Eo Thon Nhỏ

Chương 23 :

Ngày đăng: 02:27 19/04/20


Editor: Trà Đá.



Đường Nhân có ánh mắt cực kỳ đào hoa, lúc nhìn người khác mang một loại cảm giác say mê mông lung, khiến người đối diện không dời mắt đi được.



Bộ dạng trước mắt này giống như yêu tinh, lại còn có chút khiêu khích, khiến Triệu Như Băng thiếu chút nữa cắn nát môi dưới.



Lần trước đã bị Đường Nhân khiêu khích, lần này cũng bị như vậy.



Triệu Như Băng lấy làm không hiểu, rõ ràng Đường Nhân không biết liêm sỉ như vậy, sao lại có thể tự tin bày ra bộ dáng như vậy.



“Cảm ơn Triệu đại tiểu thư đã quá khen.” Đường Nhân nói.



Giọng nói của cô kéo Lục Trì về với thực tại, ánh mắt liếc nhìn nơi tiếp xúc giữa hai người, lén lén lút lút rút tay ra.



Hết lần này đến lần khác, nhưng Đường Nhân vẫn không chịu buông tha anh.



Lục Trì lại không muốn trực tiếp dùng sức rút tay ra trước mặt nhiều người đang có mặt ở đây, cho nên đành phải tùy ý mặc kệ cô.



Triệu Như Băng vốn đang mong đợi phản ứng của Lục Trì, hiện tại càng cảm thấy nghẹn họng.



Từ đầu đến giờ, Lục Trì hoàn toàn không để ý tới cô ta, cũng không thèm để tâm đến lời nói của cô ta!



Lục Trì bắt đầu đanh mặt, nghiêng đầu thấp giọng nói: “Đi… Đi thôi.”



Đường Nhân hừ một tiếng.



Đinh Đồng lặng lẽ xem náo nhiệt, cầm di động nhắn tin cho bạn học: Ôi trời ơi, Lục Trì có bạn gái rồi. A a a a thiên tài bị người ta bắt đi rồi!



Đối phương nhanh chóng hồi âm: Hả! Ai mà có thể làm tan chảy được khối băng đó vậy?



Lục Trì nổi tiếng lạnh lùng trong mắt các nữ sinh trường Nhất Trung, mặc dù là bạn cùng lớp, nhưng cực kỳ ít nói chuyện với anh.



Sao có thể mới chuyển qua trường tư nhân Gia Thủy lại có bạn gái nhanh như vậy?



Đinh Đồng đứng phía sau lén lén lút lút chụp được gương mặt góc nghiêng của Đường Nhân, gởi qua: Cô gái này cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa lại mang theo một cảm giác rất dễ chịu.



Từ đáy lòng mình, Đinh Đồng cảm thấy Đường Nhân thật sự khiến người ta cảm thấy thoái mái, mặc dù cô gái đứng đối diện kia cũng khá xinh đẹp, nhưng tính cách thật sự khiến cho Đinh Đồng không ưa nổi.



Lần này tin nhắn trả lời còn nhanh hơn trước: Quả nhiên là người đó, cũng không trách được…



Đinh Đồng bực bội, chẳng lẽ cô gái này rất nổi tiếng sao? Chẳng lẽ bình thường cô ta không để ý đến tin tức xung quanh, cho nên đã bị lạc hậu rồi sao?



Đinh Đồng trực tiếp hỏi, nhưng đối phương cũng chưa trả lời lại.







Giằng co một hồi lâu, bầu không khí trở nên cực kỳ quỷ dị.



Trần Thần đứng đó cũng rất bối rối, ai mà biết được một Triệu Như Băng thùy mị lại uống nhầm thuốc gì ngày hôm nay chứ, nhìn thấy vài người xung quanh đang nhìn về phía này, cô ta cảm thấy cực kỳ xấu hổ.



Lần trước cũng cái bộ dạng này, cứ phải đối đầu với Đường Nhân mới chịu được.



