Einstein Phì Và Trang Phú Quý

Chương 62 :

Ngày đăng: 01:19 22/04/20


Ban ngày không có cơ hội, ta quyết định chờ đến tối, khi An An về phòng sẽ kể chuyện nghe được lúc sáng.



Ăn tối xong, An An lại vào bếp chuẩn bị bữa khuya cho ta. An An nhà ta quả là vừa đẹp người vừa đẹp nết, tuy mồm miệng hơi độc một tí nhưng có thể giải thích là ‘có cá tính’! Hiện giờ ta nhìn An An, đâu đâu cũng thấy

tốt, không có lấy một chỗ để chê, ai dám nói An An không tốt, ta sẽ lập

tức xắn tay áo ‘dạy dỗ’ liền! Hơn nữa, còn hận không thể vây quanh An An cả ngày.



Thật ra, lúc ta biến thành hình người ở bên cạnh An

An, đặc biệt những lúc muốn ‘ăn đậu hủ’, đều phải vô cùng thận trọng,

cảm giác ta chân bị gò bó. Nhưng khi khôi phục hình chó, nói không khoa

trương chút nào là có thể liếm, cọ sỗ sàng thỏa sức đủ kiểu (tất nhiên

là đánh lén)! Kể từ khi biết mình thích An An, những hành vi lúc trước

vốn rất khinh thường nay lại được thực hiện với tần suất ngày càng

nhiều! Có điều, kèm theo đó là số lần bị đánh cũng tăng lên! Dù vậy ta

vẫn cảm thấy An An lúc đánh ta cũng rất đẹp trai!



Yêu một người, thật sự sẽ thay đổi bản thân vì người đó, sức mạnh của tình yêu quả là vĩ đại!



Mùng một, mọi người đều rảnh rỗi, ai về phòng nấy tự chơi. Bạn bè thân thích của nhà họ Trang sẽ không tới chúc tết vào lúc này, bình thường phải

mùng hai mới đến. Huống chi nhà họ Trang vốn thân thích không nhiều lắm, đa số lại ở nước ngoài, tối qua chúc tết qua cuộc gọi video coi như đã

xong.



An An vào phòng xử lý công việc, còn ta núp vào một góc

kín đáo trong phòng, định gọi điện chúc tết Tiểu Cửu, đương nhiên thuận

tiện báo cho Tiểu Cửu biết ta đã có người trong lòng luôn. Trước khi gọi cho Tiểu Cửu, ta đã gửi một tin nhắn chúc năm mới vui vẻ đến Sói Cô

Đơn.



“Cái gì? Anh sắp làm cha?! Tuyệt quá! Chúc mừng, chúc mừng

ha! Hai người đám cưới hồi nào, sao không báo cho tôi biết một tiếng? À, Nhị Nhị không muốn làm lớn, chỉ đi đăng ký kết hôn? Không tồi, tối

thiểu hiện giờ anh là người đàn ông có danh có phận ha ha! An phận ở nhà làm anh nội trợ chăm sóc vợ và con cho tốt đi! Đừng cho Nhị Nhị thêm

phiền, để cô ấy sống vui vẻ mỗi ngày thì anh đã là người đàn ông thành

công rồi! Còn nữa, tôi muốn nhận bé con làm con nuôi!” Ta và An An ở bên nhau hẳn là sẽ không có con cái, tất nhiên phải lo kiếm con nuôi từ

sớm. Không biết Tiểu Cửu có chịu cho ta một đứa làm con nối dõi không…

Chắc là không được rồi, ta và Nhị Nhị không quen lắm, nhất định Nhị Nhị

sẽ không để con mình cho người lạ nuôi rồi, chớ nên vọng tưởng thì hơn…



Nghe thấy Tiểu Cửu và Nhị Nhị sắp có em bé, ta thật sự vui mừng thay cho họ, vui vẻ chia sẻ chuyện tình cảm của mình với Tiểu Cửu.



