Eothur Phiêu Lưu Ký

Chương 141 : Bức Tường Thép (2)

Ngày đăng: 13:15 22/03/20

“ Đã chuẩn bị xong chưa ? “ Faramir dùng tay chỉnh chu lại một chút ở phần ngực của bộ giáp bạc lung linh sáng bóng, và có hình chạm trổ của một cổ thụ ngay chính giữa. Biểu tượng của vương quốc Gondor, cây trắng. Và khi anh xoay người lại, những tia sáng vượt qua cánh cửa sổ đằng sau đã làm nó lóe lên và chói mắt những người hầu bên cạnh.
“ Các đơn vị đã vào vị trí chiến đấu, thưa ngài. “ Viên chỉ huy đặt tay lên chuôi kiếm đáp.
“ Vậy thì,... tốt,... đi thôi. “ Faramir lưỡng lự vài giây mới rời khỏi căn phòng. Bộ giáp anh đang sử dụng dường như được thiết kế không quá hợp với vóc dáng của anh, nhất là phần ngực có một chút rộng. Buộc cho anh phải mặc thêm lớp áo trong dày lên một ít, nhưng đổi lại nó làm anh thấy khá nóng bức, khó chịu.
“ Mình đúng là không thích hợp cho chiến tranh. “ Faramir nghĩ thầm. Thật chất những thứ anh yêu thích, và có năng khiếu lại không nằm ở phương diện chiến đấu như đánh đàn, nhạc, thơ,... và tất cả chúng có lẽ sẽ được phát huy tốt nếu như đây là thời đại hòa bình. Đáng tiếc, nó không phải.
Sải bước ra hoàng thành, Faramir tới sát bên bờ ban công để ngắm nhìn nguyên cả một thành phố. Sau đó anh nheo mắt lại về phía chiến tuyến kẻ thù ở xa xăm, những chiếc xe công thành có hình dạng chiếc tháp đang được đẩy, những cỗ máy bắn đá loại nhỏ,... sau đó cuối cùng là hàng trăm ngàn tên Orc đang đi rầm rầm có hàng ngũ chỉnh tề của một đội quân thật sự.
Trên đầu chúng, những tên Nazgul cưỡi bọn quái vật được gọi là Đại Bàng Địa Ngục đang uốn lượn và sà cánh xuống.
“ Đại bàng địa ngục “
Faramir cũng không biết người nào đã đặt tên chúng như vậy, nhưng thông tin này đã được lan truyền khắp nơi vào ngày hôm qua. Nên nó đã trở thành biệt danh thông dụng nhất của họ về lũ quái thú biết bay kinh tởm.
Không còn thì giờ để suy ngẫm về người nào đặt cái tên này. Faramir quay đầu lại và leo lên con ngựa của mình, anh cùng đoàn cận vệ nhanh chóng xuống các tầng bên dưới.
“ Lực lượng pháo đài Gondor,... đã đến lúc các ngươi làm nhiệm vụ của mình. “ Bộ binh được mệnh danh là những chiến binh tinh nhuệ nhất của Minas Tirith đã một lần nữa trỗi dậy và được tham chiến.
Nhưng,... hy vọng cho nó, sức mạnh thời gian đã không đưa đẩy nó vào trong căn hầm lưu niệm tồi tàn, và yếu ớt. Và mong sao ngày hôm nay, sẽ không phải là dấu chấm kết thúc cho một đội quân đã từng tung hoành ngang dọc Trung Địa.
Giáo dài, khiên lớn, mũ thiên nga,... các chiến binh đi từng hàng từng hàng thoát khỏi tầng bên dưới của hoàng thành. Khoảng tầm chưa đến 200 người, một con số quá ít ỏi trong các thời đại của đội quân này từng tồn tại.
...
“ Cho người dân rời khỏi các tầng thấp bên dưới. “ Eothur rảo bước đi ngang qua các con phố và đại lộ. Hắn nhíu mày khi phát hiện còn một số người dân vẫn chưa chịu rời khỏi nhà của mình, chẳng lẽ cánh cổng của thành phố đã cho họ một niềm tin vững chắc đến vậy.
“ Càng nhanh càng tốt ! “ Nắm tay người lính đang tính rời khỏi thi hành. Eothur dặn dò thêm.
