Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 148 : Tất cả chỉ là diễn xuất

Ngày đăng: 18:18 30/04/20


‘’Kí ức cầu vồng’’ là một trong những bộ phim trọng điểm năm nay của tập đoàn Lâm thị. Theo lời tiết lộ từ những người trong giới, bộ phim từ khâu chế tác, sản xuất, hết thảy đều được chuẩn bị một khoảng thời gian rất lâu trước khi bấm máy để đạt đến độ hoàn hảo nhất có thể.



Đặc biệt là khâu diễn viên.



Được cân nhắc vào vai chính đều là những minh tinh nổi tiếng và cực kỳ sáng giá hiện nay. Thêm vào đó, công bố việc tuyển chọn vai phụ sẽ được tổ chức thông qua buổi thử vai quy mô lớn càng thu hút sự quan tâm của đông đảo công chúng và giới báo chí hơn.



Không phân biệt là có kinh nghiệm diễn xuất lâu năm hay chỉ vừa mới vào nghề, mỗi người đều có cơ hội ngang nhau, chỉ cần hợp vai theo tiêu chí của đạo diễn và bên phía sản xuất là được.



Rất nhiều công ty đã đưa nghệ sĩ của mình tham dự mong rằng sẽ giành được một vé xuất hiện trong bộ phim.



Đây thực sự đó là một cơ hội rất khó có được.



Chiếc đồng hồ trên tường nhích từng giây từng phút.



Từng người, từng người một được xướng tên vào phòng thử vai.



Không khí phòng chờ càng lúc càng căng thẳng khi những người được gọi đi lúc trở ra ai nấy đều mang gương mặt thể hiện sự thất vọng và nuối tiếc vô cùng.



Điều đó càng cho thấy ở bộ phim này, đến việc lựa chọn nữ phụ cũng vô cùng kỹ lưỡng và nghiêm khắc, càng là áp lực cho những người diễn sau. Có người mất bình tĩnh đến độ dặm phấn quá đà khiến khuôn mặt trắng bệch mà vẫn không nhận ra.



Phương Ly đang an tĩnh đợi đến phiên mình thì có một âm thanh vang lên



- Này!



Cùng theo đó là một đôi chân dài trắng nõn xuất hiện.



Phương Ly hơi ngẩng lên, trước mặt là một cô gái mặc chiếc váy rất ngắn, bộ ngực đầy đặn hơi lộ ra trông thật hấp dẫn, tay và cổ đều không thiếu những món trang sức lấp lánh giống như cố tình phô bày cho người ta thấy.



Cũng có thể miễn cưỡng xem là một cô gái đẹp, nhưng lời nói thì chẳng đẹp chút nào.



- Này, tránh ra một chút!



Ánh mắt cô ta hàm ý rất rõ ràng, những người ở xung quanh đây trừ cô ta ra thì đều là rác, còn lời lẽ, càng rõ ràng hơn, nếu biết điều thì nên cúi đầu kính cẩn nhường chỗ cho cô ta.



Phương Ly chẳng thể hiện bất kì thái độ gì, điềm nhiên như không



- Này, có nghe thấy không hả? Mau tránh ra! - Cô gái đó trừng mắt lặp lại lần nữa



- ‘’…’’



- Hay là bị câm điếc đấy?



- ‘’…’’



- Phải không vậy, câm điếc mà cũng đi thi?




- Cả hai cô đều thể hiện rất tốt. Kết quả của buổi thử vai chúng tôi sẽ thông báo đến các cô sau. Nếu như đậu thì sẽ còn một buổi thử vai nữa vào cuối tuần sau. Đến lúc đó mong các cô sẽ sắp xếp thời gian.



Dương Tử Hân cô căm giận nhìn Phương Ly trừng trừng, rõ ràng vừa rồi giám đốc sản xuất khi thông báo chỉ chăm chăm vào mỗi cô ta.



Phương Ly lặng im đến lúc bước ra khỏi cửa.



Hình như…



Sau đó…



Cô có nói một câu…



Mà chính bản thân cô cũng không hề hay biết…



‘’Là giả cả thôi, nước mắt cũng là giả, tất cả chỉ là diễn xuất.’’



Âm thanh rất khẽ, chuyện xưa như làn khói mỏng manh tan biến trong không trung.



……………………..



Bước ra khỏi đài truyền hình, Phương Ly nghĩ đến chuyện phải về nhà ngay, cô hoàn toàn hài lòng với biểu hiện ở buổi thử vai hôm nay của mình.



Phải rồi, nên mua thêm gà rán cho Lạc Lạc và bia cho Giang Tuấn rồi cùng họ chia sẻ niềm vui.



Cuộc sống của cô, sau này, có phải sẽ luôn yên bình thế này mà trôi qua hay không? Mãi ở bên người mà cô yêu quý, cho dù có bước chân vào làng giải trí đi chẳng nữa thì cũng sẽ chẳng có quá nhiều thay đổi.



Tin Tin…



Chợt có tiếng còi xe vang lên.



Phương Ly có cảm giác mình đã quên mất thứ gì đó.



Một thứ gì đó sẽ khiến cuộc sống cô vừa nghĩ đến bị xáo trộn hoàn toàn.



Một chiếc Ferrari màu trắng đang đi ngang qua cô thì dừng lại, kính xe hạ xuống, gương mặt người con gái hiện ra xinh đẹp hiện ra.



Cô ấy đẹp không tì vết, tựa kim cương hoàn mĩ lóng lánh, ai nhìn vào cũng muốn sở hữu ngay lập tức.



Thảo nào khiến bao đàn ông say đắm, bao minh tinh khác trong làng giải trí nhất mực ganh tị.



- Em có rảnh không? Chị muốn nói chuyện với em một lát!



Lưu Nhã Đình…