành Hiểu Lộ thích anh, cho nên, anh mới tin rằng chỉ cần bản thân đâm thủng lớp giấy cửa sổ cách giữa anh và Bành Hiểu Lộ, hai người đương nhiên sẽ tốt hơn.
Nhưng Nhiếp Quân không nghĩ đến đêm nay nhìn thấy Bành Hiểu Lộ cùng Diệp Lăng Phi đi về hướng ký túc xá, Nhiếp Quân luôn đi theo đến bên ngoài ký túc xá, anh vốn muốn nghe âm thanh bên trong, nhưng lại không nghe được, trong lòng nôn nóng, không rõ rốt cuộc Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ ở bên trong làm gì, nên mới gõ cửa, nói muốn nói chuyện với Bành Hiểu Lộ.
Bành Hiểu Lộ hỏi.
- Hết chuyện rồi!
Nhiếp Quân nói, anh thấy Bành Hiểu Lộ muốn đi, vội vàng nói:
- Hiểu Lộ, tôi có chuyện phải nhắc nhở cô!
- Nhắc nhở tôi?
Bành Hiểu Lộ giật mình, nghi ngờ nhìn Nhiếp Quân.
Nhiếp Quân vốn muốn tiến gần Bành Hiểu Lộ, nhưng nghĩ đến chuyện vừa rồi, anh không di chuyển, chỉ khẽ nói:
- Hiểu Lộ, tôi cảm thấy tên họ Diệp khi nhìn cô thấy háo sắc, tôi nhớ lần trước tôi cùng cô đến thành phố Vọng Hải, hắn và bà xã của hắn đều ở nhà, hắn là một người có vợ, loại đàn ông này luôn ở bên ngoài lăng nhăng chỉ biết ăn uống chơi bời, không phải người tốt gì, cô cẩn thận đề phòng hắn một chút!
Sắc mặt của Bành Hiểu Lộ vốn đã trở nên tốt hơn chút, nghe Nhiếp Quân nói câu này xong, sắc mặt cô trở nên khó coi. Bành Hiểu Lộ chẳng phải khờ, sao không nghe ra được ngụ ý trong lời nói của Nhiếp Quân. Hai mắt của Bành Hiểu Lộ phát ra tia sáng sắc bén, trừng mắt nhìn mắt của Nhiếp Quân, lạnh lùng nói:
- Trưởng quan Nhiếp, trước đây tôi không hề cảm thấy anh là người như vậy, bây giờ thì tôi biết anh là người như vậy, chỉ biết nói xấu sau lưng người khác, đối với chuyện Diệp Lăng Phi là người thế nào, chẳng có liên quan đến anh. Anh chẳng rõ giữa tôi và người nhà của tôi có quan hệ gì với Diệp Lăng Phi, hoặc là anh không thích anh ấy, nhưng không thể đánh giá một người như vậy, bây giờ tôi không muốn nói với anh nữa, anh tự về suy nghĩ lại đi, là một quân nhân, anh nên ngay thẳng, chứ không phải như bây giờ, quả thật anh khiến tôi rất thất vọng!
Bành Hiểu Lộ nói xong, chẳng cho Nhiếp Quân cơ hội để nói, quay lưng bỏ đi, bỏ lại Nhiếp Quân cô đơn lẻ loi.