Đô Thị Thiếu Soái
Chương 273 : Thu phục Mã Nghĩ bang
Ngày đăng: 14:57 30/04/20
Sở Thiên ngây ngốc ở quán bar Mê Tình cả buổi chiều.
Bởi vì Tô Dung Dung đã gọi điện cho Sở Thiên báo cô phải về nhà ăn cơm chiều nên Sở Thiên phải ở lại quán bar.
Dưới sự chỉ đạo của Sở Thiên quán bar Mê Tình chính thức ngừng kinh doanh, không chỉ vì có nơi để các anh em có chỗ nghỉ ngơi mà còn muốn tránh các phiền toái không cần thiết vì vậy tối nay nơi đây cực kỳ yên tĩnh.
Đêm nay, mục tiêu là "Mã Nghĩ bang", bang hội này có gần 20 người là những người đàn ông đến từ vùng Đông Bắc, sống chủ yếu dựa vào mấy tiệm truyenfull.vn. Sở dĩ, Sở Thiên chọn "Mã Nghĩ bang" không chỉ bởi họ có số người ít mà chủ yếu những người này tính tình hào sảng, thân thể cường tráng. Qua sự tìm hiểu của Thường ca thì họ cũng không làm mấy chuyện khi nam lấn nữ gì cả. Lần này thu phục bọn họ vào Soái quân, họ sẽ trở thành các thành viên tích cực.
Trong mắt Sở Thiên tinh nhuệ còn quan trọng hơn số lượng, chỉ cần cho Thiên Dưỡng Sinh mười tử sĩ tuyệt đối có thể ăn được 50 tên đại hán của Đường Đại Long.
Chị Mị cũng không hề nhàn rỗi, trong khi bọn họ đang bàn bạc từng chi tiết của kế hoạch thì chị cũng nấu xong một nồi cháo, căn phòng lập tức tràn ngập hương thơm. Mũi Sở Thiên rất thính lập tức ngửi thấy, liền dừng cuộc nói chuyện lại nhanh chóng chạy vào bếp. Đám Thường ca không hiểu đầu cua tai nheo gì cũng chạy vào theo Sở Thiên vào bếp thấy bóng lưng của chị Mị đằng sau còn có nồi cháo đang bốc khói nghi ngút.
Chị Mị quay đầu lại cười nói:
- Các em bàn xong rồi hả?
Sở Thiên tựa đầu lên bờ vai chị Mị nhẹ nhàng nói:
- Thật ra mấy chuyện này hội Thường ca làm cũng được, nhưng đây là lần đầu em cần xuất hiện để lấy lòng tin.
Mị tỷ gật đầu, tắt bếp nói:
- Húp một chút cháo đi.
Cháo của chị Mị có hương thơm đầy dụ hoặc khiến cho người ta muốn ăn nhiều hơn đến cả Phương Tình là phụ nữ mà cũng húp hết hai bát. Cô hiện tại rất khẩn trương nhưng cũng đầy hưng phấn, đã tới thủ đô nửa năm bây giờ mới có chuyện lớn để làm.
Sau hơn mười phút, Sở Thiên rốt cục húp hết bát cháo, vươn vai, vồ vai Thường ca nói:
- Buổi tối hành động phải dựa vào các anh em cùng đồng tâm hiệp lực, trận chiến này đối với chúng ta rất quan trọng, bên ngoài đã có Đội trưởng Văn canh chừng bất kỳ gió thổi cỏ lay đều sẽ giúp chúng ta giải quyết nên chúng ta không cần lo lắng gì cả cứ mặc sức chém giết.
Chị Mị mỉm cười nhìn Sở Thiên, khí phách anh hùng ấy càng khiến cô có cảm giác kiêu ngạo; có lẽ khi cùng Sở Thiên kết bái chị em là hành động mà cô cảm thấy hạnh phúc nhất cuộc đời mình.
Đám Thường ca hét lớn, dao bầu sáng loáng lăm lăm trong tay giống như chuẩn bị nâng chén máu tươi mà uống!
Sở Thiên rất hài lòng với tinh thần của đám Thường ca nhưng nhìn dao bầu trong tay bọn họ thì hơi nhíu mày lập tức lấy điện thoại ra gọi cho đội trưởng Văn.
