Giấc Mộng Đế Vương
Chương 48 :
Ngày đăng: 18:15 30/04/20
Hai ngày sau, hơn mười người khiêng hai cỗ kiệu lắc lư đứng trước cửa am. Rèm kiệu có ba tầng, bên ngoài là vải màu xanh lá hành tây, ở giữa là vải cứng, bên trong là tơ tằm màu trắng, nhìn đã biết không phải là nhà phú quý bình thường. Cỗ kiệu được hạ xuống, bên trái bên phải là hai thị nữ đitheo vén màn kiệu lên, nâng hai vị phu nhân hơn bốn mươi tuổi xuống kiệu.
Từ sớm đã có vị ni cô chuyên tiếp khách trong am đứng trước am chờ, đến trước mặt phu nhân, chắp tay trước ngực, cúi đầu nói: “Hai vị thí chủ, trong am đã chuẩn bị tốt các việc để kính Phật, mời đi theo bần ni”. Hai vị phu nhân nói: “Làm phiền rồi.”
Cái am dành cho nữ giới này tuy không nổi tiếng, nhưng không nhỏ, tổng cộng có năm đình viện. Tiến vào cửa am, đi qua đình viện thứ nhất, là đến Phật đường của am, thờ phụng Quan Thế âm Bồ Tát. Hai vị phu nhân cũng là người thường đến lễ Phật, chờ ni cô bưng tới chậu sạch, vê lên ba chiếc đũa đàn hương, quỳ xuống bồ đoàn, yên lặng khấn vái, mong lão gia làm quan thuận lợi, không được làm Thái phó hung tàn bực mình…
Dập đầu lạy ba cái, đứng lên cung kính cắm Phật hương ở lư hương bên trên. Vị ni cô tiếp khách thấy hai vị phu nhân đã kính Phật xong, tiến lên nói: “Trụ trì cho mời hai vị thí chủ dùng thức ăn chay, xin mời đi theo bần ni.”
Thức ăn chay ở nơi này rất có tiếng, vì đây không phải nơi cửa chùa rộng mở, những người đến đây thắp hương đều là quý nhân trong quý nhân, nên trụ trì mời tới một vị ni cô từ Giang Nam để chế biến thức ăn chay chiêu đãi khách quý, thường xuyên qua lại, tất cả Cáo mệnh phu nhân, thiên kim quý nữ các phủ đều ngưỡng mộ danh tiếng mà đến, sau khi thắp nhanh chỉ hi vọng có thể nếm một bàn thức ăn chay.
Hôm nay thức ăn chay rất khéo léo, mấy ngày nay nấm trong núi được tưới mưa xuân đều này nở, hương vị rất ngon, dùng chung với bí đỏ, kết hợp với nấm đầu khỉ ở sâu trong Nam Cương, hơn mười loại nấm phối hợp khéo léo, rau khô được ướp gia vị suốt một mùa đông, chế biến tốt, mùi thơm bay lên, đúng là áp đảo cả mùi cá tươi ở biển.
Cả bàn là thức ăn chay đặc biệt, làm cho hai vị phu nhân thỏa mãn. Trụ trì mỉm cười mời hai vị phu nhân đến thiện phòng thưởng thức trà, bàn luận kinh nghĩa, sau đó cáo lui trước.
Sau khi hai vị phu nhân đã dùng xong thức ăn chay, mới mang theo thị nữ đi theo vị ni cô tiếp khách đi qua hai viện, đi về phía sau. Vừa mới vào sân nhỏ, lại thấy một ni cô trẻ tuổi đội mũ mặc một cái áo xám tro, đi cùng là một ni cô trung niên. Hai người cùng đi ra từ gian phòng am chủ, đi tới trước mặt họ.
Chậm rãi đi đến gần, phu nhân Lễ bộ thị lang tập trung nhìn rồi “A” lên, vội vàng kéo phu nhân Phúc Yên Hầu ở bên cạnh, thấp giọng nói: “Hầu phu nhân, bà xem vị ni cô này…”
Hầu phu nhân nghe xong nhìn kĩ chạy tới trước mặt ni cô, ni cô này cũng phát hiện ra, đôi mắt to sáng hơi đổi, liếc qua, sau đó cũng cất bước đi tới.
Thế nhưng Hầu phu nhân sững sờ ngay tại chỗ: vị này… thật sự rất giống Hoàng thượng!
Việc này, làm chúng phụ nhân của đám quan chức nhìn nhau, hơi tin tưởng quả thật là có minh châu rơi trong miếu.
Chỉ là màn kịch cốt nhục hoàng gia chia lìa so sánh với việc hai ngày nay Thái phó mạnh mẽ quét sạch, thật sự là không có ý nghĩa. Mỗi người trong đám triều thần hôm nay đều cảm thấy bất an, nửa đêm mỗi ngày mở to mắt chú ý tên gác cổng nhà mình có truyền đến tiếng vang khác thường hay không, mà bên trong phố dài âm thanh của móng ngựa với tiếng ồn ào của quan binh là quý phủ nào đó không may bị loại trừ. Buổi tối ngủ thiếu giấc, ban ngày có chút ủ rũ, đứng ở trước miếu ngáp mấy cái liền.
Cho dù Hoàng thượng thật sự đã tìm lại được muội muội sinh đôi vốn đã chết nhiều năm, quan lại bọn họ cũng không có say mê nhàn hạ thoải mái đinghiên cứu sinh tử của nữ nhi trong hậu cung của tiên hoàng.
Nhưng tâm mạch Hoàng thượng bị thương, Vi thần y cần đến chẩn mạch mới được.
Tĩnh dưỡng trong núi mấy ngày, tuy vào ban ngày Niếp Thanh Lân luôn cùng Đan ma ma dẫn đi ra vài vòng, gặp được nhóm quý phụ nhân, bọn họ kinh hãi, miệng há to đến mức có thể nuốt được Trứng gà, thời gian còn lại thì coi như nhàn nhã.
không có Thái phó đại nhân quấy rối mỗi sáng, mỗi ngày nàng ăn thức ăn chay tinh tế trong am, so với mấy món ăn quý đầy mỡ trong nội cung thìcòn quý và lạ hơn.
Nàng thật sự thích thú, lại không ngờ rằng liên tiếp năm ngày nay, Thái phó đại nhân không thấy bảo bối trên đầu quả tim của ngài ấy, luôn nhớ nhung và nôn nóng như có lửa đốt.
Đợi sau khi đám quần thần tiến vào am ni cô, Lỗ Dự Đạt dẫn thị vệ gác cửa sân sau, Thái phó đại nhân sải ước chân dài vào tịnh phòng.
Giương mắt xem xét, bé con năm ngày không gặp đang mặc một trường bào vải màu xám, mái tóc dài chỉ tết nghiêng sau tai, lộ ra cái trán trơn bóng và lỗ tai trắng nõn, cặp mắt to càng thêm linh động, toàn thân không có trang sức lại giống như thịt ngọc trai vừa được lột xác, tất nhiên thơm ngon vô cùng.
Niếp Thanh Lân vốn nửa nằm ở trên giường xem sách giải trí, lại không nghĩ tới Thái phó đột nhiên xông vào, nàng lại càng hoảng sợ, muốn đứng lên nói, không nghĩ tới hai mắt Thái phó híp lại, mỹ nam tử ngày thường thong dong thoát tục như thiên tiên giờ chỉ như con sói cực đói, quay người cài chốt cửa, không nói một lời bổ nhào về phía mình.