Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Trên Lầu Lại Ngắm Em

Chương 14 : Anh ấy là bạn trai cô phải không?

Ngày đăng: 18:47 18/04/20


Tối hôm đó, Thủy Quang nằm mơ thấy cô ngồi trên cây khi còn nhỏ, còn Cảnh Lam đứng bên dưới, anh cười và duỗi hai cánh tay về phía cô, nói: “Thủy Quang, nhảy xuống đi, anh đỡ em.” Cô không hề do dự nhảy xuống, anh ôm lấy cô. Nhưng khi cô ngẩng đầu lại phát hiện ra người đang ôm cô không phải Cảnh Lam mà là một người khác, Chương Tranh Lam. Anh cười rất dịu dàng, nói: “Em xem, anh sẽ ôm em, sẽ không để em ngã.” Thủy Quang từ từ tỉnh lại, rồi không sao ngủ được nữa.



Sáng hôm sau, Thủy Quang thức dậy làm bữa sáng, tối qua La Trí lại về muộn nên cô không gọi anh mà một mình ăn trước. Một lát sau La Trí ngủ dậy, vừa ra khỏi phòng thì nhìn thấy Thủy Quang, liền cười, nói: “Dậy rồi à? Anh còn định gọi em dậy đấy. Hôm nay em phải đi chụp hình đúng không? Anh đi cùng em.”



Nói đến chuyện chụp ảnh, Thủy Quang lại đau đầu, đây thực sự là một quyết định rất thiếu suy nghĩ, trong lòng cô vẫn rất khó xử nhưng đã đồng ý với người ta rồi, còn có giấy trắng mực đen làm bằng chứng, cô không thể thay đổi được.



“Em tự đi được rồi, anh cứ đi làm việc của mình đi, không cần đi cùng em đâu.”



“Không được.” La Trí vừa cạo râu vừa thò đầu ra khỏi nhà vệ sinh. “Em gái anh lần đầu chụp ảnh quảng cáo, dù thế nào anh trai cũng phải đi cùng, ngộ nhỡ bên cạnh có cậu thanh niên nào thấy em xinh đẹp muốn tán tỉnh em, có anh ở đó, em sẽ được an toàn! Hơn nữa buổi sáng anh cũng rảnh, đi xem xem công ty nhiếp ảnh này có mỹ nhân nào không, biết đâu lại có một cuộc gặp gỡ tốt đẹp gì đó.”



“Xem ra vế sau mới là mục đích của anh.”



“Làm gì có.” La Trí cười lớn.



Khi Thủy Quang và La Trí đến công ty nhiếp ảnh kia thì gặp một nhân viên phòng Mỹ thuật của GIT, nhìn thấy hai người họ, anh ta liền đi đến tự giới thiệu, nói là sẽ đồng hành cùng Thủy Quang trong suốt quá trình chụp ảnh, sau đó báo lễ tân của công ty nhiếp ảnh đưa cô đi hóa trang.



La Trí giơ ngón tay cái với Thủy Quang rồi ở lại trong phòng nghỉ nói chuyện với người đàn ông họ Trần của GIT. La Trí trước nay luôn là người chỉ cần ba phút là có thể bắt chuyện làm quen với người khác, cho nên chẳng mấy chốc anh đã nói chuyện thoải mái với lão Trần.



Lão Trần nói: “Công ty nhiếp ảnh này là đối tác lâu năm của GIT chúng tôi, chụp ảnh đơn giản kiểu này chỉ cần đôi ba ngày là xong nhưng nếu là quay quảng cáo gì đó thì phiền phức hơn nhiều, năm nay chúng tôi sẽ quay một loạt các clip quảng cáo, ít nhất phải mất đến hai tháng.”



“Không quá khó là được, em chỉ sợ em gái em lần đầu làm còn lạ lẫm.”



“Việc này thì cậu cứ yên tâm đi! Cô Tiêu có ngoại hình đẹp, chụp ảnh tĩnh chủ yếu là xem ngoại hình, khí chất.”



