Gia, Khẩu Vị Quá Nặng

Chương 61 :

Ngày đăng: 10:58 30/04/20


Màn đêm bao trùm lên vạn vật, ánh trăng lúc tỏ lúc mờ, mây trôi lững lờ giữa bầu trời đầu đông.



Tại bệnh viện trung ương.



Mặc Khiêm Nhân đứng trong phòng Kim Bưu Hổ, ánh mắt dán chặt lên khung cửa sổ không buông rèm, hắn đang chờ đợi cái bóng ma kia.



Phòng bệnh này rất gọn gàng, một giường trắng, một tivi tần số cao, một ghế sô pha đen dài, một tủ lạnh. Vì quá gọn hàng nên vừa nhìn là thấy được ngay, ở đây không hề tồn tại chỗ trống nào đủ để giấu một vật thể lớn.



Cơn gió lạnh khẽ lay động góc rèm cửa sổ, Mặc Khiêm Nhân tựa lưng lên tường, mắt nhìn chằm chằm vào khung cửa kia.



Xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng, mỗi khi có y tá đi ngang, bức tường trắng sạch sẽ lại bất thình lình xuất hiện một cái bóng mờ mờ.



Tấm rèm màu trắng bị gió thổi phần phật, tiếng gió vù vù phá vỡ không gian tịch mịch khiến người ta lạnh gáy.



Mặc Khiêm Nhân bỗng nhiên thấy lành lạnh, tựa như có ai đó đang đứng sau lưng mà thổi vào cổ hắn…



Hắn cau mày, bất ngờ xoay người đồng thời vung tay phát lực, động tác nhanh đến mức mắt thường nhìn không kịp, chỉ trong nháy mắt, người kia đã bị hắn chế trụ.



“Ôi ôi… đau đau đau…” Một cánh tay của Lục Tử Mạnh bị Mặc Khiêm Nhân bẻ ra sau, hắn đau đến trợn mắt, đùa một chút thôi mà, có cần mạnh tay như vậy không?!



Mặc Khiêm Nhân còn chưa có phản ứng gì thêm thì đã nghe thấy một tiếng hét đầy khiếp đảm, “Có ai không! Cứu mạng! A a a a!”



Vội vàng buông Lục Tử Mạnh ra, Mặc Khiêm Nhân vọt ngay đến phòng Kim Bưu Hổ, một phát đá văng cánh cửa.




Lục Tử Mạnh không giỏi vật lý lắm, nghe vậy thì chỉ mơ hồ cái hiểu cái không.



“Nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng làm thì không đơn giản chút nào.” Mặc Khiêm Nhân nói tiếp.



Lục Tử Mạnh bĩu môi, hắn vừa nghe là đã biết không đơn giản!



Như sực nhớ ra gì đó, Lục Tử Mạnh cả kinh, “Nhưng Kim Bưu Hổ mới đổi phòng không lâu mà, trước kia hắn nằm phòng khác! Chẳng lẽ cái bẫy này mới được sắp đặt gần đây? Tên tội phạm đang ở trong bệnh viện?”



“Không có khả năng.” Mặc Khiêm Nhân phủ định ngay tắp lự, “Cái bẫy này đòi hỏi phải tính toán tỉ mỉ từng góc phản xạ thấu kính, góc tiếp xúc ánh sáng, thậm chí ngay cả cái bóng cây cũng phải được đo lường cẩn thận, không thể nào làm xong từng ấy chuyện chỉ trong một thời gian ngắn. Còn về vấn đề vị trí của phòng Kim Bưu Hổ, nguyên nhân rất đơn giản, đó là vì tên tội phạm đã an bài ngay từ đầu.”



Hắn ngừng một chút rồi lại tiếp tục, “Tôi nhớ bác sĩ từng nói, tầng năm có hai căn phòng trống, trong đó một căn đã được đặt trước, vì vậy Kim Bưu Hổ chỉ có thể chuyển vào căn còn lại, tên tội phạm biết điều đó nên đã chuẩn bị rối và gương ở cả hai nơi, một là vườn hoa bên dưới phòng bệnh cũ, một là vườn hoa bên dưới phòng bệnh hiện tại. Tóm lại là, hắn sắp xếp để Kim Bưu Hổ rời căn phòng ma này mà tiến vào căn phòng ma khác.”



Nói cách khác, bóng ma vẫn xuất hiện đều đặn ở cả hai căn phòng, nhưng vì căn phòng cũ không có người ở, hơn nữa lại đóng chặt cửa sổ nên chẳng ai phát hiện. Sau này Mặc Khiêm Nhân đứng trong phòng cũng không nhìn thấy gì, đó là vì hắn không thả rèm cửa sổ, hình ảnh con rối được chiếu tới mà không có màn chắn thì tất nhiên không thể hiện lên.



Lục Tử Mạnh cùng Mặc Khiêm Nhân đi đến vườn hoa bên trong bệnh viện, quả nhiên cũng tìm thấy rối và mảnh gương, thế nhưng lại không có máy chiếu.



“Vì sao không có?”



“Đây là một kiểu ám ảnh tuần hoàn, mỗi ngày đều nhìn thấy bóng đen thì dần dần sẽ quen, đợi đến thời điểm đối phương bắt đầu miễn dịch và tiếp nhận, bất thình lình xuất hiện một cái mặt quỷ chân thật và đáng sợ gấp bội, đến mức không thể nào tiếp nhận nổi, nó sẽ càng khắc sâu ám ảnh trong lòng đối phương.” Mặc Khiêm Nhân nhìn hai con rối có vẻ ngoài kinh khủng mà vừa nhìn là đã muốn quăng ra xa thậm chí đem đi thiêu hủy, đôi mắt lạnh lùng bắt đầu nheo lại.



“Tôi mặc kệ thế nào… Khiêm Nhân à, cậu mau mau nói với bố tôi một tiếng đi, tôi không muốn ở trong cái bệnh viện này thêm một giây nào nữa, tôi muốn về nhà…” Lục Tử Mạnh khóc không ra nước mắt, dù là dùng ám ảnh tuần hoàn để dọa người hay là dùng con rối để dọa người thì đều biến thái đến đáng sợ, hơn nữa hắn đã có bóng ma trong lòng a!