Eo Thon Nhỏ

Chương 62 :

Ngày đăng: 02:27 19/04/20


Lúc ra khỏi sân bay, Đường Nhân cũng gặp lại nữ sinh kia.



Trên thực tế thì cô không hề quen biết nữ sinh kia, nhưng nữ sinh kia vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm cô, hơn nữa khi bị cô phát hiện thì nữ sinh kia lập tức quay mặt đi, hành động rất kỳ quái.



Lục Trì thấy cô dừng lại, hỏi: "Sao vậy?"



Đường Nhân bĩu môi về phía kia: "Nữ sinh ở đằng kia ngồi cùng chuyến bay với bọn mình, mà từ nãy giờ cứ nhìn bọn mình chằm chằm luôn."



Nghe vậy, Lục Trì cũng nghiêng đầu nhìn sang, nhưng nữ sinh kia đã quay lưng về phía họ.



"Thôi kệ đi, tới trường đã." Đường Nhân vừa nói vừa kéo hành lý, "Trời nóng quá."



Lục Trì nhẹ nhàng gật đầu đi theo.



Nữ sinh kia đã ngồi lên xe taxi trước, bọn họ ngồi lên taxi sau đi thẳng đến đại học S, thời gian không chậm trễ bao nhiêu.



Nhưng điều không ngờ là nữ sinh kia cũng tới đại học S, xuống xe ở phía trước bọn họ.



Đại học S ở trung tâm thành phố, cực kỳ sầm uất, có chút khác so với thành phố nơi hai người sống.



Xe taxi đỗ lại trước cửa trường đại học, không đồng ý đi vào trong.



Tài xế nói: "Hai cháu xem bên trong đông người như vậy, chú lái xe vào rồi biết khi nào mới ra ngoài được."



Lục Trì cũng không thể ép, nên xuống xe cùng Đường Nhân.



Vừa hay thời tiết đột nhiên râm mát, khiến bọn họ thoải mái hơn nhiều.



Nữ sinh kia đứng ở bên cạnh phòng bảo vệ.



Nhìn người xung quanh đi đi lại lại, nữ sinh gọi điện thoại cho bạn của mình: "Tớ đến cổng trường rồi nè."



"Trương Viện, cậu mau chạy ngay đến mấy chỗ báo danh đi, năm nay cực nhiều tiểu thịt tươi, phải mau chóng bắt lấy, chớ không thôi là ế cả đời đó!"



Nữ sinh được gọi là Trương Viện phì cười, mở miệng nói: "Cậu không biết được tớ vừa gặp ai đâu! Đợi tí nữa tớ đăng lên diễn đàn, nhớ vào xem đấy."



Trường đại học có diễn đàn riêng, các sinh viên đều đăng nhập vào tán gẫu, cùng chia sẻ kinh nghiệm, còn có trả lời những thắc mắc của các tân sinh viên nữa.



"Tớ còn đang giúp các em trai năm nhất báo danh, thời gian đâu mà lướt diễn đàn."



Hai người thao thao bất tuyệt một lúc, Trương Viện cúp điện thoại, nhìn thấy hai hình bóng quen thuộc tiến vào trường, lập tức dùng điện thoại chụp hình lại.




Nếu là hoa đã có chủ, thì hai người học trưởng đây cũng không dây dưa, tiếc nuối nói: "Học muội cẩn thận một chút, coi chừng lạc đường."



Đường Nhân cầm lấy đồ dùng của mình, nói lời cảm ơn với bọn họ.



Chưa đợi cô xoay người đi, thì cổ tay đã bị ai đó nắm lấy.



Hai đầu lông mày Lục Trì có vẻ không vui, vẻ mặt nhìn cô không chút thay đổi, nhưng giọng nói rất dịu dàng: "Xong chưa?"



Đường Nhân gật đầu: "Xong rồi, đi thôi."



Hai người học trưởng dõi theo hai người rời đi, trước khi đi mất còn thấy học đệ kia quay đầu lại nhìn bọn họ với ánh mắt muốn băm bọn họ ra trăm mảnh.



Bọn họ yên lặng đăng nhập vào diễn đàn, đăng bình luận.



Lầu 678: Khụ khụ, vừa mới gặp học muội đến báo danh, học đệ thật hung dữ mà, mới nhìn học muội một tí thôi mà đã bị học đệ trừng mắt cảnh cáo rồi.



Lầu 679: Không phải là trừng mắt, mà là im lặng ghi hận, hên là không cùng khoa, chứ không thôi nửa đêm bị học đệ giết mất.



Thôi thì ngoan ngoãn ăn thức ăn cho chó vậy.



Khoa y báo danh ở cuối căn tin, ở một bên cửa khác, tân sinh viên đến báo danh cũng ít.



Dọc theo đường đi cũng khá thoải mái, không cần chen tới chen lui.



Đường Nhân phát hiện ra tâm tình của Lục Trì.



Vừa qua bên cạnh, Lục Trì không nói nữa, bộ dáng bây giờ hoàn toàn khác với lúc trước, chắc chắn chuyện vừa rồi khiến anh không vui.



Cô dí sát vào tai anh, hỏi: "Cậu ghen hả?"



Mỗi lần anh không vui đều bày ra bộ dáng này, đương nhiên hầu hết là vào lúc anh ghen, Đường Nhân nắm rõ điều này trong lòng bàn tay.



Lục Trì cúi đầu nhìn cô, mím môi, một lúc sau mới nói: "Không thích."



Thấy cô tươi cười với người khác giới, anh lập tức thấy không vui.



Đường Nhân lắc lắc ngón tay út của anh: "Đi báo danh mà, phải lễ phép chứ, muốn tìm cái nắp đậy kín cái bình dấm chua nhà cậu quá."



Lục Trì im lặng không đáp.