Đô Thị Thiếu Soái
Chương 357 : Bản ghi chép giao dịch
Ngày đăng: 14:58 30/04/20
Mùi hương thoang thoảng trên người Dương Phi Dương bay tới, Sở Thiên không ngăn được lùi lại phía sau hai bước, đối với người con gái này một là địch hai là bạn, từ trước đến giờ không dám có ý nghĩ khinh địch, nhưng nếu ra tay giết cô ta, thì lại có chút luyến tiếc, dù sao đó cũng là một cô gái có dung nhan xinh đẹp.Dương Phi Dương hình như cười khẽ một tiếng, tiến lên vài bước, dựa vào người Sở Thiên, cắn lỗ tai của hắn nói:
- Đúng là em đến để gây phiền phức cho hội Hắc Long, tuy chưa giết Sa Cầm Tú, nhưng lời nói vừa rồi của Thiếu soái đã giúp em đạt được mục đích, Phi Dương xin cảm tạ!Sở Thiên có chút ngây ngốc, lập tức phản ứng lại, thì ra đêm nay Dương Phi Dương đến đây giết Sa Cầm Tú, chính là muốn chia rẽ quan hệ giữa hội Hắc Long và Tam Giác Vàng. Tuy ám sát thất bại, nhưng câu hỏi vừa rồi của mình đã nhắc đến “hội Hắc Long”, cho nên Sa Cầm Tú tất nhiên sẽ nghĩ là Dương Phi Dương và Kiều Ấn là người do Hắc Long hội phái tới, như thế là đã giúp Dương Phi Dương đạt được mục đích vu oan giá họa cho hội Hắc Long.Sở Thiên cười khổ, nhìn Dương Phi Dương chăm chú, nhẹ nhàng thở dài:
- Dương Phi Dương, hình như hiện tại em đã bắt đầu thất vọng về anh rồi? Chẳng lẽ nhận thấy cuộc quyết chiến hai ngày sau, Soái quân nhất định sẽ thất bại? Dương Phi Dương không trực tiếp trả lời Sở Thiên, cũng thở dài một chút, nói:
- Thiếu soái bị thương nhẹ, Liễu Xuyên Phong lại có thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức, phải biết rằng ở Nhật Bản, Liễu Xuyên Phong là một trong ba đại cao thủ dùng đao, nếu ở cái độ tuổi này mà không có tài năng thực sự, chỉ sợ là đã sớm bị người ta giết rồi.Sở Thiên gật gật đầu, phất tay, thản nhiên nói:
- Em đi đi, có điều, hy vọng trước khi anh chết thì không nên động vào bạn của anh, nếu không cho dù em có quyến rũ động lòng người, mềm mại mê người như thế nào đi nữa thì anh cũng vẫn sẽ ra tay giết!Dương Phi Dương cười nhẹ một tiếng, làm động tác chào tạm biệt rồi đi ra cửa.Sa Cầm Tú đợi cho Dương Phi Dương đi ra ngoài rồi, mới than thở một tiếng:
- Cô gái này thật là hung hãn!Sở Thiên cũng than nhẹ một tiếng, nói:
- Thật đáng tiếc!Bàn đã được đổi một cái mới, rượu mạnh đã được hâm nóng, thức ăn mới cũng được bưng lên.Bên ngoài mưa vẫn rơi tí tách, nhưng nụ cười trên mặt Sa Cầm Tú đã tươi tỉnh hơn, ngay cả hai gã mặc trang phục nữ giới cũng cảm nhận được tâm tình vui vẻ của chủ tử, không khỏi ngẩng đầu nhìn vài lần, lại nhìn về phía Sở Thiên, trong lòng không khỏi than nhẹ một tiếng, nữ nhi tình trường.Rượu quá tam tuần, Sở Thiên đè lại cánh tay đang muốn nhấc chai rượu lên của Sa Cầm Tú, nhẹ nhàng nói:
