Đông Chu Liệt Quốc

Chương 65 : Giết tề quang, thôi, khánh cướp quyền rước vệ khản, ninh hỉ chuyên chính

Ngày đăng: 01:55 20/04/20


Vua nước Cử là Lê Tị công nhân vì giảng hoà với nước Tề, năm ấy thân

hành ang Lâm Tri (kinh thành nước Tề) để triều cống . Tề Trang công mừng lắm bày tiệc ở Bắc Bỉ để thiết đãi Lê Tị công . Phủ đệ của Thôi Trữ

cũng ở Bắc Bỉ . Thôi Trữ định thừa cơ giết Tề Trang công, mới giả cách

cáo ốm, không đến dự tiệc, rồi mật sai người tâm phúc đến hỏi tin Giả

Thụ . Giả Thụ mật báo rằng:



- Chúa công định tiệc xong thì đến thăm quan tướng quốc .



Thôi Trữ cười mà nói rằng:



- Chúa công có nghĩ đến bệnh của ta, ta có bệnh thì chúa công càng lợi . Chẳng quan chỉ muốn đến để làm việc vô sĩ đó thôi!



Thôi Trữ lại bảo vợ là nàng Đường Khương rằng:



- Ngày nay ta muốn trừ bỏ đứa hôn quân vô đạo ấy đi, nàng chịu

theo kế ta thì ta sẽ không nói đến sự xấu của nàng nữa, ngày sau lại lập con nàng làm đích tử . Nếu nàng không theo lời nói của ta thì ta chém

đầu mẹ con nàng trước .



Nàng Đường Khương nói:



- Vợ thì phải theo chồng . Phu quân bảo gì mà thiếp chẳng nghe!



Thôi Trữ sai Đường Vô Cữu phục quân ở hai bên cạnh nhà, Thôi

Thành và Thôi Cương phục quân ở bên trong cửa, Đông Quách Yển phục quân ở bên ngoài cửa, hẹn nhau đến bấy giờ thì rung chuông làm hiệu; lại sai

người mật báo cho Giả Thụ biết . Tề Trang công say mê nàng Đường Khương, quên ăn quên ngủ, không lúc nào không nghĩ đến, chỉ vì Thôi Trữ phòng

giữ nghiêm mật, nên không dám thường thường đi lại . Hôm ấy nghe nói

Thôi Trữ cáo ốm, thì lấy làm may lắm, thần hồn vơ vẩn bay đến với nàng

Đườn Khương trong khi ngự yến với Lê Tị công, nên chỉ thù tiếp qua loa

cho xong việc, rồi đi thẳng đến nhà Thôi Trữ để thăm bệnh . Người canh

cửa nhà Thôi Trữ nói dối rằng:



- Quan tướng quốc tôi đau nặng quá, hiện vừa uống thuốc xong, mới đi nằm .



Tề Trang công hỏi:



- Nằm ở chỗ nào ?



Người canh cửa nói:



- Nằm ở nhà ngoài .



Tề Trang công mừng lắm, đi thẳng vào nhà trong . Bấy giờ Châu

Xước, Giả Tử, công tôn Ngao và Lũ Nhân đi theo hầu . Giả Thụ bảo rằng:



- Chúa công đến đây làm gì, hẳng các ngươi đã biết, sao không

đứng cả ở bên ngoài, theo vào làm gì để kinh động quan tướng quốc .



Bọn Châu Xước khen phải, liền đứng cả ở ngoài cửa . Chỉ có Giả Cử không chịu ra ngoài mà nói rằng:



- Một mình ta ở đây thì phỏng có hại gì!



Nói xong liền đứng ở nhà giữa . Giả Thụ đóng cửa giữa, rồi đi

trở vào . Người canh cửa cũng đóng cửa lớn ở ngoài mà khóa chặt lại . Tề Trang công vào đến nội thất, nàng Đường Khương trang điểm rất lịch sự

ra đón, nhưng chưa kịp nói một câu nào thì có thị tỳ chạy đến bảo:



- Quan tướng quốc kêu khô miệng, muốn uống nước ngọt .



Đường Khương nói với Tề Trang công rằng:



- Thiếp đi lấy nước ngọt đã, rồi sẽ đến ngay .



Đường Khương theo thị tỳ rón rén qua cửa ngang mà đi . Tề Trang

công tựa bao lan đứng đợi, mãi không thấy Đường Khương ra, bỗng nghe

dưới nhà có tiếng gươm giáo . Tề Trang công ngạc nhiên nói:



- Quái lạ, ở đây lại có quân sĩ hay sao!



Nói xong liền gọi Giả Thụ, không thấy Giả Thụ thưa . Được một

lúc quân sĩ hai bên đổ ra . Tề Trang công kinh hãi, biết là có biến, vội vàng chạy ra cửa sau thì cửa sau đã đóng chặt rồi, Tề Trang công sức

khoẻ, phá cửa mà ra, trèo lên trên một cái lầu . Đường Vô Cữu đem quân

giáp sĩ vây lầu, quát to lên rằng:



- Ta phụng mệnh quan tướng quốc đến bắt dâm tặc!



