Giả Cán Bộ
Chương 394 : Cha em cũng có lỗi
Ngày đăng: 12:51 30/04/20
Ở bên trong sự mê man, Dương Tử Hiên cảm giác mình như đang mơ một giấc mộng dài dòng, chỉ là, giấc mộng này rất chân thật sống động.
Va chạm ở bên trong giấc mơ, làm cho bên dưới thân thể cảm giác được mấy lần sảng khoái!
Như là đang nằm bên trên bãi biển, được những cơn sóng lớn mãnh liệt đập vào người, chợt cao chợt thấp, phập phồng phập phồng, tựa như chiếc thuyền nhỏ vật lộn trong bão táp.
...
Dương Tử Hiên là bị tiếng điện thoại đánh thức, sáng sớm, ánh mặt trời hơi chướng mắt, Dương Tử Hiên cảm giác con mắt mình không mở ra nổi.
Điện thoại là Hồ Khải gọi tới, hắn sớm đi đến Dương Tử Hiên nhà chờ, mới biết được tối hôm qua Dương Tử Hiên một đêm không về nhà, lão Lưu cũng là cực kỳ lo lắng, bây giờ là thời kì mấu chốt, sợ Dương Tử Hiên gặp phải chuyện gì bất trắc.
Hồ Khải thì cho rằng, vì công việc bị chính phủ tỉnh xử lý phê bình, Dương Tử Hiên đã say sửa ở bên ngoài, vội vàng hỏi thăm Dương Tử Hiên, có phải là đã xảy ra điều gì ngoài ý muốn hay không?
Dương Tử Hiên cũng là cực kỳ nghi hoặc đối với chuyện tối ngày hôm qua, chén rượu đỏ Đường Ung Dung đưa cho hắn kia rõ ràng có vấn đề, uống xong, về sau liền đần độn, mất đi ý thức tỉnh táo, chỉ cảm giác được dưới thân thể rất sảng khoái.
"Tôi không sao, nghỉ ngơi sẽ tốt thôi, buổi sáng cậu đến đơn vị xin phép nghỉ cho tôi, buổi chiều tôi..." Dương Tử Hiên nói vài câu qua loa, liền cúp điện thoại.
Mở mắt ra, Dương Tử Hiên liền thấy được Đường Ung Dung tóc rối bù, vẫn còn buồn ngủ nằm ở bên cạnh mình.
Tóc tán loạn, sợi tóc thật dài tiệp trùm mắt buồn ngủ nhập nhèm ở dưới lại làm cho mặt mũi của nàng càng thêm xinh đẹp, da thịt tuyết trắng, trên thân thể lác đác vết đỏ, cũng có thể nói rõ tình hình chiến đấu tối hôm qua rất kịch liệt.
Dương Tử Hiên thiếu chút nữa ngã lăn xuống giường, không nghĩ tới, chính mình đường đường là một người đàn ông, lại bị người ta gian mê.
Loại chuyện này nói ra, chỉ sợ hoang đường đến mức không ai dám tin tưởng, nhưng hết lần này tới lần khác lại phát sinh ở trên người mình, trên tấm ga trắng nõn lưu lại không ít vết máu, Dương Tử Hiên cũng không phải là người chưa từng trải, đương nhiên biết những thứ này là của thiếu nữ mới quan hệ lần đầu.
Đường Ung Dung cuộn thân thể lại, thân thể mềm nhũn ra, phía dưới hạ thể là một mảnh dấu vết đầy nước.
Dương Tử Hiên cuối cùng cũng hiểu vì sao tối hôm qua mình lại cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Dương Tử Hiên là người nhìn quen sóng to gió lớn, không sợ đến mức hoảng hốt, sự tình đã xảy ra, hắn muốn tìm hiểu chân tướng của chuyện này, Dương Tử Hiên không tin thiếu nữ thanh xuân Đường Ung Dung này và mình đã sinh ra cảm giác vừa thấy đã yêu gì đó, cũng rất khó lý giải cách làm của Đường Ung Dung.
Ngồi ở đầu giường, khoác một bộ y phục đã nhàu nát, Dương Tử Hiên nhen nhóm một điếu thuốc, chậm rãi hút.