“ Rõ,... “
“ Leng keng,... leng keng,... “ Eothur ngước đầu lên, âm thanh hồi chuông báo động của các ngọn tháp vừa mới vang lên. Chứng tỏ kẻ thù đã và đang đến trước mặt đối diện với tòa thành.
“ Trận quyết chiến,... bắt đầu. “
...
Trên tường thành, các binh lính Gondor vội vàng tiến vào hàng ngũ, vị trí chiến đấu của mình. Họ xếp thành ba hàng đứng đằng sau bức tường, được trang bị đầy đủ các loại vũ khí. Và ngay trên các máy bắn đá, công binh đang nghỉ ngơi cũng đứng thẳng người dậy và nghiêm nghị nhìn lũ kẻ thù với ánh mắt lạnh nhạt rồi chen lẫn thêm chút sợ hãi đã được nhanh chóng che dấu.
“ Hỡi những người anh em,... đây sẽ không phải là ngày tàn của chúng ta. Nó chỉ là một trong những,... khó khăn và thử thách của vương quốc để được tồn tại và chẳng lẽ các tổ tiên chúng ta đều đã vượt qua được nó thì ngay bây giờ các ngươi lại không thể !
Gondor, sẽ không bao giờ bị khuất phục. Chúng ta sẽ mãi sống và chiến đấu. Cho dù ngày hôm nay, bóng tối có thể che khuất chúng ta. Thì ngọn lửa của niềm hy vọng sẽ mãi được dấy lên và đốt cháy,... Và hãy nên nhớ rằng, tổ tiên đang quan sát các ngươi. Gondor !!! “
“ Gondor,... Gondor,... !!! “ Một tràng câu nói và lời lẽ cổ động chứa đầy niềm kiêu hãnh và sức mạnh Gondor được Faramir tóm gọn lại. Anh ta đứng ngay ở phía trên bức tường chính và không ngần ngại gì khi hét lớn và duỗi thẳng tay chỉ vào lũ kẻ thù lúc nhúc đông như đàn kiến.
Trong khi đó, các binh lính Gondor đã dậm mạnh đuôi giáo xuống đất. Nếu như chỉ là một người, nó có lẽ không tạo được tiếng vang và nguồn năng lượng tinh thần nào. Nhưng đây là hàng ngàn người, và chúng đã góp sức chung thành một dưới sự điều khiển Faramir, thể hiện lên một niềm tin kiên cường chứa đầy bề dày lịch sử Gondor.
“ Cậu ta đã làm rất tốt vai trò quan nhiếp chính của mình. “ Imrahil lặng lẽ quan sát người cháu của mình. Faramir có thể không như anh trai Boromir, can đảm, táo bạo và mạnh mẽ, nhưng anh ta vẫn có một nét đặc trưng gì đó cho riêng mình về tinh thần và ý chí dẻo dai, cứng rắn không gì có thể phá vỡ được.
Gandalf đứng xa với vẻ mặt hài lòng. Tuy nhiên chỉ trong một giây, mặt ông nghiêm túc trở lại và nhìn lên bầu trời, sức mạnh của Sauron đã được tăng cường bằng cách nào đó, và bây giờ hắn ta đã có thể khiến ánh sáng không thể nào lọt qua được đám mây che chắn.
Cũng chính vì điều này, sẽ có nhiều tên kẻ thù vốn sợ hãi ánh mặt trời nay sẽ không kiêng kỵ gì nữa, chúng sẽ thỏa thích tiến công thành phố và giết chóc.
“ Máy bắn đá sẵn sàng,... “ Faramir hét lớn cắt đứt suy nghĩ của Gandalf.
...
“ Có gì đó sai sai,... “ Gothmog, tên chỉ huy cấp dưới của chủ soái Vua Phù Thủy. Và tuy mang danh là cấp dưới, nhưng thực chất mọi việc điều quân hay ra lệnh tấn công,... đều là do hắn ta đảm nhiệm trong khi tên Vua Phù Thủy chỉ có mỗi nhiệm vụ là bay vòng trên bầu trời, rồi thỉnh thoảng mở miệng.
Vậy xét cho cùng, đáng lẽ ra Gothmog nên mang danh chức chủ soái mới đúng. Nhưng chịu thôi, ai bảo chúa tể Sauron chỉ có vừa lòng với Vua Phù Thủy và đám tay sai Nazgul. Còn một Orc bình thường như hắn thì chả bao giờ nhìn chứ đừng nói là thưởng thức đến,... hắn chết có tên khác thay, như một món đồ mất thì dùng tiền mua cái mới.