“Hì hì, trước không

dám quấy rầy thế giới của hai người, nay thừa dịp chúc tết, nói cho anh

biết luôn, tôi có người trong lòng rồi! Ừ, cậu ấy biết rõ hết mọi chuyện của tôi. Tình hình khá phức tạp, tạm thời vẫn là giai đoạn thầm mến,

vẫn chưa ngắt được đóa hoa cao ngạo trên đỉnh núi! Anh tin tưởng tôi?!

Ha ha thật ra tôi cũng rất tin tưởng bản thân! Được, chờ tới tiệc đầy

tháng của bé con, nhất định sẽ dẫn cậu ta đi thăm con nuôi! Đúng rồi,

anh không trọng nam khinh nữ chứ? Anh thích con gái? Ha ha tôi cũng

vậy!”



Ta nói say sưa quên cả trời đất, đến lúc cúp điện thoại khi vẫn chưa thỏa mãn mới thấy An An một tay cầm ly trà, một tay cắm tay
An An thấy dáng vẻ luống cuống của ta, chợt cười khẽ một tiếng.



Ta lập tức cảm thấy xung quanh An An như đang nở đầy hoa hồng, nhìn đến ngây người.



“Xin lỗi…”



Ta lập tức chỉ tay vào người An An, run giọng nói, “Muốn trốn tránh trách

nhiệm? Không ngờ cậu lại là người như vậy! Tôi không muốn nghe xin lỗi!

Cậu phải có trách nhiệm với tôi!”



An An cười hỏi, “Cậu muốn tôi có trách nhiệm thế nào?”



“Ví dụ như lấy thân báo đáp!” Nói xong ta lập tức hối hận, sao lại nôn nóng như vậy chứ, An An đồng ý mới là lạ đó! Thôi xong, cơ hội ngàn năm có

một đã bị ta hủy đi chỉ trong nháy mắt!



“Được.”



Hả? Đồng ý tức thì? Không có bẫy gì chứ?



“Có cần suy nghĩ lại không?” Mặc dù bây giờ xã hội đã có cái nhìn thoáng

hơn với tình yêu đồng tính, nhưng cũng không thể qua loa như vậy được.



“Việc tôi đã làm tất nhiên phải phụ trách tới cùng. Cậu muốn lấy ‘thân báo

đáp’ thì tôi sẽ ‘lấy thân báo đáp’. Như vậy, quan hệ hiện giờ của chúng

ta là ‘người yêu’? Dĩ nhiên, nếu ý ‘lấy thân báo đáp’ của cậu là kết hôn thì đợi qua tết, khi nhà nước bắt đầu làm việc lại, chúng ta sẽ đi đăng ký.” Giọng vô cùng nghiêm túc, dễ thương muốn khóc!



Có điều…



An phú quý nhà ta tâm cơ quá!



Cái câu kết hôn kia nghe thật hạnh phúc!



Ta nhào qua cầm tay An An, “Hiện giờ mặc dù phổ biến cưới trước yêu sau,

nhưng chúng ta cứ theo kiểu cũ thử yêu trước đi! Qua một khoảng thời

gian nếu cậu vẫn không yêu tôi, tôi sẽ không dây dưa nữa, chia tay trong hòa bình.” Không chừng bên nhau một khoảng thời gian, cả hai lại ngán

nhau, nên không thể tùy tiện kết hôn.



Ta suy nghĩ chu đáo như vậy, nhất định An An sẽ rất cảm động!



Ha ha ha ha, không ngờ đầu năm đã gặp được vận may bất ngờ!



Cảm giác hạnh phúc ngập tràn khiến ta quên mất vụ hỏi sao An An lại hôn ta. Nhưng dù có nhớ ta cũng không định hỏi nữa, ngộ nhỡ nhận được một đáp

án đau lòng, ta sẽ thương tâm chết mất. cho nên mấy lúc này phải ‘giả bộ hồ đồ’.



Nếu Trang Dân Sơ biết ta lừa con trai ông, chắc sẽ tức chết mất…