Độc Sủng Thánh Tâm
Chương 88 : Mị Nương Võ thị
Ngày đăng: 11:44 30/04/20
Edit: Cảnh Thục viện
Beta: Thư Thục nghi
"Được rồi, trẫm đã nói xong, giờ tới lượt nàng." Rốt cuộc Tiêu Nghiêu cũng yên tĩnh, giơ tay rót nước trà vào tách trên bàn, ánh mắt sáng rực nhìn vào nàng.
Tần Phiên Phiên chớp chớp mắt mấy cái, có chút phản ứng không kịp: "Nói cái gì?"
"Nói nàng ủy khuất chỗ nào, lời của trẫm nói thật sự có hơi nặng lời, muốn trả thù nàng, lại không nên lấy tính mạng của nàng và Tần gia để uy hiếp." Tiêu Nghiêu còn nhớ rõ bộ dạng bị dọa đến phát run vừa rồi của Tần Phiên Phiên, giống như một con thú nhỏ bị thương vậy.
Tần Phiên Phiên quay đầu lại nhìn hắn, ánh mắt chăm chú, Tiêu Nghiêu cũng trở nên nghiêm túc, cả người đều ngồi thẳng, hiển nhiên là trạng thái rửa tai lắng nghe.
"Nô thiếp sai rồi, cũng nghĩ muốn đối xử thật tốt với ngài, nhưng nô thiếp so với thân phân của ngài chênh lệch quá nhiều, chỉ một câu của ngài thì ta sẽ vạn kiếp bất phục. Ta có chút giữ lại, đó là bởi vì nô thiếp muốn giữ cái mạng này lại. Hoàng thượng muốn nói ngài lấy tấm chân tình của ngài cho ta, mà ta lại cho rằng ngài đang nói lời không thật sao? Vậy thì nô thiếp có mấy câu muốn hỏi ngài, chân tình của ngài có thể duy trì bao lâu? Ngài thật sự có thể tùy thời tùy chỗ không xúc động tức giận, không cần cái quyền thế cao ngất trời để dọa ép nô thiếp sao?
Tần Phiên Phiên trầm mặc một hồi, liền mở miệng ngay, chỉ là giọng điệu cường ngạnh của nàng cũng đã thay đổi trước nay chưa từng có.
Ngươi muốn xem ta thật lòng, có thể, cho ngươi xem.
Tiêu Nghiêu sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới mình nói nửa ngày, trạng thái của Tần Phiên Phiên cũng không có nhẹ nhàng nói chuyện, ngược lại trở nên chống đối phản kháng.
"Hoàng thượng đối nô thiếp tốt, nô thiếp có thể cảm nhận được. Nhưng ta tính là gì, là một nô tài bên người của ngài, khi vui vẻ thì vui đùa, tức giận đánh chửi cũng sẽ không đánh trả lại ngài. Không phải người mà là nô tài!"
Hoàng thượng nói với nàng nhiều như vậy, trên thực tế trong lòng Tần Phiên Phiên cũng nhẫn nhịn rất nhiều, thân phận địa vị xa cách, tạo thành quan niệm sai lầm của riêng mình, đây là một chuyện rất bình thường.
Hoàng thượng đã để cho nàng nói, thì nàng cũng không cố kỵ gì mà nói ra, ai trở mặt trước là chó.
"Ngài nói ngài toàn tâm toàn ý đối với ta, nô thiếp cũng không nhìn thấy như vậy, ngài đối với nô thiếp mà nói, giống như toàn tâm toàn ý với đồ vật, thế nhưng khi cùng ngài so sánh, cũng không tính là gì cả. Ta nói những lời này, có thể Hoàng thượng sẽ muốn tức giận. Nhưng cũng không thể không nói, người muốn ta nói thật, thì ta nói thật, ta không phải Tuyết Đào tiên tử, ta chỉ là người thay thế nhị tỷ của ta tiến cung chịu tội, ta cũng không có mang long thai, chính là Nguyệt Quý phi nàng ta hãm hại ta, mà ta lại không cam tâm kìm nén muốn phản kích, thế nhưng ta là một nô tài làm sao đấu với Quý phi, đương nhiên chỉ có thể mượn uy lực của ngài thôi."
Tần Phiên Phiên cũng cảm thấy khát nước, nàng uống một ngụm nước trà nguội, để tăng thêm lòng dũng cảm cho mình.
Lời kế tiếp sẽ vô cùng đại nghịch bất đạo, chẳng qua cẩu tử để cho nàng nói, hắn tự nhận là khắp thiên hạ hắn vô cùng ủy khất, móe, lời này thật không biết xấu hổ mà.