Đêm tối dần, gió rét thổi qua mấy người đàn ông vùng Đông Bắc khôi ngô đang ngồi trước cửa tiệm truyenfull.vn "Con Kiến", họ thoải mái nói chuyện với nhau, ánh lửa tàn thuốc sáng đỏ trong đêm.
Bỗng nhiên, một thiếu niên rất đẹp trai xuất hiện, hắn mỉm cười nói:
- Nơi này có phải là bản doanh của Mã Nghĩ bang?
Mấy người đang hút thuốc hơi sững sờ tưởng có kẻ tới gây chuyện nhưng nhìn lại là một cậu thiếu niên vóc người không cường tráng chút nào lập tức buông lỏng nói:
- Đúng vậy, đây là bản doanh của Mã Nghĩ bang cậu em đến đây lên mạng hả?
- Tôi tới khiêu chiến!
Người thiếu niên ánh mắt hờ hững nói ra mấy chữ.
Mấy người đàn ông cao to này giật mình họ cũng chưa từng gặp tên nào ngông cuồng như thế!
- Các người sở dĩ còn sống bởi vì tôi biết mỗi người đều là một người đàn ông có nhiệt huyết muốn kiến công lập nghiệp cả đời vinh hoa, nhưng các người chỉ có thể sống trong căn nhà nhỏ bé chật hẹp các người có thể thấy được hy vọng sao?
Sở Thiên nhẹ nhàng thở dài:
- Chúng ta có chung ước mơ tại sao không đoàn kết lại? Tự tạo lấy tương lai cho mình.
Cố Kiếm Hoa thật không ngờ Sở Thiên lại nói những điều này, người thiếu niên trước mắt này vẫn giữ vẻ lạnh nhạt thong dong nhưng giơ tay nhấc chân đều cảm thấy sự uy nghiêm cao quý, nhìn hắn như thấy càn khôn xoay chuyển.
Có lẽ hắn sẽ mang lại cho "Mã Nghĩ bang" một cuộc sống mới. Cố Kiếm Hoa tự nhiên sinh ra ý nghĩ này.
Sở Thiên biết Cố Kiếm Hoa đã động tâm rồi cũng không nói nhiều nữa, phất tay nói:
- Chúng ta đi!
Đám Thường ca không hiểu tại sao lại rời đi lúc này? Thêm một chút mồi lửa nữa chẳng phải bọn chúng sẽ khuất phục, đây chẳng khác nào kiếm củi ba năm đốt một giờ sao?
Sở Thiên chậm rãi đi ra cửa đám Thường ca cũng đi theo.
- Chậm đã.
Cổ Kiếm Hoa thấy Sở Thiên rời đi vội gọi lại.
Sở Thiên dừng bước xoay người khuôn mặt bình tĩnh như nước.
Cố Kiếm Hoa ngẩng đầu lên, mắt nhìn Sở Thiên mở miệng:
- Nếu như Mã Nghĩ bang theo cậu, cậu có thể cam đoan chúng tôi có cả đời vinh hoa?
Sở Thiên nhẹ nhàng cười lắc đầu khiến cho "Mã Nghĩ bang" thất vọng nhưng lời của Sở Thiên tiếp theo lại khiến họ vô cùng cảm động:
- Tôi không thể cam đoan có thể cho tất cả mọi người có cả đời vinh hoa nhưng tôi cam đoan ai muốn đầu anh em tôi phải bước qua xác tôi trước đã. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Người trẻ tuổi này thật đáng giá để đi theo. Ánh mắt Cổ Kiếm Hoa sáng lên.
- Cố Kiếm Hoa thề sống chết đi theo Thiếu Soái!
Cố Kiếm Hoa thân thể cao lớn quỳ một gối xuống trước mặt Sở Thiên.
- Mười tám người cao thấp của Mã Nghĩ bang nguyện nghe theo sự an bài của Thiếu Soái.
Sở Thiên rất vui mừng, được mười tám người đàn ông có nhiệt huyết đi theo, trận chiến đêm nay đáng giá.
Trong lúc Sở Thiên vui mừng thì Tôn Bân gọi điện thoại đến, giọng đầy hốt hoảng:
- Sở Thiên, bọn Đường Thương Hùng gặp chuyện rồi!