La Trí cười lớn. “Cảm ơn anh Trần đã khen ngợi em gái em.”



Hai người nói một lát rồi chuyển sang chuyện về game. Con trai mà nói đến game thì ít nhiều đều có chút nhiệt tình, sau đó còn nói đến cao thủ game trong công ty bọn họ, ông chủ Chương. Trong ấn tượng của La Trí, Chương Tranh Lam luôn giống như “cậu con trời”, có chút giống cảm giác của anh đối với Cảnh Lam khi còn nhỏ, nhưng Cảnh Lam ôn hòa, còn Chương Tranh Lam dường như tùy tiện, phóng khoáng hơn.



“Lần sau có cơ hội nhất định phải xin thỉnh giáo Chương Tổng mới được!”
Anh đứng gần quá làm Thủy Quang hơi xáo động trong lòng, cô khẽ nhích sang một bên, cũng chẳng biết nên nói gì, chỗ này có không ít người, cô thật sự không muốn bị người ta chú ý, cuối cùng đành thấp giọng nói: “Anh ngồi yên đi!”



Chương Tranh Lam cúi đầu, mím miệng cười, cuối cùng ho một tiếng, nói: “Được.”



Nhân viên trang điểm đợi Chương Tranh Lam quay lại ghế ngồi, cố nhịn cười nói với Thủy Quang: “Bạn trai cô thật nghe lời.”



Thủy Quang nói bằng giọng khô khốc: “Anh ấy không phải bạn trai tôi.”



Màn kịch này phải đến khi nào mới kết thúc? Bây giờ cô rất hối hận, nhận công việc này là một sai lầm rất lớn của cô.



Còn cô nhân viên trang điểm lại do dự xem trang điểm thế này là đậm quá hay nhạt quá, cuối cùng cô ta hỏi: “Cô Tiêu, tôi muốn hỏi một chút, bạn trai… không phải, người đàn ông kia là ai?”



Sau khi Thủy Quang đổi sang kiểu trang điểm nhạt thì bị đẩy vào phòng thay đồ, cô nghe thấy cô nhân viên trang điểm kia nói: “Lão Tổng của GIT? Trời, tôi với anh ấy hợp tác lâu như vậy rồi mà hôm nay mới được gặp người thật.”



Có người cười, nói: “Chị hợp tác với anh ấy? Chị A Mo, chị nói hơi xa rồi nhỉ!”



“Phải phải, chúng ta kích động quá rồi! Nhưng nói thật là chị thích bạn gái anh ấy hơn, chị thích khuôn mặt của cô ấy, ha ha!”



Thủy Quang nghe những lời bàn luận của hai người đó mà chẳng biết làm thế nào, cũng phát hiện ra việc mình nói ra thân phận của anh để chối bỏ mối quan hệ giữa hai người nhưng lại chữa lợn lành thành lợn què rồi.



Khi cô từ phòng thay đồ đi ra, La Trí cũng đã ở đó, vừa nhìn thấy cô, anh gần như lập tức đứng lên huýt sáo một tiếng dài. Tuy anh vẫn luôn cảm thấy em gái anh rất xinh đẹp nhưng tuyệt đối chưa đến mức có thể gọi là tuyệt thế giai nhân, không thể không thừa nhận trang điểm, quần áo thật sự có thể biến gỗ mục thành thần kỳ. Đây chính là hiệp nữ thướt tha duyên dáng, mềm mại thanh thoát, mày thanh mắt tú, thần thái rạng ngời từ trong tiểu thuyết võ hiệp đi ra.



“Em xinh quá, anh suýt không nhận ra.” La Trí đi lên phía trước, nhìn một lượt từ trên xuống dưới.



Thủy Quang miễn cưỡng cười, chỉ hy vọng việc chụp ảnh nhanh chóng hoàn thành, sau đó cô có thể quay lại với cuộc sống của mình.



Chương Tranh Lam cũng đi đến phía sau cô, nhìn người trước mặt nhưng chẳng cất lời.