Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 38 : Tin Tức Báo Chí

Ngày đăng: 01:27 20/04/20


Loáng cái, chỉ còn Dương Túc Phong và Dương Cơ Duệ đứng ngẩn ra đó. Dương Túc Phong cứ có cảm giác không thoải mái, hình như là có gì đó không vừa ý, nhưng rút cuộc vấn đề ở đâu thì hắn không biết. Còn như Dương Cơ Duệ tđơn giản chỉ là lão già quá rồi, căn bản không buồn ngủ. Hai người cứ đứng ngây ra đó, chú nhìn cháu, cháu nhìn chú, cảm giác buồn chán cùng cực.



Cuối cùng, Dương Cơ Duệ kêu điếm tiểu nhị lại, cho hắn một kim tệ, kêu hắn đi mua báo ngày hôm nay về đọc để giết thời giờ.



Báo mau chóng được mua về, một chồng dày cộp. Dương Túc Phong không có tâm trạng xem, đầu óc hắn còn đang quanh quẩn lần mò xem thứ gì làm hắn không thoải mái. Bất thình lình, hắn vô tình phát hiện một hàng tít lớn trong đống báo, ngẩn người, bán tín bán nghi lẩm bẩm: “Hạm đội Bắc Hải đánh thắng rồi? Ái chà, đúng là sự kiện chưa từng có!”



Dương Cơ Duệ cầm lên ngó một cái, tiện tay vứt xoạch xuống, khinh khỉnh: “Đưa tin láo toét!”



Nhưng Dương Túc Phong lại rất hiếu kì, cầm lấy tờ báo lên đọc lướt qua một lượt. Tờ báo đưa tin, mấy ngày trước hạm đội Bắc Hải và hải tặc Ca Âu nổ ra một trận chiến chưa từng có tại vùng biển đảo Hỏa Điểu. Trung tướng hải quân, tư lệnh Đường Thừa Hoải lãnh đạo hạm đội chiến đấu anh dũng, đánh chìm mười một tàu chiến của hải tặc Ca Âu, giành thắng lợi huy hoàng. Nhưng hạm phó – thiếu tướng hải quân A Lan Đức Đặc Mạt Khắc bất hạnh chiến tử.



Dương Túc Phong ngó tới ngó lui, càng lúc càng thấy không phù hợp, hồ nghi hỏi: “Thực ra là sao đây?”



Dương Cơ Duệ khinh miệt đáp: “Thành quả chiến đấu của hạm đội Bắc Hải ngươi cần phải đọc ngược lại mới đúng. Ta dám khẳng định, vị anh hùng Đường Thừa Hoài đó không có mặt trên chiến trường, còn như đánh chìm mười một tàu chiến của hải tặc Ca Âu, chúng ta phải hiểu là hạm đội Bắc Hải bị thiệt hại mười một tàu. Tội nghiệp cho thiếu tướng Đặc Mạt Khắc, một bầu nhiệt huyết mà vô phương thể hiện. Suy cho cùng y không làm nhục danh dự một người Ai Tắc Khắc Tư, vì nước quên thân, lưu danh thiên cổ.”




Đệ nhất mĩ nữ đại lục Tiêu tử Phong mấy ngày trước đã đến thủ đô Tang Tháp Lộ Kỳ Á của Nhược Lan quốc, chuẩn bị tiến hành diễn xuất. Quý tộc khắp nước Nhược Lan đổ xô về Tang Tháp Lộ Kỳ Á muốn nghe giọng ca này biểu diễn. Thậm chí còn có tờ đưa tin, thống soái lục quân Nhược Lan quốc Vân Nhạc vì muốn xem Tiêu tử Phong biểu diễn, đã bí mật đàm phán với đối thủ, đại vương tử Y Lan quốc Tiêu Nam, yêu cầu đình chiến năm ngày để y trở về Tang Tháp Lộ Kỳ Á xem Tiêu Tử Phong biểu diễn. Thứ tin này thì người sáng suốt đọc là biết ngay của giả, có điều sức hấp dẫn của Tiêu Tử Phong nhờ đó tăng lên không ít.



Các báo khác đưa tin, cuối cùng cũng có nhà thám hiểm xâm nhập được vào khu vực thần bí nhất ở miền trung Y Vân đại lục, tàn tích triều đình Âm Nguyệt, truyền thuyết nói khắp nơi đều là vàng. Thế nhưng, vàng đâu không thấy, chỉ thấy anh ta được vô số tên độc chào đón, nguy cơ trọng thương, tử vong trùng trùng. Bạn đồng hành của anh ta chết sạch, mỗi mình anh ta may mắn sống sót. Y không ngừng lặp đi lặp lại, ở đó không phải khắp nơi là vàng, chỗ nào cũng là hương liệu, nữ nhân nào cũng xin đẹp hơn Tiêu Tử Phong như mọi người vẫn tưởng.



Tàu thuyền buôn bán đi từ liên minh Nhã Ca giong buồm tới Đường Xuyên đế quốc, qua đảo Tinh Gia Khắc ở Bắc Hải lại gặp phải hải tặc. Tổn thất sơ sơ chừng năm sáu trăm vạn kim tệ hàng hóa, còn có rất nhiều kim ngân châu báu, đại bộ phận người trên tàu bị giết, chỉ có một số ít tinh thông thủy tính nhảy xuống nước là thoát chết, trốn tới đảo Lữ Tống. Theo phân tích của tác giả, hải tặc vùng biển Sở La Môn ngày càng hung hăng, đã bắt kịp xu thế của hải tặc Ca Âu. Tác giả cảnh báo thương thuyền đế quốc đến liên minh Nhã Ca nhất định phải đề phòng, an toàn nhất là không đi qua những “vùng biển cấm”.



“Mã Toa quốc lại xây dựng tuyến đường sắt nữa!” Dương Cơ Duệ thốt nhiên thở dài nặng nề, chìa tờ báo tới trước mặt Dương Túc Phong.



Dương Túc Phong ngó thử, quả nhiên, báo chí đế quốc dùng giọng điệu xỏ xiên đưa tin Mã Toa quốc khởi công xây dựng tuyến đường sắt thứ sáu. Lần đầu tiên, chiều dài tuyến đường sắt của Mã Toa quốc đạt đến 6800 km, vượt qua vị trí số một của Y Lan quốc trên Y Lan đại lục. Vị trí mẩu tin này không nổi bật, tác giả còn ngầm công kích tốc độ xây dựng đường sắt của đế quốc. Tính đến giờ phút này, tuyến đường sắt Đường Xuyên đế quốc có thể đưa vào sử dụng toàn bộ chỉ có hai tuyến, chiều dài chưa tới 1200km, còn rớt mãi phía sau các nước kia. Trước mắt, việc xây dựng tuyến đường thông giữa thủ phủ Minh Na Tư Đặc Lai vương quốc Lạc Na với thủ đô Ni Lạc Thần cứ ngắt quãng liên tục, nguyên nhân đình lại luôn là vì không đủ tài chính. Từ lúc khởi công tới nay, trải qua sáu năm mới hoàn thành được một phần tư tiến độ.



“Đúng là rác rưởi!” Dương Túc Phong chỉ biết não nề kết luận như vậy. Đường Xuyên đế quốc rộng lớn cỡ nào, xây dựng tuyến đường sắt lại không bằng một tiểu quốc, thật không hiểu đám quan viên đế quốc nghĩ gì.