Đô Thị Thiếu Soái
Chương 298 : Lựa chọn hợp tác
Ngày đăng: 14:57 30/04/20
- Đây là một nghìn vạn.
Trên mặt Sở Thiên nở ra một nụ cười thản nhiên:
- Đây là chi phiếu của ngân hàng Phong Hối, anh tùy thời có thể gọi điện kiểm tra thật giả!
Trần Cát Mộng không phải là chưa nhìn thấy tiền, ngân sách của Hổ Bang tám phần đều qua tay anh ta kiểm tra nhưng cho dù có qua tay mấy lần đi nữa thì đó cũng không phải là tiền của anh ta mà thuộc về Lâm Đại Pháo.
Trần Cát Mộng ngẩng đầu ánh mắt cố tỏ ra bình tĩnh hỏi:
- Thiếu soái cậu có ý gì?
Sở Thiên mỉm cười nhàn nhạt nói:
- Tôi muốn hợp tác với anh để Hổ bang và hội Hắc Long đánh nhau.
Trần Cát Mộng kinh ngạc nhìn Sở Thiên, anh ta cho rằng Sở Thiên đã điên rồi, lại muốn người đứng thứ hai của Hổ Bang quay lại phản bội tổ chức, anh ta ngẩng đầu lên phãn nộ nói:
- Thiếu soái, cậu không nhận ra rằng điều cậu nói rất quá phận hay sao? Trần Cát Mộng tôi không phải là kẻ bội tình bạc nghĩa.
Sở Thiên từ chối cho ý kiến lắc đầu bình tĩnh nói:
- Việc này cùng tình nghĩa chẳng liên quan gì tới nhau, Trần Cát Mộng anh không có lựa chọn khác.
Lập tức Sở Thiên chỉ vào màn hình lớn có các thành viên Hổ Bang trong nhà kho Tây Đan nói:
- Trong nhà kho hiện tại tuy có mấy trăm người nhưng chỉ cần tôi ra lệnh một tiếng, bên trong nhà kho sẽ không còn một ai sống sót.
Trần Cát Mộng không nói gì, nhưng trong nội tâm cũng biết, nếu dựa vào thủ đoạn và tâm kế của Sở Thiên thì giết mấy trăm người kia cũng không phải là việc gì khó.
- Tôi có thể giết bọn họ sau đó mang hàng rời đi.
Sở Thiên bưng chén trà lên nhấp một ngụm nói tiếp:
- Hội Hắc Longvà Hổ Bang chết nhiều người như vậy thì cũng sẽ sống mái với nhau thôi.
- Hoặc là anh lấy nghìn vạn và làm người chứng kiến.
Sở Thiên ánh mắt toát ra uy nghiêm lạnh lùng nói:
- Hoặc là anh sẽ tới trình báo với diêm vương.
Sở Thiên bỗng nhiên hiện lên sát cơ, làm cho nội tâm Trần Cát Mộng chấn động mãnh liệt. Tuy rằng ra ngoài lăn lộn ai cũng nói đã xem nhẹ sống chết, nhưng khi cái chết thật sự xuất hiên trước mắt thì ai có thể thực sự bình tĩnh đây. Lòng bàn tay Trần Cát Mộng ướt đẫm mồ hôi, trong nội tâm dâng lên khát vọng cầu sinh và sự mâu thuẫn.
Sở Thiên rèn sắt khi còn nóng, trên mặt nét lạnh lùng đã tan hết mà thay vào đó là dáng tươi cười nhàn nhạt nói:
- Nếu anh đồng ý hợp tác mấy trăm người này có thể sống sót quay về gặp mặt Lâm bang chủ, về sau còn có thể tiếp tục lăn lộn.
Trần Cát Mộng nghe Sở Thiên nói một lúc đã không còn phẫn nộ nữa, sau một lúc mới thống khổ nói:
- Không biết Thiếu soái muốn hợp tác như thế nào?
- Bà nội nó! Hội Hắc Long dám đánh lén chúng ta.
Lâm Đại Pháo nổi trận nôi đình gào thét nói:
- Bọn chúng cho rằng Hổ Bang chúng ta dễ trêu chọc sao, cho dù có phải liều mạng ta cũng sẽ dẫn các huynh đệ đến Tổng bộ Hắc Long gặp Chu Triệu Sâm đòi một cái công đạo. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
- Đòi lại công đạo.
Huynh đệ Hổ Bang gào thét.
Lâm Đại Pháo sau khi nói xong dùng ánh mắt thâm ý nhìn Trần Cát Mộng, anh ta lập tức biết Lâm Đại Pháo đang làm trò cho thuộc hạ xem và muốn mình tiến lên khuyên can, anh ta lập tức trầm giọng nói:
- Bang chủ xin bớt giận, không được hành động theo cảm tình, có lẽ Hắc Long đã chuẩn bị cho tốt bẩy rập chờ chúng ta, tất nhiên ta muốn nợ máu phải trả bằng máu nhưng xin bang chủ hãy bàn bạc kỹ hơn.
Lâm Đại Pháo làm bộ suy nghĩ một lát lập tức gật đầu nói:
- Đúng vậy, chúng ta không thể dùng tính mạng các huynh đệ đi mạo hiểm được, chúng ta trước hết hãy bàn bạc cho thỏa đáng rồi sẽ tới giết lũ chó hội Hắc Long.
Lâm Đại Pháo nổi giận khiến cho nội tâm các thành viên Hổ Bang yên tâm trở lại, tuy rằng không thể trả thù hội Hắc Long được ngay, nhưng đúng là Lâm Đại Pháo cũng không sợ hãi thế lực của hội Hắc Long.
Lâm Đại Pháo phất phất tay nhàn nhạt nói:
- Đem ba cái xác này cho vào quan tài rồi chuyển đến Tổng bộ Hắc Long cho ta.
Một vị chiến tướng lập tức gật gật đầu dẫn người đi xử lý.
Khi thành viên Hổ Bang rút hết thì Trần Cát Mộng nhỏ giọng nói với Lâm Đại Pháo:
- Chúng ta vẫn còn rất nhiều huynh đệ ở nhà kho Tây Đan, vạn nhất cảnh sát vu hãm chúng ta buôn lậu vũ khí làm kinh động đến trung ương, thì chúng ta có thể lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Việc cấp bách bây giờ là gọi điện cầu cứu thủ lĩnh để ông ấy trấn áp chuyện này xuống.
Lâm Đại Pháo tán dương nhìn Trần Cát Mộng rồi lập tức lấy điện thoại bấm một dãy số.
Tiểu viện Chu gia.
Chu Long Kiếm sau khi nhận được được điện thoại của hai vị lãnh đạo cấp cao, ông ta biết Lý Thần Châu đã báo cáo chuyện này lên trên, nên hai vị lãnh đạo kia có ý đồ mà đến, ông ta đã giả bộ mờ mịt hồ đồ để phụ hòa lấy lòng hai vị lãnh đạo.
Đến nay, Hổ Bang cùng hội Hắc Long đều cho rằng đối phương tập kích mình trước.
Đêm nay cũng có người không thể ngủ ngon.
Đó là Tô lão gia, sau khi nghe Tô Xán báo cáo xong tình huống thì ông lạnh nhạt cười nói:
- Chuẩn bị xe đi gặp lão Hoa.
Tô lão gia quết định tạo thế cho Sở Thiên.
Tô Xán trong lòng khẽ động, anh ta tự nhiên đã biết lão Hoa là ai.
Lão Hoa tên là Hoa Cơ Vĩ, tổng lý Thiên triều.