- Uống vậy là đủ rồi, Cầm Tú đừng uống quá nhiều rượu, không chỉ không tốt cho thân thể mà cũng dễ dàng bị người khác đánh lén.Tay của Sa Cầm Tú bị tay Sở Thiên đè lại, mu bàn tay cảm nhận được độ ấm từ lòng bàn tay Sở Thiên truyền đến, khuôn mặt hiện lên vẻ dịu dàng của con gái, mỉm cười, gật gật đầu, ôn nhu nói:
- Lời của Thiếu soái, Cầm Tú nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng!Bây giờ hai gã mặc trang phục nữ giới mới hiểu ra vì sao Sa Cầm Tú uống rượu lại biết dừng đúng lúc như vậy, hóa ra là do Sở Thiên khuyên bảo. Tình cảm thật là kỳ lạ, Sa Cầm Tú không nghe lời khuyên của chị em lớn lên từ nhỏ với mình mà lại nghe lời khuyên bảo của một tên tiểu tử mới chỉ gặp qua vài lần.Sở Thiên cảm nhận được bàn tay của Sa Cầm Tú đang run run, vội rút tay về, cầm đũa lên gắp thịt bò đưa vào miệng nhấm nháp, dùng thái độ điềm nhiên như không để che dấu sự thất lễ của mình.Sa Cầm Tú ngẩng đầu nhìn Sở Thiên, dịu dàng nói:
- Đúng rồi, Cục phó Cổ chắc là cũng có bản giao dịch, dù sao thì ông ta cũng là người trung gian, để đảm bảo lợi nhuận của mình thì chắc hẳn ông ta cũng phải có bản ghi chép, hơn nữa mỗi lần giao dịch, ông ta đều ở bên cạnh ghi chép một vài thứ.Ánh mắt Sở Thiên trở nên sáng rực, khóe miệng giương lên một nụ cười, nói:
- Yên tâm, anh nhất định sẽ lấy được bản ghi chép, làm cho Chu Triệu Sâm căn bản không có thời gian đi gây sức ép cho các em, em có thể chuyên tâm đối phó với phần tử “Đột Đột” rồi.Sa Cầm Tú gật gật đầu, lập tức mang theo vài phần khó hiểu, nói:
- Em nghĩ mãi không ra, tổ chức “Đột Đột” vì sao cũng tham gia vào việc này, trước kia quan hệ của Nặc Đính và cha em coi như cũng không tệ, làm sao lại dám tham gia giết cha emm vậy?Sở Thiên nâng chén trà lên, một hơi uống hết, thản nhiên nói:
- Có thể cha em không chịu cho bọn họ kí sổ nợ, phải biết rằng, hiện nay tổ chức “Đột Đột” rất nghèo, chắc là không kiếm đâu ra mấy trăm triệu để mua hàng của cha em, cho nên mới muốn đưa Sa Thành lên thay cha em.Sa Cầm Tú bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu, lập tức cúi đầu uống trà.Hai gã mặc trang phục nữ giới đi tới, giọng điệu cung kính nói:
- Mọi việc đã được chuẩn bị xong xuôi rồi!Sa Cầm Tú gật gật đầu, trong mắt mang theo vẻ không muốn và vẻ bất đắc dĩ, giơ chén trà lên nói:
- Sở Thiên, em lấy trà thay rượu, cảm ơn sự giúp đỡ của anh, sau này nếu rảnh đến Tam Giác Vàng, em sẽ đưa anh đi thăm thú xung quanh, nếm thử cà phê do chính tay Cầm Tú pha chế.Sở Thiên khẽ mỉm cười, rót đầy cốc trà, cạn mạnh chén trà với Sa Cầm Tú, sau đó ngửa đầu uống hết, nói:
- Nhất định anh sẽ đến thăm em!Trong mắt Sa Cầm Tú toát ra sự vui sướng, lập tức xoay người rời đi, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, vì sợ rằng nước mắt sẽ chảy xuống.