Đô Thị Thiếu Soái

Chương 268 : Thân phận "Đột Đột"

Ngày đăng: 14:57 30/04/20


"Phốc" tiếng một viên đạn, máu lập tức văng ra khắp nơi, không ai khác mà đó chính là tên tiểu nhị, ở giữa trán gã có một lỗ máu, không còn nghi ngờ gì nữa đây là kiểu giết người diệt khẩu, Sở Thiên xoay người một cái, chắn trước Tô Dung Dung, hắn tuyệt đối không thể cho phép kẻ nào làm tổn thương đến Tô Dung Dung.

Sa Cầm Tú các cô phản ứng rất nhanh trước tiếng súng đã tìm được chỗ yểm hộ, rút súng ra nhìn bốn xung quanh tuy có vẻ nghiêm túc nhưng những cảnh mưa đạn này thì học đã từng gặp nhiều rồi.

Tiếng súng vang lên sau đó lập tức yên lặng, Tô Dung Dung tựa vào sau lưng Sở Thiên cảm giác ấm áp và an toàn, cô tin tưởng rằng chỉ cần đứng cạnh Sở Thiên thì không gì có thể làm hại cô cả.

- Sở Thiên cúi xuống.

Sa Cẩm Tú hô to.

Sở Thiên đương nhiên có thể cúi xuống, thế nhưng lúc cúi xuống có thì lại không có khả năng phản kích lại, không chừng có thể làm cho Tô Dung Dung bị tổn thương nên Sở Thiên nguyện đứng lên đối mặt với tất cả nguy hiểm.

"Phốc" lại một viên đạn trúng mục tiêu rõ ràng là đứng, bất thình lình đứng chỗ Sở Thiên, kẻ bắn lén hiển nhiên là muốn dùng máu và tính mạng của mình để ép các nàng Sa Cẩm Tú ra thì sẽ hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Ánh mắt Sở Thiên bắn sang bên, xòe tay, bọn Sa Cầm Tú sững sờ nhìn Sở Thiên dường như chuyển từ một người yểm hộ trầm lặng sang một người có uy thế, viên đạn đập vào Minh Hồng chiến đao rồi bắn ngược lại, Sở Thiên dùng lực như như là bị bắn bóng gôn vậy bắn ra ngoài, một tiếng "Ây da" vang lên tên bắn lén đã bị trúng đạn.

Sao lại có thể như vậy? Các nàng Sa Cầm Tú hô lên.

Sở Thiên mặt không hề có chút biến sắc, thật sự khiếp sợ là bọn người Sa Cầm Tú, các cô vốn tưởng rằng đã rất tự tin với chính bản thân mình, nhưng gặp được Sở Thiên, các cô nàng hổ thẹn mà thừa nhận rằng: trên thế giới này có người giỏi thì còn có người giỏi hơn.

Trong ánh mắt của Sa Cầm Tú có phần nồng nhiệt, khuôn mặt bình thường luôn lạnh lùng vô tình bây giờ có chút dịu dàng hơn.

Từ xưa thì người phụ nữ đẹp thì yêu anh hùng huống hồ là anh hùng trong mắt các anh hùng.

Kẻ bắn lén cách không xa đã bị thương ở bả vai không thể tin được vội quát:

- Gặp quỷ rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn

Lập tức thu dọn đi, đúng lúc đó thì có một âm thanh lạnh lùng từ đằng sau cổ truyền đến:

- Ai phái ngươi đến vậy?

Kẻ đánh lén kia vì bị thương ở bả vai nên không tìm được cơ hội phẩn kích, kéo dài một lúc và nói:

- Không có ai phái ta đến cả.

Kẻ bắn lén nói xong câu thì hối hận vì cái lưỡi dao sắc bén đang đâm vào cổ hắn lại đâm vào thêm nửa tấc nữa rồi đó là khoảng cách dẫn đến chết người. Lưỡi dao sắc bén ngưng lại thì có một âm thanh nhẹ nhàng lại lạnh lùng vang lên:

- Ai phái ngươi đến đây?

- Hội Hắc Long.

