Đời Người Bình Thản
Chương 84 :
Ngày đăng: 16:15 18/04/20
Chờ Mạnh Ngọc Cương đưa bà nội Mạnh đến bệnh viện, bác sĩ không ngừng lắc đầu nhìn về phía bọn họ, quá muộn rồi.
”Bác sĩ, ông mau cứu mẹ của tôi đi, lúc nãy bà ấy còn rất tốt mà.” Mạnh Ngọc Cương khổ sở van xin, không chịu tin tưởng cái lắc đầu của bác sĩ đại
biểu cho ý nghĩa sâu xa.
”Bà ấy là do kích động cảm xúc dẫn tới
chảy máu não, làm cho tử vong tại chỗ. Chúng tôi cũng bất lực.” Bác sĩ
đã thấy quen sinh lão bệnh tử, trong ánh mắt tất cả đều là hờ hững: “Nén bi thương thôi.”
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều ngây ngốc, mấy vị cô bác nhào tới ôm bà nội Mạnh khóc lớn.
Mặc dù Mạnh Ngọc Cương đang trên đường đến bệnh viện đã không dự liệu
trước, thân thể mẹ ông càng ngày càng lạnh. Nhưng ông không chịu buông
tha, ôm bà nội Mạnh một đường mà đến. Nghe lời này của bác sĩ, cả người
tê cứng. Lúc này sớm quên mẹ ông không tốt như thế nào, trong đầu ông
chỉ còn những hồi ức không hoàn chỉnh khi còn bé nhận hết yêu thương của mẹ, không khỏi lệ rơi đầy mặt.
Mạnh Yên chưa kịp lên xe bác cả
Mạnh lái, tự mình đón xe đi tới. So với bạn bè thân thích đi bộ thì tới
nhanh một chút. Vừa vào cửa cô liền nhìn thấy cảnh tượng này, trong lúc
nhất thời nói không ra tư vị gì.
Cô lui ra ngoài gọi điện thoại cho Lý Thiến, nói đơn giản câu chuyện một lần, để cho bà lập tức tới ngay.
Lý Thiến không nói hai lời, cúp điện thoại chạy như bay đến.
Mạnh Yên ngơ ngác đứng ở trong lối đi, cô không cách nào nói mình rất đau
lòng, nhưng cũng không có thở phào nhẹ nhõm may mắn, chẳng qua mờ mịt,
đầu óc trống rỗng. Sinh mạng con người thật yếu ớt, chỉ chớp mắt là chết đi lúc nào không hay. Người nào cũng không có ngoại lệ, buổi sáng còn
khỏe mạnh mười phần xa cách với cô. Bà nội Mạnh cứ như vậy mà đi, nhất
thời cô không thể nào tiếp thu được.
Lý Thiến đầu đầy mồ hôi chạy vào, liền gặp được vẻ mặt con gái mờ mịt nhìn chằm chằm bên ngoài, cả
người thất hồn lạc phách. Chạy đến bên cạnh con gái: “Tiểu Yên, có phải
bị dọa sợ hay không? Con không sao chớ?” Không có lái xe tới, lòng bà
như lửa đốt từ trong cửa hàng chạy tới. Mặc dù đường không xa, nhưng
cũng chạy một thân là mồ hôi.
”Con không sao, có thể ba sẽ không
dễ chịu gì.” Mạnh Yên lấy lại tinh thần, nắm chặt tay của bà: “Lúc này
người ba cần nhất là mẹ.”
”Đi, chúng ta đi vào chung.” Lý Thiến
lôi kéo tay con gái lạnh như băng, trong lòng đau xót, trong miệng con
gái nói không có việc gì, nhưng một đứa bé chợt gặp phải chuyện như vậy, làm sao không sợ hãi?
Lúc hai người đi vào, tình hình vẫn hỗn
loạn như cũ. Mấy vị cô bác nhà họ Mạnh khóc như ngày tận thế, vô cùng
thê thảm. Dù họ có muôn vàn không được, nhưng đối với bà nội Mạnh vẫn
rất hiếu thuận.
Phía trên ngực bà nội Mạnh xốc xếch, khóe miệng bầm đen, quần áo lộn xộn, sắc mặt trắng bệch nằm ở trên giường.
Về phần bác cả Mạnh cùng Mạnh Ngọc Cương lệ rơi đầy mặt tựa ở trên tường, ánh mắt đờ đẫn.
Lý Thiến đi tới, lôi kéo tay chồng: “Ngọc Cương.” Gọi một tiếng, không
”Cũng không biết con đường sau này nó sẽ đi như thế nào?”
