Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 42 : Sinh nhật vui vẻ

Ngày đăng: 19:30 18/04/20


“Nhị thúc, chúng ta giờ đang đi đâu đây?” Mặt trời đã lên cao, Tiểu

Ngư dừng bước, nhìn tiểu trấn lớn cỡ khoảng hai trăm nhà dân xuất hiện

trong tầm mắt, không khỏi thắc mắc nhìn về phía Phạm Đại.



Mấy ngày này bọn họ dù chưa phải trèo đèo lội suối nhưng vẫn dọc theo chân núi mà đi, nếu như gặp phải kẻ nào khả nghi thì lập tức vào núi

tránh né, dù có gặp qua thôn xóm nào cũng chỉ cử một hai người vào mua

nhu yếu phẩm cần thiết mà thôi, hôm nay tại sao chưa đến buổi trưa mà đã đi về hướng trấn này rồi? Hơn nữa Phạm Thông từ nửa đêm hôm qua đã

không thấy tăm hơi bóng dáng đâu, ra vẻ thần thần bí bí không biết đang

muốn làm cái quỷ gì đây nữa.



“Đi vào trấn á.” Phạm Đại cười hắc hắc.



“Không phải nói còn muốn trốn tránh thêm vài ngày nữa sao?” Tiểu Ngư

càng thêm khó hiểu, trấn Y Dương trọng phạm bị cướp, vụ án này cũng

không nhỏ, bây giờ mới qua ba bốn ngày, không thể nào cứ như vậy mà bị

từ bỏ, mấy ngày này nhất định sẽ đặc biệt chú ý đến những người lạ, cho

dù người ta không nhất định nhớ rõ một nhà bọn họ bộ dạng thế nào, nhưng Phạm Thông Phạm Đại là anh em sinh đôi, cũng là một dấu hiệu vô cùng dễ nhớ dễ nhận.



“Yên tâm đi, không sao.” Phạm Đại không biết kiếm đâu ra một bộ râu

màu đen thui, dính lên trên miệng, vụng về hỏi: “Tiểu cô nương, cô nhìn

xem ta là ai đây!!!”



“Đại gấu chó, ô ô…” Phạm Bạch Thái bên cạnh cười khanh khách, còn vung vung hai cánh tay nhỏ giương nanh múa vuốt.



“Oa ha ha, đại gấu chó đến đây!!”



Phạm Đại cố ý trợn mắt, gù gù lưng vụng về hùng hổ xông từng bước về

phía Phạm Bạch Thái, trên lưng hắn đeo tất cả hành lý khiến thân hình

vốn cao lớn càng thêm sừng sững, bây giờ lại ra vẻ như vậy, cũng thật

giống như một con gấu lớn ngốc nghếch, khiến Phạm Bạch Thái càng thêm

khoái chí, vội kéo tay La Đản, cười ha ha chạy lên phía trước.



“Đản ca ca, chạy mau thôi, đại gấu chó đến rồi!!”



Ba người đuổi nhau một hồi, rất nhanh đã bỏ rơi Tiểu Ngư lại phía sau.



“Cáo con, chúng ta cũng đuổi theo đại gấu chó nhé.” Tiểu Ngư cười khẽ vuốt ve Bối Bối trong lòng, thuận miệng nói một câu, tung mình đuổi

theo.



Phạm Đại tuy rằng cải trang vụng về, có điều thời đại này còn chưa có chụp ảnh với photocopy, nhà họ Phạm lại chỉ chạm trán với người ở hiệu

cầm đồ, kỳ thật cũng không cần phải lo lắng quá nhiều, cho dù người ta

có bằng cứ, thì cũng chỉ là hai anh em sinh đôi giống hệt nhau và hai

đứa trẻ con, giờ lại thêm một La Đản, thành ra có tới ba đứa trẻ, Phạm
chẳng qua đi ra ngoài nửa đêm thêm một buổi sáng, tại sao lại có thể

kiếm được nhiều như vậy?



“Hắc hắc, con gái bảo bối, giờ tạm thời con đừng hỏi, đợi lát nữa ăn

cơm, cha nhất định nói cho mọi người cùng nghe.” Phạm Thông cười hắc

hắc, vẻ mặt kiêu ngạp tiếp tục thay Tiểu Ngư lau khô tóc.



Thần thần bí bí! Tiểu Ngư bĩu môi không thèm để ý đến hắn nữa, bất

quá nhìn ba thỏi bạc kia, khóe miệng không khỏi cong lên một chút.



Người cha này của nàng tuy rằng là một đại hiệp vừa ngốc vừa cổ hủ,

có điều tính tình cũng là thành thực lương thiện, việc trái hiệp nghĩa

tuyệt đối là đánh chết hắn cũng không làm, vậy nên lai lịch số tiền này

nàng không lo lắng chút nào, xem hôm nay rốt cuộc hắn bộ dáng cũng giống người làm cha, nới lỏng trừng phạt cho hắn một chút vậy.







“Tỷ tỷ, nhắm mắt lại.”



Một lúc sau, Phạm Bạch Thái và La Đản cũng đều đã thay một bộ đồ mới

đi vào tiểu viện gọi Tiểu Ngư xuống, Tiểu Ngư tùy tiện buộc tóc gọn lại

hai bên, mặc cho những sợi tóc hoe vàng mỏng mảnh phủ xuống vai, vừa

bước xuống bậc cầu thang cuối cùng, Phạm Bạch Thái liền kiễng chân từ

phía sau che kín mắt nàng lại.



“Làm gì vậy?” Tiểu Ngư cười nói.



“Hì hì, đợi lát nữa tỷ tỷ sẽ biết, Đản ca ca, huynh dắt tay tỷ tỷ đi.”



“Ừ, sư tỷ, Đản Nhi đắc tội.” Thanh âm đáp lại vừa cung kính lại pha

lẫn chút hưng phấn, Tiểu Ngư chỉ cảm thấy trên tay chạm phải gì đó ấm

áp, đã bị một bàn tay nhỏ bé khác nắm lấy.



Hai đứa trẻ tươi cười, vừa dắt Tiểu Ngư bước lên phía trước vừa nhắc

nàng chỗ nào bậc cửa hoặc chỗ nào rẽ, Phạm Thông cười cười đi theo bên

cạnh giúp đỡ. Ba người dẫn Tiểu Ngư đến phòng ăn, lại cẩn thận đưa nàng

lên lầu hai, Phạm Bạch Thái lúc này mới buông tay ra: “Tỷ tỷ, xem này.”



Một bàn đầy các món điểm tâm: mứt, bánh ngọt, đồ nguội.. nhất thời ùa vào tầm mắt Tiểu Ngư.



“Tỷ tỷ, sinh nhật vui vẻ!”