Đông Chu Liệt Quốc

Chương 46 : Thượng thần giết cha ở trong cung quân tần chết trận được cúng tế

Ngày đăng: 01:55 20/04/20


Vua nước Ðịch là Bạch Bộ Hồ bị giết rồi,quân sĩ trốn về báo với Bạch Ðôn.Bạch Ðôn khóc rằng:



- Khi trước ta đã nói là nước Tần có trời giúp,không dễ đánh nổi,mà anh ta không nghe lời, để đến nổi bị hại !



Bạch Ðôn sai người sang nói với quân Tấn,xin đem thi thể Tiên Chẩn đổi lấy thi thể Bạch Bộ Hồ.



Lại nói chuyện Khước Khuyết chém được thủ cấp Bạch Bộ hồ,cùng

với các tướng đem về nộp Trung quân nguyên soái,nhưng không thấy Tiên

Chẩn đâu cả,liền hỏi các quân sĩ,quân sĩ đều nói:



- Nguyên soái vừa đi khỏi,có truyền cho chúng tôi phải canh giữ cẩn mật,không biết ngài đi đâu !



Tiên Thả Cư nghe nói,có ý nghi ngờ,bỗng thấy trên án thư có một tờ biểu,vội vàng lấy xem.Tờ biểu nói như sau:



- “Trung quân đại phu là Tiên Chẩn có lời tâu lên chúa công:Tôi đây là kẻ bề tôi mà đã vô lễ với vua,chúa công đã không trị tội,lại

dùng cho làm nguyên soái.Ngày nay thắng trận,tất sao chúa công cũng ban

thưởng,nếu tôi về mà chịu thưởng thì thành ra kẻ vô lễ cũng được quận

công còn lấy gì làm phép cho kẻ khác.Vậy tôi xin liều thân xông vào quân Ðịch, để mượn tay quân Ðịch thay cho sự trừng phạt của nhà vua ! Con

tôi là Tiên Thả Cư có tướng tài,có thể thay tôi được. Ðứng trước cái

chết tôi mạo muội dâng thư”



Tiên Thả Cư nói:



- Như vậy thì thân phụ tôi xông vàp quân Ðịch mà chết mất rồi !



Nói xong,khóc òa lên một hồi,rồi toan xông vào quân Ðịch để tìm Tiên Chẩn.Các tướng xúm lại can ngăn,xxin hãy sai người đi dọ thám

trước xem nguy- en soái sống chết thế nào,rồi sẽ tiến binh.Bỗng có quân

báo em vua Ðịch là Bạch Ðôn sai người đến xin đổi thi thể Tiên Chẩn lấy

thi thể Bạch Bộ Hồ.Tiên Thả Cư nghe tin cha chết,liền vật mình lăn

khóc,rồi hẹn với quân Ðịch đến ngày hôm sau thì đem hai thi thể đổi lẩn

cho nhau.Sứ nước Ðịch cao từ lui về.Tiên Thả Cư lại bảo các tướng rằng:



- Quân Ðịch hay gian dối lắm,ngày mai ta cũng nên phòng bị mới được !



Nói xong,truyền cho các tướng đều phục quân sẵn để phòng khi có việc giao chiến.Ngày hôm sau,Thiên Thả Cư mặc tang phục,ra nơi trận

tiền để nhận thi thể Tiên Chẩn.Bạch Ðôn sợ vong hồn Tiên Chẩn thiêng,mới nhổ hết những mũi tên ở mình Tiên Chẩn ra, đem nước trầm hương tắm

rửalại phủ thêm cái áo cẩm bào, đạt lên trên xe,trông như người còn

sống,rồi đưa ra trận tiền,giao trả Tiên Thả Cư.Quân Tấn cũng đem thủ cấp Bạch Bộ Hồ giao trả cho quân Ðịch.Bạch Ðôn trông thấy quân Tấn chỉ gaio trả có thủ cấp Bạch Bộ Hồ thôi,không được đủ thân thể,liền không bằng

lòng mà nói rằng:



- Nước Tấn thật hay lừa người ! Sao không giao đủ thân thể?



Tiên Thả Cư sai người truyền bảo Bạch Ðôn rằng:



- Có muốn lấy đủ thân thể thì nhà ngươi phải vào thung lũng mà tìm ờ trong đống xác người chết ấy.