Toàn bộ trường tư nhân Gia Thủy có ai mà không biết, tính tình Đường Nhân đã nhắm đến ai thì sẽ không buông tha người đó, hơn nữa từ trước đến nay muốn cái gì được cái đấy.



Trần Thần nhẹ nhàng kéo áo Triệu Như Băng một lần nữa, nhỏ giọng nói: “Như Băng, chúng ta đi thôi…”



Triệu Như Băng hừ một tiếng, thấy cả người Đường Nhân đang đứng trước quầy tính tiền, tức giận vứt hết toàn bộ sách trên tay lên kệ gần đó, trực tiếp đi xuống cầu thang.



Trần Thần cũng không muốn mua nữa, nhanh chóng đi xuống cầu thang với cô ta.


Đường Nhân thu ngón tay đang chỉ bánh hamburger về, chớp chớp mắt: “Thực đơn dành cho cặp đôi.”



Cô gái này rất lanh lẹ.



Cô nhìn Lục Trì, cười hì hì, sau đó quay đầu lại hỏi: “Trong thực đơn có món gì?”



Lục Trì lên tiếng: “Chúng tôi không…. Không…”



Đường Nhân dùng tay cào anh, cười nói: “Bọn tôi đang cãi nhau, tôi đang dỗ cậu ấy, cô giới thiệu cho tôi nghe một chút.”



Lục Trì: “…”



Anh đột nhiên phát hiện ra nói lắp thật sự thua thiệt.



Cô gái đứng quầy cũng hiểu, nhìn biểu cảm rối rắm của anh, thì thầm cười trộm ở trong lòng, nhanh chóng giới thiệu: “Đây là ba phần thực đơn dành cho cặp đôi, đồ uống tự chọn, bấm chọn ở chỗ này.”



Dường như cũng chẳng có gì khác biệt, Đường Nhân ngẩng đầu: “Cậu thích cái nào?”



Lục Trì nhíu chặt lông mày: “Không…”



Lời anh nói còn chưa hết thì đã bị cắt đứt, Đường Nhân khổ sở nhìn anh: “Tớ không có tiền.”



Lục Trì: “…”



Anh có tiền, có thể thanh toán giùm cô.



Đường Nhân không để cho anh có cơ hội phản bác, khóe miệng cô cong lên, tùy ý chọn một cái, nói: “Cái này.”



Cô gái đứng quầy lập tức nhớ kỹ: “Được. Còn đồ uống?”



Đường Nhân nhanh chóng chỉ chỉ, nhìn về phía Lục Trì.



Lục Trì hít sâu vài hơi, cực kỳ không vui với chuyện này, anh vươn ngón tay tùy ý chỉ vào thực đơn.



Vừa chạm vào đã thả tay ra.



Đường Nhân không thấy được, tò mò hỏi: “Cậu chọn cái nào vậy?”



Lục Trì giật mình: “Quên… Quên rồi.”



Chính bản thân anh còn chưa xem qua, chỉ là tùy tiện chỉ một món.



~



Hiện tại trong tiệm chỉ có hai người họ gọi món ăn, cho nên thức ăn được phục vụ cực kỳ mau lẹ.



Phần ăn thứ nhất được đặt lên bàn, Đường Nhân lập tức bị cái ly màu hồng phấn thu hút, cô tận mắt nhìn thấy nó được đưa đến trước mặt Lục Trì.



Cô gái phục vụ bỏ lại một câu: “Chúc ngon miệng.” Rồi sau đó nhanh chóng rời đi.



Đường Nhân nhìn thấy người đối diện đang đỏ mặt, nhịn không được cười phá lên: “Lục Trì ơi là Lục Trì, nhìn cậu như vậy mà tâm hồn cũng thiếu nữ dữ ha.”



Hóa ra đồ uống anh chọn là Coca hồng phấn, rốt cuộc là quên mất, vấn đề này đáng suy ngẫm.



Lục Trì: “…”



Tay anh ngừng lại, bối rối nhìn chằm chằm ly nước màu hồng phấn.



Nên đặt biệt hiệu gì cho Lục Trì đây?