Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 100 : Chuyện cô nên biết

Ngày đăng: 18:17 30/04/20


- Vâng, thưa thiếu gia, cậu ấy bảo nghi ngờ cậu giam giữ trái phép "người của cậu ấy". Nếu trong vòng 5 phút cậu không bước xuống thì cậu ấy sẽ xông lên và xem tôi như đồng phạm của cậu!



- "…"



- Em thấy…em nên về thì hơn, để tránh phiền phức cho anh và mọi người ở đây. - Phương Ly sau một hồi ngẩng ngơ như người mất hồn, khẽ nói



- Về cái gì, cậu ta đến đây tìm người của cậu ta. Em là người của cậu ta sao? - Giang Tuấn hơi lên giọng, cực kì khó chịu



Mặt Phương Ly đỏ bừng



- Cái đó…tất…tất nhiên không phải…nhưng…



- Tối nay cứ nghỉ lại ở nhà anh, sáng ngày mai đích thân anh sẽ đưa em về bên Lâm gia rồi nói chuyện với vợ chồng anh Huy. Còn người dưới kia chẳng có cái quyền gì mà xông lên đây cả!



- Nhưng…



Tít…tít…tít



Giang Tuấn lấy điện thoại trong túi ra xem tin nhắn



" Có phải ở nhà anh có chuyện gì không? Em đang cùng cô đi mua sắm thì đột nhiên cô nhận được cuộc gọi của ai đó, sắc mặt lập tứ chuyển sang giận dữ kéo em ra xe, thay vì quay về hướng biệt thự Hoa Hồng thì lại về biệt thự nhà anh. Em lo quá" - Gửi từ Nhã Đình



"Từ chỗ em về đây hết khoảng bao nhiêu phút?" - Giang Tuấn giữ sắc mặt bình tĩnh, nhắn lại



"Cỡ mười phút"



"Em hãy tìm cách kéo dài thời gian giúp anh thêm 5 phút nữa, anh có chuyện cần sắp xếp."



"Được, thế thì em sẽ vờ chóng mặt để ghé hiệu thuốc." - Nhã Đình biết rõ tính anh, cô cũng không hỏi lý do



"Cảm ơn em, anh lại nợ em lần này rồi."



Xem ra là ý trời…cho dù không muốn cũng phải để Phương Ly về với cậu ta.



Nhưng trước đó…



- Em làm giúp anh việc này nhé. Anh nghĩ…có rất nhiều chuyện em nên biết sẽ tốt hơn. - Giang Tuấn quay lại nhìn cô



- Chuyện em nên biết…???



Giang Tuấn một hai không cho cô xuống nhà, cứ bắt cô đứng ở một góc nghe cuộc trò chuyện của hai người họ. Anh bảo là có một vào chuyện muốn nói với Lâm Hạo nhưng đồng thời cũng muốn cô nghe




- Em về cẩn thận đấy, có gì cứ gọi cho anh. - Trên môi anh vẫn duy trì nụ cười - Chăm sóc "bạn gái" tôi cho tốt nhé, hội trưởng.



Nhìn bóng hai người bước đi, Giang Tuấn khóe môi nhếch lên đầy thỏa mãn vì mọi thứ đều đúng như anh dự đoán.



"Rồi anh sẽ cho em biết ai mới chính là người có thể mang lại niềm vui và hạnh phúc cho em, trước sau gì em cũng sẽ rời khỏi tên đó thôi".



Lâm Hạo quay người bước đi trước cô cả một đoạn dài, tấm lưng rộng lớn ngày càng cách xa, xa đến nỗi cô nghĩ cả đời này cũng không để đến cạnh anh được.



Có lẽ kể từ khi cô gái đó rời bỏ anh, trong lòng anh không còn tồn tại thứ gọi là tình cảm, hoặc giả nó rất nhỏ bé, nhỏ bé đến nỗi có cũng được, không có cũng không sao.



Phương Ly cố lếch từng bước đến gần chiếc BMW màu đen rồi ngồi vào ghế phụ.



_RẦM



Cửa xe đóng lại thật mạnh nhưng Lâm Hạo không vội chạy ngay.



Màn đêm dày đặc bên ngoài khung cửa kính, sắc mặt anh cũng chẳng hơn kém là bao.



- Nói thật đi, rốt cuộc là cô bị cái gì?



- Tôi nói rồi mà, tôi bị té. - Cô cố khẳng định lại một lần nữa, chất giọng cứng rắn



- Cô nghĩ đối với người như tôi, bị đánh hay bị té tôi không phân biệt được? Là ai làm?



- Có lý do gì để anh muốn biết không, lại là…vì Ân Ân. - Lời nói của cô vừa đau đớn vừa xót xa, những chữ cuối nhẹ đến nỗi sợ bản thân đau lòng



Xem ra anh đoán không sai, những lời khi nãy hết thảy đều bị cô nghe thấy.



Tiếng đóng cửa mạnh mẽ vang lên, sau đó là tiếng khởi động xe. Chiếc xe chẳng mấy chốc khuất dần trong màn đêm, để lại khói bụi mịt mù ở phía sau.



Phương Ly quay đầu sang một phía, cắn chặt môi nhìn cảnh vật bên ngoài, cố không cho mình rơi nước mắt hay phát ra bất kì tiếng động nào.



Mắt cô đột ngột mở to khi thấy hai bóng dáng trong chiếc xe ô tô di chuyển hướng ngược lại



Là…Giang phu nhân và chị Nhã Đình.



Có lẽ họ đang đến chỗ Giang Tuấn.



May là cô vừa rời khỏi đó, nếu không thì chuyện khó xử lại tiếp tục xảy ra rồi!