Bạch Ðôn giận lắm,cầm cáo khai sơn đại phủ,vẫy quân xông vào

đánh.Tướng nước Tấn là Hồ Xạ Cô đem quân ra đối địch.Hai bên vừa giao

chiến được mấy hợp thì phía tả có Khước Khuyết,phía hữu có Loan Tần đổ

ra đón đánh.Bạch Ðôn thấy quân Tấn đông quá,vội vàng quay ngựa bỏ

chạy.Quân Tấn tranh nhau đuổi theo Bạch Ðôn.Khi đuổi gần đến nơi,Bạch

Ðôn trông thấy,liền hỏi Hồ Xạ Cô rằng:



- Ta trông tướng quân quen mặt lắm,có phải Hồ Xạ Cô đó không?



Hồ Xạ Cô nói:



- Phải !



Bạch Ðôn nói:



- Vậy tôi xin có lời chào tướng quân ! Cha con tướng quân khi

trước ở nước tôi mười hai năm trời,nước tôi có điều gì bạc đãi đâu,ngày

nay tướng quân nên nghĩ lại một chút,tôi chính là em ruột Bạch Bộ Hồ,tên gọi Bạch Ðôn đây.



Hồ Xạ Cô thấy Bạch Ðôn nhắc lại chuyện cũ,không nỡ giết chết,liền đáp lại rằng:



- Thôi thì ta khoang tha cho nhà ngươi,nhà ngươi nên mau mau thu quân về ngay,chớ ở đây nữa !



Hồ Xạ Cô quay ngựa trở lại. Ðêm hôm ấy,Bạch Ðôn rút hết quân

kéo về nước Ðịch.Bạch Bộ Hồ không có con trai,Bạch Ðôn phát tang,rồi lên nối ngôi làm vua nước Ðịch.Quân Tấn thắng trận rồi các tướng về yết

kiến Tấn Tướng công và đệ trình tờ di biểu của Tiên Chẩn.Tướng công

thương xót vô cùng,truyền đem thi thể Tiên Chẩn ra xem,trông thấy hai

mắt vẫn mỡ trừng trừng như lúc còn sống,vội vàng ôm lấy thi thể mà khóc

rằng:



- Tướng quân vì việc nước mà chết ! Sống khôn chết thiêng ! Xem mấy lời di biểu nầy thì đủ biết tướng quân là người trung nghĩa.



Tấn Tướng công nói xong,sụp lạy ở trước linh cữu Tiên

Chẩn,phong cho Tiên Thả Cư làm nguyên soái.Bấy giờ hai mắt Tiên Chẩn mới nhắm lại.Về sau,người nước Tấn có lập đền thờ Tiên Chẩn ở đất Cơ Thành.



Tấn Tướng công lại khen Khước Khuyết có công giết dược Bạch Bộ Hồ,phong cho đất Ký Ấp mà bảo rằng:



- Nhà ngươi biết đền bồi cáo lỗi của thân phụ nhà ngươi ngày

xưa,vậy nên ta trả lại cho đất Ký Ấp là đất ăn lộc của thân phụ nhà
Tấn.Cuối năm ấy,Tấn Tướng công lại sai Tiên Thả Cư liên hợp với quan đại phu nước Tống là công tử Thành,quan đại phu nước Trần là Viên

Tuyển,quan đại phu nước Trịnh là công tử Quý Sinh,cung đem quân sang

đánh Tần,chiếm lấy đất Giang và đất Bành Nha,rồi rút quân về,lại nói

giỡn một câu rằng:



- Mới rồi,nước Tần sang tạ ơn ta thì ngày nay ta đáp lại đó !



Mạnh Minh không đem quân đi đánh quân Tấn,chỉ vì chưa gặp thời đó thôi.



Ðến thắng năm năm sau,Mạnh Minh luyện tập quân sĩ đều đã tinh

nhuệ cả rồi,mới xin Tần Mục công thân hành đi đánh,lại nói với Tần Mục

công rằng:



- Nếu lần này tôi không báo thù được nước Tấn thì quyết không sống mà về làm gì !



Tần Mục công nói:



- Quân ta đã ba lần bị quân Tấn đánh thua rồi ! Nếu lần này lại thua thì ta cũng chẳng còn mặt mũi nào mà về nước nữa !



Tần Mục công nói xong,liền chọn ngày cử đại binh đi đánh

Tấn,phàm các quân sĩ phải đi tòng chinh, đều tư cấp cho người nhà rất

hậu.Các quân sĩ thấy vậy, đều hăng hái xin hết sức.Khi đại binh đã qua

sông Hoàng Hà,Mạnh Minh truyền đem bao nhiêu thuyền bè đốt hết sạch

cả.Tần Mục cônglấy làm lạ hỏi rằng:Tại sao nguyên soái lại đốt hết cả

thuyền bè như vậy?