“ Sao giờ tướng quân,... “ Guritz, tên cấp dưới của Gothmog lẳng lặng hỏi.
“ Làm sao là làm sao,... tấn công chứ,... “ “ Vù,... “ Chưa kịp nói gì tiếp theo, Gothmog đột nhiên phát hiện lũ kẻ thù núp trong thành đã tấn công trước. Một trong những viên đá khổng lồ của chúng trên tháp đã bay bổng, lơ lững trong không trung và hạ xuống đất với một tốc độ nhanh chóng ngay chỗ hắn đứng.
Không kịp phản xạ gì cả. “ Rầm !!! “ Tên thủ lĩnh Gothmog đã bị đè bẹp một cách không thương tiếc cùng đồng bọn mình. Ở xung quanh, cả đám Orc lẫn Trolls đều há hốc mồm mà không biết nói gì.
Hình như thời gian cuộc chiến chưa đến mười phút, tên thủ lĩnh đã bị giết chết đầu tiên.
“ Giờ sao,... “ Khuôn mặt chúng ngơ ra với biểu cảm ngu ngốc.
“ Hừ,... “ Trên cao tên thủ lĩnh Nazgul chứng kiến hết tất cả liền bực tức hừ nhẹ một tiếng, và cưỡi con thú đáp nhẹ nhàng xuống chỗ tảng đá trắng đã giết chết tên cấp dưới của mình rồi nhìn vào một tên trong đám chỉ huy cấp thấp nói.
“ Ngươi trở thành chỉ huy. “ Giọng của tên Vua Phù Thủy trong tai lũ Orc nghe xì xì và nhỏ như âm thanh của con rắn độc. Thậm chí là bé hơn cả tiếng thì thầm, nhưng chẳng ai dám coi thường mệnh lệnh của hắn. Bởi hắn là Vua Phù Thủy, tay sai đắc lực nhất của Sauron.
Tên được Vua Phù Thủy chỉ định liền vui mừng hớn hở. Nhưng hắn ta chưa kịp nói, chủ soái mình đã cho con thú đập cánh trở về bầu trời.
“ Tiến Công,... Ù,... Ù,... “ Ngay lập tức, những tên Trolls đã lắp các tảng đá vào máy. Và tung nó lên bầu trời, nhưng do đây là loại máy nhỏ nên phạm vi tấn công của nó chỉ đến được bức tường thứ nhất của Minas Tirith.
Tất nhiên, cái thứ ngăn cách giữa chiến thắng và thất bại của chúng chỉ duy nhất là chiếc cổng trước mặt. Và một khi chúng đã công phá xuyên qua được, Gondot ắt hẳn phải bại.
...
“ Cẩn thận,... “ Eothur hô lớn khi một viên đá đang bay tới nơi họ đứng. Các binh lính mau chóng vội vã tản ra và bật nhảy đủ hướng khác nhau né tránh.
“ Đùng,... “ Nó phá vỡ phần trên bức tường và đâm thủng một nhà dân bên dưới.
Rowan đứng cạnh không nói gì cả, ông liền vẫy chiếc cờ hiệu trên tay cho phép các chiếc nỏ bắn tên tung đòn. Những mũi tên dài được mệnh danh là có thể xuyên thủng lớp da của loài rồng được thả xuống bên dưới kẻ địch. Và họ nhắm đến những con Troll khổng lồ, xiên chúng xuống đất như xiên một con thỏ.
Quân thù cũng không phải dạng vừa, các chiếc xe công thành chở lính đang tiến đến bức tường với một tốc độ không bình thường. Dường như, đám troll này đã bị hối thúc và lo sợ điều gì đó nên không dám dừng lại. Ngoài ra bọn này cũng may mắn nhờ tòa tháp mà các chiếc nỏ của họ không bắn trúng được.
Cứ như vậy cuộc chiến kéo dài bằng cách hai bên “ ném “ đá qua lại, và những viên đá Gondor đã phá hủy một phần trong các tòa tháp tấn công. Ngược lại, kẻ thù cũng đã phá hoại một phần cơ giới nỏ, vì chúng đa phần nằm ở tầng thứ nhất và đặt cố định khó di chuyển.
