Gia, Khẩu Vị Quá Nặng

Chương 98 :

Ngày đăng: 10:58 30/04/20


Bạch Tố Tình vốn định chờ ở góc cầu thang để nghe lén động tĩnh trong đại sảnh, bởi phòng ốc

nhà kẻ giàu luôn có hiệu quả cách âm rất tốt, nếu không làm vậy thì sẽ

không nghe được âm thanh bên dưới, nhưng Mộc Như Lâm lại đang đứng ở đó

cho nên cô ta chỉ có thể trở về phòng mà dự đoán kết quả cuối cùng của

trận đấu khẩu.



Bạch Tố Tình ngồi trên giường, biểu cảm trên mặt

nào giống với cái vẻ bị trăm ngàn ủy khuất vừa rồi? Trong đầu nhanh

chóng tua lại các tư liệu đã tra được.



Chuyện năm đó giữa Kha

Uyển Tình và Mộc Chấn Dương rất đình đám, nhiều người ủng hộ tình yêu

của bọn họ nhưng cũng không ít kẻ cười nhạo bọn họ quá ngây thơ. Mà sự

thật chứng minh, tình yêu công chúa và kỵ sĩ mười sáu năm trước chính là một câu chuyện cười. Cứ nhìn xem, kích tình qua đi thì còn lại cái gì?

Lúc mới yêu thật ngốc nghếch, thật ngây thơ, cho rằng chỉ cần có tình

yêu thì sống vất vả cũng được sao? Hiện tại thì thế nào? Cơm áo gạo tiền sẽ lập tức đè chết bọn họ!



Nhưng mà…



Cũng chính vì điều

này, Kha Uyển Tình và Mộc Chấn Dương tuyệt đối sẽ không ly hôn, bởi ly

hôn cũng đồng nghĩa với nói cho người ta biết năm đó bọn họ ngu xuẩn đến mức nào, nhất là Kha Uyển Tình. Lúc trước Kha Uyển Tình không những đã

dùng khẩu khí tự tin tuyên bố với phóng viên về tình yêu của bà ta với

Mộc Chấn Dương, rằng bà ta là thiên chi kiêu nữ trên trời dưới đất duy

ngã độc tôn tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm, mà còn công khai chống đối

Kha lão gia tử. Bây giờ Kha Uyển Tình không có khả năng ly hôn, tuyệt

đối không có khả năng. Mỗi chuyện bà ta làm năm đó đều trở thành căn

nguyên của mọi đau khổ mà bà ta hiện nay phải gánh chịu, hơn nữa căn

nguyên này vẫn còn tồn tại, muốn ly hôn, trừ phi bà ta vứt bỏ lòng tự

tôn cao ngất trời kia và cả tâm trạng sợ hãi mất đi tất cả!



Suy

nghĩ xong, nét mặt Bạch Tố Tình cũng thả lỏng, chỉ cần Kha Uyển Tình

không ly hôn, cô ta vẫn sẽ bám lấy Mộc Chấn Dương, Mộc Chấn Dương vẫn sẽ tiếp tục cãi vã với Kha Uyển Tình, đến lúc đó Kha Uyển Tình sẽ không

thể không nhận nuôi cô ta. Bà ta không ưa Bạch Tố Tình cũng chẳng sao,

cô ta có thể lợi dụng Mộc Chấn Dương để kiếm chác tài sản Mộc gia. Còn

sự chú ý của Kha gia, cô ta có thể dùng thực lực chính mình để dẫn dụ,

làm sao cô ta có thể thua kém Mộc Như Lam cơ chứ!



Bạch Tố Tình


Bạch Tố Tình phẫn nộ đến mức hận không thể tát lệch mặt Mộc Chấn Dương, bây giờ cô ta cảm thấy Mộc Chấn

Dương thật sự đáng ghét, lão già ghê tởm này còn vọng tưởng cô ta theo

lão đi chịu khổ! Sao không chết quách cho rồi! Khốn nạn ở chỗ cô ta

không thể nói thẳng rằng mình muốn thân phận địa vị chứ không muốn cái

danh con gái của Mộc Chấn Dương, vì vậy một hơi cứ nghẹn trong cổ họng,

lên không được xuống không xong khiến Bạch Tố Tình cơ hồ phát cuồng.



“Không thể như thế...”



“Có thể, chú không cần mấy vật ngoài thân này đâu, có một đứa con gái bảo bối là đủ rồi.”



“Không được...”



“Tin tưởng chú, chú thật sự không cần...”



Bạch Tố Tình đã kiềm chế đến độ cơ mặt bắt đầu trở nên vặn vẹo.



Chu Phúc đứng trước cửa nghe hết cuộc trò chuyện buồn nôn này, không chỉ

thế, Kha Uyển Tình cũng đã giận dữ đứng ở đó chẳng biết từ bao giờ,

trong mắt là hình ảnh hai người kia tình tình tứ tứ, bà ta chỉ cảm thấy

trong lòng bùng lên một ngọn lửa ghê tởm và phẫn nộ, trực tiếp lệnh Chu

Phúc gọi điện đến khu nhà của người hầu bảo vài nam giúp việc cường

tráng tới đây lôi hai người kia xuống lầu.



“Kha di... Kha di!”

Bạch Tố Tình không thể tin được mình lại bị đối xử như vậy, cô ta vừa cố gắng giãy giụa không cho người ta kéo đi, vừa ra sức quay đầu nhìn về

phía Kha Uyển Tình, vội vàng kêu, “Kha di! Kha di hãy nghe cháu nói đã,

chuyện không phải như vậy, Kha di... Như Lâm! Như Lâm cậu mau nói với

Kha di, đừng như vậy! Đừng đối xử với tôi như vậy! Như Lâm!”



Mộc

Như Lâm ngồi uống nước trái cây trên sô pha phòng khách, tựa hồ không hề để tâm đến âm thanh ầm ĩ cũng như dáng vẻ chật vật của hai kẻ đang bị

lôi ra cửa lớn. Người nhà là gì? Người nhà là Mộc Như Lam. Tình yêu là

gì? Tình yêu là Mộc Như Lam. Cậu cần nhân từ với ai? Cậu cần mềm lòng

với ai? Cậu cần bảo vệ ai, cần vì ai mà che chở ở phía sau? Ngoại trừ

Mộc Như Lam thì đâu còn ai khác? Đến cả anh trai sinh đôi mà cậu cũng

vứt bỏ được, huống chi là một ông bố vô trách nghiệm đã yếu đuối lại

thích sĩ diện và một người ngoài luôn luôn gây phiền toái cho bọn họ.