Tề Trang công đứng trên lầu bảo Đường Vô Cữu rằng:



- Ta là vua nhà ngươi, nhà ngươi tha cho ta!



Đường Vô Cữu nói:



- Quan tướng quốc truyền như vậy, ta không dám trái lệnh .



Tề Trang công nói:



- Quan tướng quốc ở đâu ? ta xin thề rằng ta không làm hại gì quan tướng quốc cả !



Đường Vô Cữu nói:



- Quan tướng quốc ốm, không thể đến đây được!



Tề Trang công nói:



- Ta biết tội của ta rồi! nhà ngươi khoan cho ta được vào nhà

thái miếu tự tử để tạ tội với quan tướng quốc, phỏng có nên chăng ?



Đường Vô Cữu nói:



- Chúng ta chỉ biết bắt đứa dâm tặc, chứ không biết vua là ai cả; thôi thì liệu mà tự tử ngay đi, chớ để phải chịu nhục!



Tề Trang công bất đắc dĩ phải nhảy ra cửa sổ, trèo lên hoa đài

toan leo tường để chạy . Đường Vô Cữu giương cung bắn theo, trúng ngay

vào đùi bên tả . Tề Trang công từ trên tường cao ngã lăn xuống đất .

Quân giáp sĩ kéo đến, đâm chết Tề Trang công . Đường Vô Cữu sai người

rung mấy tiếng chuông làm hiệu . Bấy giờ trời đã mờ tối, Giả Cử ở nhà

giữa, lắng tai nghe thấy mấy tiếng chuông, lại thấy Giả Thụ tay cầm đèn

mở cửa đi ra mà nói rằng:



- Trong nhà có giặc, chúa công sai triệu nhà ngươi, nhà ngươi vào trước đi để ta còn ra báo với bọn Châu Xước .



Giả Cử nói:




- Công tử Chuyên nói phải lắm nhưng chắc chúa công không theo được!



Ninh Hi nói:



- Ta trông cậy vào công tử Chuyên, và lại ta vâng lời dặn của cha ta thuở xưa, thế nào ta cũng phải giúp!



Hữu tể Cốc nói:



- Có muốn khởi sự cũng còn phải chờ cơ hội đã .



Bấy giờ Tôn Lâm Phủ đã già, cùng với con trưởng là Tôn Khoái về ở Thích Ấp; mà để cho con thứ là Tôn Gia và Tôn Tương ở trong triều . Tôn Gia phụng mệnh Vệ Thương công sang sứ nước Tề, chỉ có một mình Tôn

Tương ở nhà . Nhân bấy giờ Vệ Hiến công lại sai công tôn Đinh đến giục

Ninh Hi khởi sự, hữu tể Cốc mới bảo Ninh Hi rằng:



- Nhà ngươi muốn khởi sự, nên nhân dịp này! ta bắt được Tôn Tương thì xong việc!



Ninh Hi khen phải, liền sai hữu tể Cốc và công tôn Đinh đem quân đến bắt Tôn Tương . Phủ đệ của họ Tôn kiên cố lắm, không kém gì cung

vua, có gia giáp một nghìn người, lại có hai viên gia tướng là Ung Thư

và Chử Đái thay nhau đi tuần phòng . Hôm ấy, Chử Đái đang đi tuần, trông thấy hữu tể Cốc đem quân đến, vội vàng đóng cửa, trèo lên trên lầu đứng hỏi . Hữu tể Cốc nói:



- Ta có việc cần muốn thương nghị với Tôn tướng quân .



Chử Đái nói:



- Muốn thương nghị, sao lại đem quân đến ?



Nói xong, toan giương cung ra bắn . Hữu tể Cốc vội vàng lui lại, rồi thúc quân phá cửa . Tôn Tương cũng thân hành đứng ở trên cửa để đốc quân chống giữ . Chử Đái truyền cho quân sĩ giương cung chõ ra cửa sổ

mà bắn, có mấy người chết .



Ung Thư nghe nói có giặc, cũng đem quân đến tiếp ứng .



Hữu tể Cốc biết chừng không đánh nổi, bèn rút quân trở về . Tôn

Tương thúc quân đuổi theo . Khi đến nơi, Tôn Tương cầm cái câu liêm móc

vào xe hữu tể Cốc mà lôi lại . Hữu tể Cốc kêu to, bảo công tôn Đinh bắn

mau . Công tôn Đinh trông thấy Tôn Tương, liền giương cung ra, bắn trúng vào ngực . Ung Thư và Chử Đái vội vàng đến cứu đem về . Hữu tể Cốc về

nói với Ninh Hi rằng:



- Nhà họ Tôn khó đánh lắm . Nếu không nhờ về thần tiễn của công tôn Đinh bắn trúng Tôn Tương thì hắn còn đuổi theo ta mãi .