Mạnh Minh nói:



- Quân có khí thế mới đánh được giặc ! Quân ta thua luôn

mãi,khí thế đã mất hết cả rồi,nay tôi đốt thuyền bè đi là tỏ cho quân ta biết rằng: Chỉ có tiến chứ không có thoái,khiến cho khí thế quân ta

được thêm hăng hái,nếu quân ta đã thắng trận rồi,thì lo gì không có

thuyền bè trở về.



Tần Mục công khen phải.Mạnh Minh kéo quân đi tiên phong,xông

vào đánh lấy thành Vương Quan.Quân nước Tấn phi báo Tấn Tướng công.Tấn

Tướng công hợp triều thần lại để thương nghị.Triệu Thôi nói:



Nước Tần căm tức ta nhiều lần,lần nay vua Tần thân hành cử đại

binh sang,cố chết mà đánh ta,ta không thể địch nổi,chi bằng ta hãy tạm

tránh,khiến cho quân Tần thỏa lòng, để dập tắt mối oán thù hai nước.



Tiên Thả Cư cũng nói với Tấn Tướng công rằng:



- Vua Tần lấy việc ngày trước thua ta làm xấu hổ,mà các tướng

nước Tần cũng đều hăng hái,nếu không thắng được ta thì thế tất không

thôi.Tướng công nên nghe lời Tử Dư.



Tấn Tướng công truyền cho quân sĩ các nơi, đều một mực cố thủ,không được giao chiến với quân Tần,Do Dư bảo Tần Mục công rằng:



- Quân Tấn sợ ta rồi ! Ta nên nhân dịp này đem quân đến dãy núi Hào Sơn,thu nhặt lấy hài cốt của quân sĩ ta ngày trước để mai táng,cho

khỏi điều hổ thẹn.



Tần Mục công theo lời,kéo quân thẳng tới Hào Sơn,quân Tấn không thấy có một người nào dám ra ngăn trở cả.Tần Mục công sai người thu

nhặt lấy hài cốt quân Tấn chết trận khi trước, đem mai táng ở một

nơi,rồi giết trâu bò đế cúng tế.Tần Mục công mặc tang phục đứng rót rượu để làm lễ,lại ứa nước mắt rồi khóc òa lên.Mạnh Minh và các tướng đều

sụp lạy mà khóc cả.Quân sĩ trọng thấy ai cũng chảy nước mắt.Dân ở đất

Giang và đất Bành Nha nghe tin Tần Mục công thắng được quân Tấn,liền

cùng nhau tụ hợp, đuổi các quan trấn thủ nước Tấn đi,rồi lại theo về

nước Tần.



Tần Mục công thu quân về nước ban thưởng cho Mạnh Minh,Kiển Binh và Tây Khất Thuật.



Vua Tây Nhung là Xích Ban,khi trước thấy quân Tần hai ba lần bị thua,có ý khinh nước Tần hèn yếu, định làm phản nước Tần. Ðến lúc Tần

Mục công thắng được quân Tấn,thu quân trở về,toan sẽ sang đánh Tây

Nhung.Do Dư mới nói với Tần Mục công ,xin truyền hịch cho Tây Nhung bắt

phải triều cống,nếu không chịu triều cống,bấy giờ sẽ đánh.



Xích Ban nghe tin Mạnh Minh nước Tần thắng được quân Tấn, đang

có lòng lo sợ,thấy có tờ hịch thì vội vàng rủ nhau hai mươi nước nhỏ ở

phía Tây cùng vào triều cống nước Tần,tôn Tần Mục công làm bá chủ tất cả các nước ở Tây Phương.Uy danh Tần Mục công đồn đến chốn kinh sư nhà

Chu.Chu Tương vương bảo Doãn Vũ công rằng:



- Ngày xưa Trùng Nhĩ (tức là Tống Văn công)nước Tấn đại hội chư hầu,trẫm sách phong cho làm bá chủ,nay Nhâm Hiếu (tức là Tần Mục công ) nước Tấn cường thịnh,chẳng kém gì nước Tần,trẫm cũng muốn sách phong

cho,nhà ngươi nghĩ thế nào?



Doãn Vũ công nói:



- Nước Tần dẫu cường thịnh,nhưng chưa có công trạng gì với nhà

Chu ta,nay lại có ý bất hòa với Tấn,mà Tấn hầu ngày nay, đang nối được

nghiệp cha.Nếu ta sách phong cho Tần thì mếch lòng Tấn,chi bằng ta sai

sứ ban thưởng cho Tần,thế thì Tấn biết ơn ta,mà Tấn cũng chẳng oán gì ta được.



Chu Tương vương theo lời.