Hắn là nam nhân tôn quý nhất trên đời, thiên hạ này đều là của hắn, còn ủy khuất được? Vậy thì những người khác không phải vừa ra đời nên treo cổ luôn cho rồi à.
"Trong thiên hạ, đều là đất vua, đất ở xung quanh hắn là thần tử của vua. Hoàng thượng có giang sơn tốt đẹp như này, ngàn vạn con dân, hậu cung giai lệ ba ngàn, người là người cao quý nhất trên đời này, muốn cái gì thì có cái đó. Thế nhưng nô thiếp đây, chỉ có cái mạng này, bởi vì Tần gia hổ thẹn với ngài, cùng với nô thiếp vốn dĩ không có bất cứ quan hệ nào, chỉ sợ chọc giận ngài. Nô thiếp ngay cả đường lui cũng không có, chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí nơm nớp lo sợ bảo vệ mạng sống, ngoài trừ chuyện mang thai đã lừa dối khiến ngài chờ mong, còn lại nô thiếp đều không nhận."
Tần Phiên Phiên nghiêng đầu một chút, có chút không rõ ràng cho lắm: "Lời hứa gì chứ?"
Điều bọn hắn vừa mới đánh cược, chính là nàng hứa hẹn về sau không lựa gạt Hoàng thượng, nghiêm túc đối thật với hắn, thành thành thật thật đối xử tốt hắn nha.
Đây là chuyện cả đời, nào có lời hứa gì hiệu quả nhanh chóng vậy chứ?
"Vô cùng cao hứng gật đầu, mừng rỡ như điên ôm trẫm một chút, sau đó vô cùng cảm động nói trẫm thật tốt. Đây là chính miệng nàng nói, không thể nuốt lời." Tiêu Nghiêu đứng dậy, còn giật giật ống tay áo, nhìn rất trang trọng.
Tần Phiên Phiên bị hắn chọc cười, hôm nay Nhị Cẩu tử của ta thật đáng yêu mà, đáng yêu đến nỗi không thể rời bỏ hắn.
Nàng lập tức đứng dậy, trực tiếp nhảy đến trên người hắn, hai tay vẫn còn cầm thánh chỉ ôm lấy cổ của hắn, Tiêu Nghiêu giang hai cánh tay tiếp được nàng.
Tần Phiên Phiên cúi đầu, trao cho hắn nụ hôn thật lâu, môi lưỡi của bọn họ dây dưa, hơi thở hòa quyện.
Thánh chỉ trong tay nàng rơi trên mặt đất, chỉ chuyên tâm ôm chặt hắn, mà hắn bị nhiệt tình của nàng làm cho run chân, lui về sau một bước, một chân dẫm lên trên thánh chỉ, lại không phát giác ra chút nào.
Quần áo rơi xuống đất, bên cạnh chính là long sàng, lại là một phen cá nước thân mật.
Lần này hai người đều rất thoải mái, nàng vẫn là tiểu yêu tinh, hắn cũng còn tưởng là hắn chỉ như dã mè trong cối, từng chút từng chút, đột nhiên được nồng nhiệt mãnh liệt, rồi lại bỗng nhiên rả rích không dứt.
Một đám cung nhân trông coi ngoài điện, đã sớm chuẩn bị gọi thái y đến, nghe được âm thanh hừ nhẹ cùng tiếng gầm xuân ý dào dạt bên trong, đều có sắc mặt quỷ dị.
Không đúng, ôi má ơi xem bệnh ở trên giường, còn gọi thái y làm gì?
Có phải chỉ cả đám cung nhân của Long Càn cung cảm thấy, mà còn cộng thêm cả Liễu Âm nghe được hai người thân mật, còn cảm thấy không đủ người, muốn gọi thêm thái y và cung nữ nới, góp cho đủ số à?
Thật không phải là...
Trong lòng Trương Hiển Năng khẽ thở dài một hơi, hai vị chủ tử này làm hòa rồi, vốn tưởng sẽ có chuyện nghiêm trọng nổ ra, những nô tài như bọn hắn rốt cục cũng được yên tĩnh, nhưng mà trong lòng hắn lại không nỡ chút nào.
Phu thế người ta đã làm hòa rồi, chuyện trút giận đánh mèo đùa chó, không phải sẽ rơi ở trên đầu của bọn hắn à?
Đêm nay khả năng lại muốn đi uống gió nữa rồi.