“ Éc,... !!! “ “ Coi chừng,... “ Bất thình lình, những tên Nazgul từ trong những đám mây u ám và tối tăm như bóng tối hiện thân. Chúng cắm đầu thu cánh và bay thẳng một góc vuông 90 độ với mặt đất, giống như những quả tên lửa đạn đạo đang nhắm vào mục tiêu.
Hơi Thở Đen cùng lúc lan rộng khắp quân đội phòng thủ. Cái loại ma thuật hắc ám này, đã khiến cho các binh lính đang an tĩnh và điềm đạm trở nên hoảng sợ cùng đau đớn như một căn bệnh có khả năng bộc phát từ sâu bên trong nội tâm của họ.
Ngoài ra sóng âm nằm ở trong tiếng thét của Đại Bàng Địa Ngục đã góp phần gây khó chịu và nhức đầu, choáng váng. Dưới sự kết hợp hai đòn tấn công, chúng đã khiến đầu óc của binh lính không thể nghĩ ra hay hoạt động được điều gì.
Và thậm chí các cơ giới phòng thủ đều không nắm bắt hay nhắm được đường bay của chúng. Nhưng phiền phức hơn là chúng đang ở trong chiến tuyến, và cái cổ máy bắn tên họ đang sử dụng là một loại biến thể,... nó không có có năng xoay đầu 360 độ, mà chỉ có thể dịch qua bên trái hay bên phải một đoạn. Đó chính là cái giá đánh đổi để lấy tầm bắn tốt hơn.
Đây chính là chiến lược mà phải nói là không uổng công cho danh tiếng kẻ nguy hiểm và xảo quyệt nhất nhì thế giới.
Vua Phù thủy đã lợi dụng ý niệm trong đầu của toàn quân Gondor lẫn mặt trận chiến trường hấp dẫn sức chú ý. Mọi người cứ đinh ninh trong đầu rằng những tên Nazgul sẽ không dám bay trên bầu trời và đối đầu trực diện với họ, vì những mũi tên người lùn sẽ là món vũ khí nguy hiểm và có thể đánh ngã được chúng. Thậm chí là giết chúng ngay trên không. Nhưng ai ngờ được, chúng biến mất khỏi bầu trời rồi lại xuất hiện ngay giữa trung tâm của thành phố để phá hoại.
Phải nói là, rất điên cuồng và tự sát lắm mới làm được những điều như vậy. Mà cũng đúng, lũ Nazgul vốn không còn là con người,... chúng đã chết,...
Và sau khi tới gần sát nền đất, lũ Đại Bàng Địa Ngục sải cánh rộng ra. Từ đó những con thằn lằn đã chuyển hướng và bay sát mặt đất khiến một số dân thường, lính gác bị thương. Sau đó, hướng lên trên nhắm mục tiêu vào các cỗ máy bắn đá. Thứ vũ khí phòng thủ đang gây áp lực cho quân đội chủ nhân chúng.
“ Chúng ta không thể để chúng làm vậy được. “ Trong ít người chống đỡ được “ Hơi Thở Đen “ có Eothur. Hắn hét lên với vị phù thủy trắng Gandalf.
Không đợi ông ấy trả lời, Eothur tăng tốc độ chạy đến con ngựa đang hoảng sợ ở bên dưới cầu thang và nhảy tót lên. Lúc đó, ngay trên vai hắn đã đeo thêm một cây cung và ống tên. Đá hông ngựa, hắn biến mất khỏi con đường chính.
“ Rầm,... “ Ngay thời điểm này, những chiếc tháp chở lính của kẻ thù đã tới nơi. Chúng thả chiếc khiên ở đằng trước xuống để hình thành một cái thang, sau đó là lũ kẻ thù tràn vào bên trong.
“ Giết chúng,... “ Cố nén cơn đau đầu, Faramir cầm kiếm lao thẳng vào kẻ thù. Một đòn đâm, một đòn chém ngang, một đòn đánh trái tay,... trong chốc lát bốn tên Orc đã gục ngã dưới chân.
“ A,... “ Một con tính nhảy lên để đụng ngã Faramir.
“ Cút,... “ Hiển nhiên, các chiến binh pháo đài Gondor làm sao để chuyện này xảy ra được, họ đã cản lại. Bằng cách, một người trong họ cắm mũi giáo xuyên qua ngực tên Orc đang nhảy, và đẩy cái xác rơi tự do xuống tường thành.