Gia, Khẩu Vị Quá Nặng

Chương 48 : Một dao cẩu huyết + thông báo nhập V

Ngày đăng: 10:58 30/04/20


Giọng điệu và vẻ mặt nghiêm túc chứng tỏ Mộc Như Lam không hề nói đùa.



Nhìn đôi mắt màu đen kia, Kim phu nhân không khỏi chột dạ. Đúng như Mộc

Như Lam nói, bà ta biết rất rõ nhân phẩm con trai mình... Nhưng chỉ chốc lát sau Kim phu nhân liền tức đỏ mắt, từ khi Kim gia phát tài đến nay,

chưa từng có một ai dám vô lễ với bà ta như vậy, thế mà bây giờ lại bị

một con nhóc quát vào mặt!



"Câm miệng! Thứ hồ ly tinh vô giáo dục! Mày có biết tao là ai không?!

Kiện con tao? Mày dám kiện con tao sao, mày nghĩ mày là ai hả?!" Kim phu nhân giận mất khôn, ấy vậy mà lại quên mất Mộc gia không những có thế

lực ngang Kim gia mà còn được Kha gia chống lưng, một Kim gia nho nhỏ

thì làm sao đối phó nổi? Người nói nam Kha bắc Hoắc là để đề cập đến sự

lớn mạnh của Kha gia.



Giáo dục?!



Kha Uyển Tình và Mộc Chấn Dương vừa mới bước vào thì đã bị câu chửi của

Kim phu nhân đập vào tai, lửa giận ngay lập tức nổi lên. Mộc Như Lam

chính là bảo bối, là mạch máu của bọn họ, người khác nói một câu đã

khiến bọn họ khó chịu rồi, huống chi bà béo này còn dám mở mồm chửi

thẳng!



"Kim phu nhân!" Kha Uyển Tình lạnh lùng đi tới, Mộc Như Sâm ở phía sau

nhanh chóng chạy đến chỗ hai chị em đang đứng, Bạch Tố Tình thì chú ý

đến Kim phu nhân và Mộc Như Lam, trong mắt lóe lên một tia sáng mập mờ.



Chẳng ai chú ý đến Mặc Khiêm Nhân đứng khoanh tay tựa lưng lên vách

tường, thờ ơ theo dõi vở kịch. Dưới ánh đèn sáng ngời, phảng phất như

người đàn ông này đang tự tạo cho mình một thế giới riêng biệt, không có bất kỳ thứ gì được phép xâm nhập.



Kim phu nhân bị tiếng quát sắc nhọn của Kha Uyển Tình quát làm giật

thót, liền đáp lại bằng một ánh mắt chán ghét xen lẫn khinh bỉ. Thấy
"Lam Lam! Lam Lam không sao chứ!" Đám người Kha Uyển Tình bị biến cố đột ngột này dọa phát hoảng, một lúc sau mới phản ứng lại, thấy Mộc Như Lam vẫn bình yên thì thở phào nhẹ nhõm. Phát hiện ra Mặc Khiêm Nhân, Kha

Uyển Tình có hơi giật mình, bây giờ mới để ý ở đây có một chàng trai lợi hại, có điều, hiện không phải lúc truy xem hắn là ai.



Tất nhiên Kha Uyển Tình sẽ không bao giờ bỏ qua cho Kim phu nhân, người

lớn ngồi bên trong bàn bạc giải quyết, còn mấy đứa nhỏ thì chờ ở bên

ngoài.



"Anh thật sự không cần tôi đưa đến bệnh viện sao?" Mộc Như Lam cúi người hỏi Mặc Khiêm Nhân, đôi mắt trong suốt xinh đẹp lo lắng nhìn hắn chiếc

khăn tay đã bắt đầu nhiễm đỏ. Nét mặt chân thật của cô khiến Mặc Khiêm

Nhân không tài nào nhìn ra được, cô đang diễn kịch hay là đang thật lòng lo lắng.



Mặc Khiêm Nhân nhìn cô một cái thật sâu rồi đạp cần ga lái nhanh ra đường lớn, bóng xe đen nhòe dần dưới ánh đèn đường...



Đến khi không còn nhìn thấy gì nữa, Mộc Như Lam mới xoay người nhìn Mộc

Như Sâm Mộc Như Lâm, không biết có phải là ảo giác do ánh đèn mờ gây nên hay không, nhưng cô thấy đôi mắt cả hai đang đỏ lên.



Mộc Như Lam mỉm cười, dịu dàng xoa đầu hai đứa em, "Không sao cả."



"Chị..." Mộc Như Sâm mím môi ghì chặt lấy Mộc Như Lam, trong mắt tràn

đầy sự tự trách vào phiền muộn, tại sao luôn để chị bảo vệ? Rõ ràng đã

quyết sẽ bảo vệ chị thật tốt, tại sao lúc nào cũng là chị bảo vệ bọn

họ?!



Mộc Như Lâm cúi đầu đứng ở một bên, nắm đấm siết chặt đến mức chuyển màu trắng bệch, móng tay găm sâu thật sâu vào da thịt.



Mộc Như Lam trấn an bọn họ, đôi môi nở nụ cười nhu hòa ấm áp, ánh nhìn

trong trẻo xuyên qua bả vai hai thiếu niên rồi dừng trên người Bạch Tố

Tình – kẻ đang ảo não nghĩ về chuyện bị Mặc Khiêm Nhân phát giác, đôi

mắt đen thoáng chút thâm trầm quỷ dị...