Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)
Chương 41 : Tiểu sư đệ
Ngày đăng: 19:30 18/04/20
“Đản Nhi, đi thôi.” Nhìn đoàn người khiêng La Quảng biến mất sau rừng cây, Phạm Thông ôm đầu vai La Đản, nhẹ nhàng nói.
“Dạ.” La Đản thu hồi ánh mắt lưu luyến không rời, đôi mắt đỏ ửng cụp xuống nhìn chân mình.
“Đản ca ca, huynh đừng khổ sở, chúng ta đều chào đón huynh.” Phạm
Bạch Thái không chịu được nhất là cảnh người khác chịu khổ, vội kéo tay
thằng bé, hiểu chuyện an ủi.
“Đúng, sau này con có thể cùng Tùng Tùng và Tiểu Ngư làm bạn, ba đứa
các con đều là những đứa trẻ ngoan ngoãn, nhất định sẽ rất hợp nhau.”
Phạm Thông thấy con trai mình chủ động như vậy, trong lòng rất mừng,
nhưng ánh mắt nhìn sang Tiểu Ngư vẫn lạnh lùng thản nhiên, gần như không mở miệng nói lời nào, lại không nén nổi có chút chột dạ, vội chạy qua
lấy lòng, muốn đỡ lấy bọc đồ nhỏ trên người nàng cầm giúp: “Tiểu Ngư,
cha cầm giúp con nhé.”
Tiểu Ngư không nói một lời, chỉ lạnh lùng nhìn hắn một cái, liền khiến tay Phạm Thông sững lại trong không khí.
“Nhị thúc, Nhữ Châu đi hướng nào vậy?” Tiểu Ngư không thèm đếm xỉa đến sự tồn tại của Phạm Thông, quay đầu hỏi Phạm Đại.
Nàng không phản đối để La Đản ở lại cũng không chứng tỏ rằng nàng
bằng lòng đồng ý với Phạm Thông, lại càng không chứng tỏ rằng nàng tha
thứ cho hắn. Phạm Thông tuy đúng là vẫn còn chưa rời bỏ hai chị em,
nhưng suy nghĩ ngày hôm qua đã là xúc phạm rất lớn vào nguyên tắc của
nàng, nàng có thể không cần Phạm Thông có quan tâm đến “con gái” như
nàng hay không, nhưng nàng không thể tha thứ Phạm Thông trong lúc đang
bỏ trốn lại có thể có ý nghĩ vứt bỏ con ruột của mình đi giúp người
ngoài.
Vị trí người cha này, hiện tại hắn không có tư cách làm.
“Phía đông, có điều giờ chúng ta còn cách Y Dương trấn khá gần, trước phải đi về phía bắc một đoạn, sau đó mới đi đường vòng đến Nhữ Châu
được.” Phạm Đại chỉ chỉ phương hướng.
“Tùng Tùng, chúng ta đi.” Tiểu Ngư vừa ôm cáo con, vừa giơ tay cho Phạm Bạch Thái.
Phạm Bạch Thái lanh lảnh đáp lại một tiếng, kéo La Đản chạy đến bên
cạnh Tiểu Ngư, La Đản ngẩng đầu nhanh chóng nhìn thoáng qua Tiểu Ngư,
lại cúi đầu, Phạm Thông chậm rãi theo sát phía sau bọn họ.
“Đản ca ca, huynh bao nhiêu tuổi rồi?” Đi một quãng, Phạm Bạch Thái rất tự nhiên hỏi một câu.
xuống đất, kéo Đản Nhi chạy lại, vui vẻ gọi: “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, Tùng Tùng
đến giúp tỷ nhé?”
“Không cần, không có gì cần giúp đâu, hai đứa cứ đi chơi đi.” Tiểu
Ngư nhìn thoáng qua La Đản quy quy củ củ đứng nghiêm trước mặt không rên một tiếng, mỉm cười.
Tuy rằng bọn họ là bị La Quảng dùng tâm kế mới thu nhận La Đản, nhưng La Đản này cũng là vô tội, hơn nữa xem biểu hiện hai ngày này của nó,
tuy rằng Phạm Thông chỗ nào cũng phá lệ chăm sóc, nhưng thằng bé vẫn
chưa có biểu hiện được sủng mà kiêu, trái lại mỗi lần đều xông vào làm
việc, lúc tìm tảng đá lúc kiếm củi, cho đến khi không còn việc gì có thể giúp mới đi chơi với Tùng Tùng.
Nàng là người thích ân oán rõ ràng, nếu lúc trước mình đã không cản
Phạm Thông nhận đồ đệ này, hiện giờ cũng không tất yếu lại đi bắt nạt
một đứa trẻ, cũng sẽ không cố ý khắc nghiệt thằng bé, chỉ cần La Đản này hiểu chuyện, Tùng Tùng có gì, nó cũng sẽ có, ít nhất về mặt vật chất
nàng sẽ không bạc đãi nó. Nhưng nếu muốn nàng cũng đối với nó như Tùng
Tùng, thật lòng yêu thích tiểu sư đệ này, vậy thì đành phải chờ xem
duyên phận giữa hai người thế nào rồi.
“Bọn đệ không thể đi tìm cha và Nhị thúc sao?” Phạm Bạch Thái sao có
thể đoán được suy nghĩ của tỷ tỷ, nghe nói không cần giúp gì, hưng phấn
nói.
“Chuyện này không được.” Phạm Thông và Phạm Đại vào núi săn thú, cây
cối rậm rạp, ai biết ở chỗ nào, dù sao cũng không thể để hai đứa trẻ con đi tìm được.
“Oh..” Phạm Bạch Thái dài giọng thất vọng.
“Sư đệ, bây giờ trời đã tối, trong rừng dã thú nhiều, chúng ta không
thế tùy tiện đi. Nếu không, chúng ta đứng trung bình tấn một lát đi? Sư
phụ đã nói, nếu muốn học bản lĩnh thật tốt, đầu tiên là phải luyện tập
kiến thức cơ bản trước.” La Đản thấp giọng bổ sung giải thích cho lời từ chối của Tiểu Ngư.
“Được rồi.” Phạm Bạch Thái mặc dù có chút không tình nguyện, bất quá
vẫn đi theo La Đản đứng một bên, cũng có bộ có dạng chồm hỗm đứng.
Tiểu Ngư nhìn nhìn La Đản thân trên thẳng tắp, lại xem Tùng Tùng rõ
ràng đang lén lười biếng, không khỏi buồn cười lắc lắc đầu, dưới tay
càng không ngừng tiếp tục đảo rau, nhanh nhanh làm cho xong để nấu cơm.