Kẻ bắn lén hét to lên, vết thương đau nhức cùng với dòng máu tươi đã hoàn toàn chống lại sự quyết tâm của hắn.

Thế nhưng tên bắn lén vừa nói xong câu đó cũng hối hận vì vết đao lạnh lùng kia hoàn toàn đấm sâu vào cổ của gã, gã mở to miệng thở những hơi thở cuối cùng muốn quay người lại nhìn xem thần thánh ở nơi nào đã giết mình nhưng chỉ có thể nhìn thấy bóng hình xinh đẹp ở phía xa lava mùi hương thơm bao trùm trong không khí.

Lúc này tiếng còi cảnh sát cũng đang gào thét ở phía xa, hai tiếng súng của Sa Cầm Tú cũng làm cho kinh động bọn họ, Kinh Thành chính là trọng điểm của hội đồng đại biểu nhân dân làm sao có thể cho phép có tiếng súng được.
- Phó cục trưởng Cổ.

Đội trưởng Văn chạy đến nhìn thấy Sở Thiên và Phó cục trưởng Cổ thân mật như vậy biết là Sở Thiên lại làm ông này thuận ý rồi.

Phó cục trưởng Cổ tâm trạng rất trầm trọng nhìn đội trưởng Văn quát to:

- Gọi hồn à mà gọi lớn vậy, có manh mối gì chưa?

- Báo cáo cục trưởng, năm thi thể kia chính là phần tử của "Đột Đột".

Đội trưởng Văn không che giấu sự hưng phấn, đầu năm nay những thi thể này so với cái xổ số thực sự còn khó hơn bởi vì chúng là chiến tích để thăng quan tiến chức.

Phó cục trưởng Cổ trong lòng sợ hãi, lập tức cầm lấy tay đội trưởng Văn nói to:

- Thật hả?

Đội trưởng Văn gật đầu chỉ vào thi thể của tên tiểu nhị và nói:

- Tên này bên trên có mã hiệu thi thể chúng ta đang truy nã tên "Thạc Thử" giỏi âm mưu quỷ kế là hai tuyến thành viên của tổ chức "Đột Đột".

- Thân phận của những người khác có biết không?

Phó cục trưởng Cổ hận không thể giết chết hết bọn Đột Đột.

Đội trưởng Văn lắc đầu thở dài:

- Những thi thể của người khác không có manh mối gì.

- Không để ý đến đồ chó hoang, đi cùng đội "Đột Đột" chính là "Đột Đột".

Phó cục trưởng Cổ vẻ mặt ngụy biện biểu lộ sắc thái, những vẫn đề gì khó khắn đều giải quyết được, con mắt xoay tròn quay sang nói với Sở Thiên:

- Người anh em quả là tài giỏi, tổ chức Đột Đột che giấu trong phủ Bát Vương, vốn định khủng bố hội đồng nhân dân toàn quốc, không ngờ bọn họ lại gặp phải Sở đệ đây thông minh hơn người dùng mưu trí khiến chúng tự tàn sát lẫn nhau cuối cũng dành được thắng lợi.

Sở Thiên dở khóc dở cười, hai phút trước trong mắt của Phó cục trưởng Cổ vẫn còn là tội phạm giết người mà giờ lại trở thành một anh hùng.

Đội trưởng Văn biết rõ ý của phó cục trưởng Cổ, và cũng biết đây là kết quả tốt nhất cũng hô lên:

- Anh Sở, chúc mừng anh, anh làm cho đội trị an chúng tôi cảm thấy thực sự xấu hổ, hôm nào nhất định phải đến truyền ít kinh nghiệm cho chúng tôi nha.

Sở Thiên than nhẹ một tiếng vốn định thay Sa Cầm Tú chịu nỗi oan này, ai ngờ đội được cái mũ đỏ trên đầu thật là ý trời.

Thế nhưng trong lòng Sở Thiên vẫn có đôi chút không hiểu những phần tử Đột Đột sao muốn bắt cóc Sa Cầm Tú? Muốn lấy Sa Cầm Tú ra làm món hàng? Bọn tổ chức Đột Đột lúc nào cũng nghèo như vậy à, đến hàng mà cũng không mua nổi được.