Ninh Hi nói:



- Lần thứ nhất mà đã không đánh được hắn thì lần sau càn khó

đánh nữa! nhưng đã bắn trúng được Tôn Tương thì quân sĩ tất nhiên rối

loạn, đêm hôm nay ta lẻn đến mà đánh, nếu không thành công, thì phải tức khắc trốn đi, để tránh tai vạ . Ta cùng họ Tôn quyết không thể cùng

sống đựơc .



Nói xong, liền một mặt sắp sửa đồ đạc, cho vợ con ra ngoài cõi

trước, vì sợ thua quân, thóat thân không kịp; lại một mặt sai người đi

do thám tin tức nhà họ Tôn . Quân thám tử về bảo rằng:



- Trong nhà họ Tôn, có tiếng kêu khóc . Kẻ ra người vào coi bộ bối rối lắm .



Ninh Hi nói:



- Đó tất là Tôn Tương bị thương nặng đã chết rồi!



Nói chưa dứt lời thì bỗng thấy Bắc Cung Di đến, nói Tôn Tương đã chết, nên đánh ngay mới được . Canh ba đêm hôm ấy, Ninh Hi cùng với Bắc Cung Di, hữu tể Cốc và công tôn Đinh đem quân đến nhà họ Tôn . Ung Thư

và Chử Đái đang ôm lấy thi thể Tôn Tương mà khóc, nghe báo có quân họ

Ninh đến liền mặc áo giáp lên ngựa, thì quân họ Ninh đã phá vỡ lần cửa

ngoài . Bọn Ung Thư vội vàng đóng cửa giữ lại, nhưng quân sĩ bỏ chạy tán loạn cả, không có người chống giữ, cũng bị quân họ Ninh phá vỡ . Ung

Thư trèo qua tường sau mà trốn, chạy say Thích Ấp . Chử Đái chết trong

đám loạn quân .



Bấy giờ trời đã sáng rõ . Ninh Hi chém lấy đầu Tôn Tương, đem vào yết kiến Vệ Thương công mà nói rằng:



- Họ Tôn chuyên quyền đã lâu, vẫn có ý phản nghịch, tôi đã đem quân đến đánh chém được đầu Tôn Tương đây rồi .



Vệ Thương công nói:



- Họ Tôn phản nghịch, sao nhà ngươi không nói trước với ta ? Nhà ngươi đã chẳng coi ta ra gì thì còn đến yết kiến ta làm gì nữa!



Ninh Hi đứng dậy, rút gươm mà nói rằng:



- Chúa công là bởi họ Tôn lập lên, không phải là do phụng mệnh

tiên quân, nay dân nước Vệ đều có lòng nhớ vua cũ, xin chúa công nhường

ngôi lại, để nên được cái đức Nghiêu Thuấn .



Vệ Thương công nổi giận nói:



- Nhà ngươi tự tiện giết kẻ thế thần, toan sự bỏ vua, chính là

người bề tôi phản nghịch! ta lên làm vua đã mười ba năm trời nay, thà

chết thì thôi chứ không chịu nhục!



Vệ Thương công tức thì cầm giáo đuổi theo Ninh Hi . Ninh Hi lui

ra ngoài công môn . Vệ Thương công trông thấy quân họ Ninh đã đứng đầy

cả ở ngoài cửa, mới lùi trở lại . Ninh Hi hô quân xông lên bát Vệ Thương công . Thế tử Dốc tiến ra ngăn quân sĩ bị công tôn Đinh giết chết .

Quân sĩ của Ninh Hi bắt Vệ Thương công giam lại, sau đó buộc Thương công uống thuốc độc chết .



Vệ Hiến công về thành Đế Khâu cho Ninh Hi làm tướng quốc; bọn

công tôn Đinh, công tử Chuyên, Bắc Cung Di, Tề Ác, Thạch Ác, công tôn

Miễn Dư, Hữu tể Cốc, Cử Viên đều được phong quan tước cả .



Riêng Thái Thúc Nghi là con Thành công, cháu Văn công không đến

gặp Vệ Hiến công và không chịu nhận quan tước Hiến công phải sai người

thuyết phục mãi Thái Thúc Nghi mới nghe lệnh .



Tôn Gia đi sứ ở Tề về nghe tin có biến liền không về Đế Khâu mà

đến với Tôn Lâm Phủ ở Thích Ấp . Tôn Lâm Phủ, Ung Thư, Tôn Gia biết

không chống nổi Vệ Hiến công liền sai người sang Tấn xin thần phục Tấn

và xin Tấn đem quân đánh Vệ . Vua Tấn chỉ cho ba trăm quân sang Vệ .

Ninh Hi sai tướng đem quân vây chặt ba trăm quân Tấn . Tôn Lâm Phủ bàn

với Tôn Gia và Ung Thư:



- Chỉ có ba trăm quân Tấn thì làm sao chống được quân Vệ, chi

bằng cứ để Ninh Hi giết hết đám quân Tấn này, Tấn Bình công sẽ căm giận

mà mang đại quân diệt Vệ .



Thế là Tôn Lâm Phủ không cho người tiếp cứu quân Tấn và ba trăm quân Tấn bị tiêu diệt hoàn toàn.