Chính thức nhấc tay tán thành đề nghị rút đầu tư của Trần Chí Ôn, cũng chỉ là rải rác mấy bộ môn Đại Danh hệ khống chế, thậm chí xuất hiện một ít bộ môn Đại Danh hệ khống chế không muốn buông tha cho Hải Nam, một khối thịt thơm ngon này!
Trần Chí Ôn biết mình cũng chỉ có thể là tận lực làm hết khả năng, nhiều chuyện địa phương trên mặt thì đồng ý, sau lưng thay đổi, hắn cũng khó có thể quản lý, cách tốt nhất là gọi người phụ trách vào trong tỉnh để làm công tác tư tưởng!
Hắn cần phải làm, là vung cờ xí tươi sáng rõ nét, phản đối tiếp tục đầu tư vào bất động sản Hải Nam!
"Lực cản rất lớn, đúng không?" Tiết Kế Ngay thoáng rớt lại phía sau Trần Chí Ôn vài bước, hai người bước chậm đi quanh bờ sông Hồng Hà.
Trần Chí Ôn gật gật đầu nói: "Lực cản là nhất định sẽ có, hiện tại Hải Nam có lẽ là địa phương in ra tiền, ai cũng không muốn nhổ từ trong miệng ra."
"Điều này cũng đúng, mặc dù là thành phố Tử Kim chúng tôi, cũng vô pháp rút đầu tư từ Hải Nam một cách quy mô, sử dụng tài chính tài chính đầu tư vào bất động sản Hải Nam, là quyết định ở trên hội nghị thường ủy thị ủy, hiện tại tôi cũng không có biện pháp lặp lại điều này trên hội nghị thường ủy thành ủy!" Tiết Kế Ngay chắp hai tay sau lưng nói.
"Chủ tịch tỉnh, đề nghị này của ngài là xuất phát từ tư tưởng của Dương Tử Hiên, tại sao ngài không cho để cho hắn suy nghĩ biện pháp đây?"
Tiết Kế Ngay cười nói: "Hắn không ít ý đồ xấu đâu nha!"
Trần Chí Ôn lắc đầu nói: "Gần đây hắn đang bận bản án thành phố An Thuyền, huống chi vấn đề cấp độ này, không phải hắn, một phó sở trưởng sở giám sát có thể giải quyết!"
Tiết Kế Ngay gật gật đầu, nói: "Dương Tử Hiên làm kinh tế là một thanh hảo thủ, ở lại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh có phải là hơi uổng phí nhân tài không? Thép tốt phải dùng làm lưỡi dao sắc bén mới chuẩn...!"
Nhìn đường sông cách đó không xa, từng conn tàu chạy tới lui, Trần Chí Ôn lắc đầu, nói: "Đây là việc phải làm, hắn tạm thời không thích hợp tiếp tục công tác tại địa phương, điều hắn đến Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, kỳ thật cũng là một loại bảo vệ đối với hắn!”
“Rèn luyện ở dưới địa phương, tuổi còn rất trẻ, đúng là vẫn sẽ thu nhận một ít lời chê bai hãm hại và phỏng đoán không tốt, đến trong tỉnh, lại không quá chói mắt."
"Chủ tịch tỉnh cũng có thể đưa hắn về làm đại quả gia nha, tôi nhớ được, hiện tại ngài vẫn chưa có phó thư ký trưởng chính phủ tỉnh chính thức! Để cho Dương Tử Hiên làm cái phó thư ký trưởng này lại rất phù hợp!"
"Chuyện này để sau hãy bàn!" Trong nội tâm Trần Chí Ôn có là không muốn Dương Tử Hiên nhanh như vậy đã được đề bạt đặc biệt, đổi vị trí như cưỡi ngựa xem hoa, đối với Dương Tử Hiên mà nói, cũng không phải là chuyện gì tốt.
"Hiện tại chỉ sợ toàn bộ tỉnh đang gặp phải lần bắt buộc phải đứng thành hàng? Hoặc là ủng hộ rút đầu tư, hoặc là không ủng hộ rút đầu tư, chủ tịch tỉnh, cái nguy hiểm này có phải là quá lớn không?" Tiết Kế Ngay nhíu mày.
Trần Chí Ôn thở dài nói: "Đây cũng là sự tình không có biện pháp nào khác, tài chính, tài chính, đều là tiền của những người dân đóng thuế, thật sự bốc hơi tại Hải Nam, tôi cũng là khó chối bỏ trách nhiệm, cái nguy hiểm này, không thể không đề phòng."