Gia, Khẩu Vị Quá Nặng

Chương 149 : V34.2 Vô sỉ (2)

Ngày đăng: 10:59 30/04/20


Đây là tiếng nắm chặt cổ tay một cách thật thô lỗ.



Mộc Như Sâm mặt mày âm trầm, gắt gao bắt lấy tay Kha Uyển Tình, Mộc Như Lâm chậm rãi bước vào phòng.



Đột nhiên bị túm cổ tay, Kha Uyển Tình giật mình, thấy chính con trai đang bình tĩnh nhìn mình như nhìn kẻ thù, sắc mặt bà ta càng thêm khó coi, “Như Sâm! Buông tay ra! Con đang làm gì thế?!”



“Tôi mới muốn hỏi bà, bà đang làm gì.” Mộc Như Sâm thả mạnh tay Kha Uyển Tình, đứng chắn ở trước người Mộc Như Lam, rõ ràng bộ dạng đầy bảo vệ làm cho Kha Uyển Tình vừa tức vừa giận.



“Mẹ đang làm cái gì, vừa rồi chẳng lẽ các con không nghe thấy sao? Chị gái ích kỷ của các con không muốn tự mình cố gắng mà ngược lại dám trách mẹ ham hư vinh! Sao chị con không thử suy nghĩ xem nếu không phải mẹ vẫn suốt ngày vất vả kiếm tiền thì nó có thể đến học viện Lưu Tư Lan tốt như thế mà học sao? Nó có thể thoải mái vô tư đọc sách chẳng cần làm việc gì sao?!” Kha Uyển Tình nói xong hung hăng trừng Mộc Như Sâm, bà ta tuyệt đối sẽ không bao giờ tha thứ cho cô, cô thân là con gái lại dám nói người mẹ đã sinh ra cô, nuôi nấng cô tham hư vinh! Chẳng qua chỉ bảo cô kiếm một ít tiền thôi làm như bà ta muốn mạng cô, muốn cô chết không bằng!



“Chúng tôi đều nghe thấy hết.” Mộc Như Lâm trầm tĩnh nói, Kha Uyển Tình kích động,tức giận dữ dội nói lớn như vậy không nghe thấy mới là lạ, “Thế nhưng chúng tôi chỉ thấy một bà mẹ vô trách nhiệm đang định bóc lột đứa con còn đang đi học như thế nào.”



Mộc Như Lam chẳng phải đã nói rõ ràng sao? Chỉ cần bà ta không tiêu tiền như nước thì Mộc Như Lam đồng ý chăm sóc bà ta, thậm chí còn chăm sóc được rất tốt, là chính bà ta cảm thấy chưa đủ lại còn muốn Mộc Như Lam bảo Kha lão gia giao cho công ty, như thế bà ta làm sao có thể chỉ trích ngược Mộc Như Lam bất hiếu không đưa tiền cho bà ta tiêu? Hơn nữa bà ta còn một mặt vừa yêu cầu Mộc Như Lam giữ vững thành tích đứng đầu cả nước, mặt khác lại vừa đòi hỏi cô phải đi quản lý công ty để cho bà ta tiêu xài phung phí, quả thật lòng tham quá đáng, bà ta nghĩ thi cử đạt kết quả cao là chuyện dễ dàng lắm sao? Chả nhẽ bà ta chưa từng để ý mỗi ngày Mộc Như Lam đều phải học tập đến đêm, tận một, hai giờ sáng mới đi ngủ, buổi sáng còn phải dậy sớm vậy thì có mệt mỏi hay không ? Cô có hay không đã sắp suy sụp rồi?



“Các con... các con đây là giúp nó trách cứ mẹ?” Kha Uyển Tình khó tin nhìn hai đứa con trai mình, mặc dù vẫn biết ba người cực kỳ thân thiết, quan hệ tình cảm vô cùng tốt nhưng Kha Uyển Tình thế nào cũng không ngờ vào thời điểm này, hoàn cảnh này bọn họ lại lựa chọn đứng về phía chị gái mà không phải mẹ mình!
Mộc Như Lâm đứng im rồi đi đến chỗ Mộc Như Lam, bỗng nhiên ôm cô vào lòng:” Chị...”



“Ừ?” Mộc Như Lam hơi bất ngờ, đưa tay ôm lại thân hình thiếu niên không tính cường tráng, vỗ nhẹ lưng hắn trấn an. Nhớ lúc trước đây hắn bị té ngã, chưa bao giờ lớn tiếng khóc nháo đòi dỗ dành như Mộc Như Sâm mà chỉ lẳng lặng trốn vào trong góc, vụng trộm tự mình lau nước mắt rồi làm như chẳng có chuyện gì. Thiếu niên trầm tĩnh như nước khiến người ta không đành lòng ném mạnh xuống tảng đá lớn, gây rối loạn một khoảng hồ nước tĩnh lặng này.



“Cứ làm những gì chị muốn, em luôn luôn đứng về phía chị.” Thiếu niên cúi đầu, giọng nói dịu dàng, trầm tĩnh, mát lạnh như nước, mềm mại vang lên bên tai cô.



Mộc Như Lam thoáng sững sờ, chuyển động đôi mắt, nhìn đến mái tóc đen và cần cổ trắng nõn của thiếu niên, đôi mắt sáng lên, vui vẻ, thật là đáng yêu nha, chính là vì như vậy cho nên cô mới muốn liều lĩnh đi cứu hắn về từ tay người xấu, em trai nhu nhuận như vậy nếu một ngày cô nói muốn giết người chỉ sợ chắc hắn cũng sẽ ngoan ngoãn đưa dao nhỏ cho cô?



Thật là giống kiếp trước như đúc, cũng không nhớ rõ lắm kiếp trước bạn gái cậu là ai, chỉ nhớ kỹ, cậu từng nói qua với cô, hắn xem thường cô cho nên hắn thờ ơ, mặc kệ, chẳng thèm đoái hoài khi cô chịu đủ tổn thương. Mặc dù không giúp đỡ, bảo vệ gì cô nhưng cậu cũng chưa bao giờ chủ động thương tổn cô, chính là từ đầu đến cuối hoàn toàn một bộ bàng quan, lạnh nhạt mà thôi. Cậu là người cao ngạo mang chút cường thế, khinh thường những kẻ thất bại và không có năng lực phản kháng, như cô kiếp trước. Nhưng cậu đối với bạn gái lại ngàn y trăm thuận, cực kỳ ôn nhu săn sóc, khiến cô vô cùng kinh ngạc, bởi vậy ấn tượng khắc sâu.



Mộc Như Sâm lấy sách quay lại thấy tình cảnh như vậy, biểu cảm trên mặt nháy mắt cứng đờ, trong đôi mắt như chợt lóe lên điều gì, giây tiếp theo lại trở lại bình thường như cái gì cũng chưa xuất hiện qua, cậu đi đến, kéo Mộc Như Lam từ tròng lòng Mộc Như Lâm ra, giơ tay đẩy Mộc Như Lâm, “Cậu còn chưa đi lấy sách đi? “



Mộc Như Lâm bị đẩy, lảo đảo hai bước, mày nhíu lại, quay mắt nhìn thấy Mộc Như Sâm đang quấn quýt lấy Mộc Như Lam, bị dùng sức đẩy mạnh bả vai, Mộc Như Lâm quay người về phòng lấy sách, đôi mắt sau cặp kính nháy mắt chợt sâu thẳm.