Hán Tử Trên Núi Sủng Thê: Không Gian Nông Nữ Điền Mật Mật
Chương 63 : Lãi ít tiêu thụ mạnh
Ngày đăng: 11:32 30/04/20
Sau khi hai người nếm thử, Triệu Kính Tân cảm thán nói: "Khoai lang phiến này tuy tạo dáng lạ nhưng vừa nhìn ai cũng đoán được là làm từ khoai lang, mà tại sao khi ăn mùi vị lại khác biệt lớn như vậy?"
"Đúng vậy đó, khoai lang phiến này mềm, dai, ăn không ngán. Để Triệu thúc các cháu nhắm rượu thì không tệ đâu."
"Đúng thế, vậy nàng có thể lười biếng, không cần làm đồ nhắm cho ta và biểu cữu."
Dương Xảo Lan lườm phu quân mình: "Ông chỉ biết uống rượu!"
Chẳng mấy khi thấy hai vợ chồng trêu chọc nhau, Tô Khả Phương nở nụ cười: "Triệu thúc, Triệu thẩm, khoai lang phiến có thể nhắm rượu, nhưng làm đồ ăn vặt cho trẻ con càng tuyệt hơn."
Dương Xảo Lan nhìn miếng khoai lang phiến hình động vật trong tay, gật đầu tán đồng: "Vậy cũng đúng, khoai lang phiến cháu làm hình dạng đẹp thế này, trẻ con chắc chắn rất thích."
Mắt Triệu Kính Tân sáng lên: "Phương Nhi, cháu có tính toán gì?"
Tô Khả Phương mỉm cười: "Triệu thúc, không phải thúc không biết. Cháu tính bán khoai lang phiến này."
"Thúc biết cháu tính bán khoai lang phiến, nhưng thứ này cầm tới "Khách mãn lâu" bán giá sẽ không quá tốt. Cháu có nghĩ tới nguồn tiêu thụ khác không?"
Triệu Kính Tân ít nhiều vẫn hiểu tính tình Tô Khả Phương, biết nàng mang khoai lang phiến đến đây chắc chắn đã có ý định hay.
Ở đây tất cả đều là người một nhà, Tô Khả Phương cũng không che giấu, gọn gàng dứt khoát nói: "Triệu thúc, cháu có hai phương án, thứ nhất là chúng ta mua hoặc thuê một cửa hàng tại huyện thành tự mình bán khoai lang phiến, thứ hai là chúng ta bán buôn khoai lang phiến cho tiệm bánh kẹo, tiền kiếm được tuy không nhiều, nhưng chúng ta sẽ thoải mái không áp lực."
Thứ nhất, đối tượng tiêu thụ của tiệm bánh kẹo nhỏ và ba tiệm bánh kẹo lớn khác nhau, nên không chân chính tồn tại sự cạnh tranh, đối tượng tiệm bánh kẹo nhỏ nhắm đến là dân chúng bình dân, Tô Khả Phương phát hiện, khách vào tiệm bánh kẹo nhỏ cơ bản đều dắt theo trẻ con đến chọn kẹo, mà ba tiệm bánh kẹo lớn khác khách vào mua hàng chủ yếu là quản gia đại hộ hoặc quản sự thu mua.
Thứ hai chính là, tiệm bánh kẹo nhỏ do một gia đình ba người đích thân kinh doanh, đối xử với khách đến mua hàng như ngươi cùng quê vô cùng thân mật, nên khách đến tiệm hầu hết là khách quen, mà ba tiệm bánh kẹo lớn là do chưởng quỹ và tiểu nhị trông coi cửa hàng, có toàn tâm nghĩ tới lợi ích của cửa hàng hay không còn khó nói.
"Triệu thúc, Húc Đông, chúng ta quay về chỗ tiệm bánh kẹo nhỏ." Tô Khả Phương quyết định.
Húc Đông hơi chần chừ, nói: "Công tử, tiệm bánh kẹo nhỏ sinh ý tuy không sai, nhưng giá bán của bọn họ so với ba tiệm lớn kia thấp hơn, vì sao chúng ta không hợp tác với ba tiệm lớn kia?"
Cùng hợp tác với mấy tiệm bánh kẹo lớn, có thể nâng giá cao hơn một chút.
Tô Khả Phương cười: "Húc Đông, bọn họ chính là áp dụng lối kinh doanh lãi ít tiêu thụ mạnh, ngươi đừng nhìn lợi nhuận của họn họ thấp, chỉ cần mua bán số lượng nhiều tiền kiếm được cũng không ít rồi, quan trọng nhất là khoai lang phiến của chúng ta bản thân khoai lang là nguyên liệu rẻ tiền, mấy tiệm bánh kẹo lớn chưa chắc đã để ý đâu."
Triệu Kính Tân khôn ngoan nghĩ một lát, gật đầu nói: "Có đạo lý."
Một nhà lão bản tiệm bánh kẹo nhỏ thấy mấy người Tô Khả Phương quay lại hơi sửng sốt, những cũng không vì ban nãy bọn họ không mua hàng mà thờ ơ.
"Mấy vị khách quan cứ tuỳ tiện xem, nhìn bên trong có món gì mình thích thì tới quầy hàng lấy túi đựng." Con trai của lão bản cười hô.
Tô Khả Phương nở nụ cười: "Chúng ta tìm lão bản nói chút chuyện."