”Sẽ
phải ly hôn thôi.” Mạnh Yên có chút không xác định. Người nhà bác cả
Mạnh cũng không thể suy đoán theo lẽ thường. Nếu như là nhà mình, cha mẹ của cô khẳng định không nói hai lời từ hôn, nhưng theo tính cách của ba người nhà bọn họ, sẽ không thể nào gặp phải loại chuyện như vậy. Vợ
chồng Lý Thiến thương con gái như vậy, làm sao có thể gả con gái cho
loại người như thế? Lại nói tính tình Mạnh Yên độc lập tự chủ như vậy,
có thể nghe lời của cha mẹ sao?
”Mẹ đoán không biết, phụ nữ sau
khi ly hôn sẽ mất giá trị rất nhiều, hơn nữa A Tuệ vừa không có năng lực nuôi sống mình.” Lý Thiến là người lăn lộn ở trong xã hội, đối với
chuyện này nhìn xa hơn toàn diện hơn, không nhịn được vì tương lai Mạnh
Tuệ cuốn theo chiều gió mà thở dài một hơi.
Phụ nữ ly hôn cùng
đàn ông không giống nhau, đàn ông vẫn như cũ thuận lợi vui vẻ, vẫn như
cũ có thể lấy thêm vợ bé. Nhưng phụ nữ ly hôn sẽ rất khó sống.
”Không thể nào?” Mạnh Yên không cách nào tưởng tượng kêu lên: “Qua chuyện như
vậy, chị ấy còn có thể cùng cái tên Ngô Lương kia vượt qua tiếp không?”
Thấy con gái không tin, Lý Thiến cũng không giải thích nhiều: “Chúng ta nhìn đi, đáng tiếc mẹ cũng vậy không thể ra mặt giúp đỡ nó một phen.” Coi
như Mạnh Tuệ muốn ly hôn, cha mẹ của cô ấy cũng không chịu đồng ý. Ly
hôn thật khó nghe, hơn nữa ban đầu đồng ý cửa hôn sự này, cũng là tham
người ta có tiền.
Theo suy nghĩ của bà, Quý Tú Mai là một người
ngu ngốc không có đầu óc, ánh mắt thiển cận. Trong mắt chỉ có tiền tài
cùng lợi ích, có sữa* chính là mẹ. (#Mèo: Thật ra tác giả ghi là “ngực”
á, ý nói ngực có sữa chính là mẹ.) Đáng tiếc biểu hiện tối nay của bà ta cũng làm cho nhà họ Ngô đối với bà ta rất bất mãn, hai nhà sợ rằng sẽ
trở thành oan gia. nếu như Mạnh Tuệ không ly hôn, sợ rằng ở nhà họ Ngô
cũng ăn khổ. Đến lúc đó ly hôn, những sính lễ đã nuốt vào bụng kia sẽ
phải trả lại, sợ rằng Quý Tú Mai không thể dễ dàng tha thứ chuyện này.
Mạnh Yên nghĩ đến tính tình Quý Tú Mai cố tình gây chuyện, không khỏi cười
khẩy nói: “Mẹ phải ra mặt chứ, nếu không bác cả gái còn có thể cho rằng
mẹ không có tốt bụng, muốn phá hư nhân duyên của con gái bác ấy.”
Quý Tú Mai không có chuyện gì thỉnh thoảng lôi kéo bà nội Mạnh tới đây kiếm chỗ tốt, lấy cớ sợ rằng hận không đem được toàn bộ tiền của nhà họ Mạnh dời đến dưới tên mình thôi.
”Cũng bởi vì như thế.” Lý Thiến cũng rất bất đắc dĩ: “Năm đó mẹ cũng không muốn cho A Tuệ vào công ty của
chúng ta, chỉ sợ để cho mẹ nó cũng đi theo tới đây để tống tiền.” Nếu là Mạnh Tuệ không phải con gái Quý Tú Mai, không có bất cứ quan hệ gì với
nhà bọn họ. Bà đã sớm đem A Tuệ tuyển vào trong công ty làm việc.
Mạnh Yên chỉ cần nhớ tới Quý Tú Mai liền phiền lòng: “Nói gì thì nói, bác
gái cả này vẫn là thân thích, chúng ta coi như tốt bụng giúp một tay
cũng không dám.” Nào có người làm mẹ như vậy? Hi vọng đến lúc đó có thể
suy tính hạnh phúc của con gái, ủng hộ con gái ly hôn, trả lại toàn bộ
số tiền kia.
Hai mẹ con nói chuyện hồi lâu, lúc này mới mông lung ngủ.
Tác giả có lời muốn nói: Để cho bà nội Mạnh thuận lợi ra đi, bớt việc bớt
lo. Tránh cho bà ta sống dở chết dở làm cho người ta bực bội. Đến lúc đó xui xẻo còn là một nhà Mạnh Yên.