Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
Chương 33 : Học bá trốn học
Ngày đăng: 17:02 30/04/20
Dịch giả: Đường Huyền Trang
Âm thanh của nàng trong trẻo lạnh lẽo:
- Tiểu điếm thần kỳ của Phương tiên sinh, cho dù là lấy lịch duyệt cả đời của Minh Tuyết cũng ít thấy.
- Phương tiên sinh là võ giả, mười sáu năm qua không có trải nghiệm đặc biệt nào, xét ở bất kỳ góc độ nào đi nữa thì cũng không thể tạo ra vật kỳ lạ như vậy.
- Nhưng hôm qua, chúng ta ở trong tiểu điếm của Phương tiên sinh không những được chứng kiến những vật thần kỳ như vậy, mà còn chứng kiến ba đạo lôi pháp xuất quỷ nhập thần!
- Bởi vậy không khó đoán ra, loại pháp khí thần kỳ tên là máy tính này, được một người, thậm chí là một thế lực tu sĩ nào đó giao cho Phương tiên sinh ra mặt thay bọn họ, ta đoán đúng không?
Phương Khải ngẩn người:
- Phân tích rất có lý a.
" Chỉ tiếc não chưa đủ lớn." Phương Khải bổ xung trong lòng.
- Tu sĩ đối với người bình thường mà nói, thân phận đâu chỉ cách biệt một trời một vực.
Nàng dừng lại một chút nói.
- Mà có phần dũng khí đem nhưng vật này bày ra trước mặt mọi người, thì dù cho ở bên trong các tu sĩ, thân phận của người đó cũng không phải bình thường.
- Nhưng bọn hắn vẫn để Phương tiên sinh đứng ra, thay họ mở tiểu điếm này, bởi vì thân phận của bọn họ không thể gặp người khác? Hay là bọn họ không muốn có người biết được sự tồn tại của bọn họ?
- Ta nghĩ dù vì bất kỳ lý do nào, những tu sĩ cao cao tại thượng như bọn hắn, lại giao những vật này cho Phương tiên sinh quản lý, nhất định là có không ít nhu cầu.
Phương Khải bật cười.
- Chỉ có thời gian một đêm mà có thể điều tra, phân tích, ra được như thế. Nạp Lan Tiểu Thư, có phải ta nên nói một tiếng bội phục với ngươi hay không?
- Phương tiên sinh quá khen.
Nạp Lan Minh Tuyết nhấp nhẹ nhàng một hớp rượu Lê Hoa, rượu xuống đến cổ, làm cho gương mặt trắng như tuyết của nàng nổi lên một chút ửng đỏ, như là tuyết xuân tan, càng lộ ra một loại mỹ cảm khó tả, ngữ điệu nàng vẫn bình thàn như cữ, giống như có chút lười biếng.
- Thật ra là ta điều tra xong rồi mới đi đến tiểu điếm của Phương tiên sinh.
Nói cách khác, sau khi nghe đến cái tên Khởi Nguyên là nàng đã bắt đầu điều tra, đây cũng là nguyên nhân vì sao ngày hôm sau nàng mới đến quán.
- Như vậy, Phương tiên sinh, hoặc nói là người tu sĩ đứng sau kia, có hứng thú hiệu lực cho Nạp Lan gia?
Nàng thấy Phương Khải có vẻ không vui, lại mở miệng nói:
- Xin đừng cự tuyệt vội, chắc Phương tiên sinh cũng biết được, chuyện của Tiêu Ngọc Luật cũng chưa xong, mà tu sĩ sau lưng ngươi lại không thể lộ diện giúp, không phải ta xem thường tiên sinh, lấy năng lực của tiên sinh, muốn tự xử lý chuyện này, chỉ sợ là khó làm được!
- Nhưng lấy thực lực của Nạp Lan gia, ta dám cam đoan, thế lực sau lưng hắn, không dám tới tìm Phương tiên sinh gây phiền toái.
Tâm tư của nàng đã rõ ràng, nàng không muốn từ bỏ cái tâm tư chiếm tiểu điếm của Phương Khải làm của riêng, một chút cũng chưa từng bỏ!
" Nhất định là tên tu sĩ sau lưng hắn cho hắn một cái pháp bảo cường đại để hộ thân! Nhất định vậy!" Nạp Lan Minh Tuyết có lý trí mà người bình thường khó mà có được, bởi vậy nàng rất nhanh tỉnh táo lại. Nạp Lan Minh Tuyết không tin Phương Khải có khả năng như thế.
Để một tên thiếu niên 16 tuổi có thể cường đại trong thời gian ngắn như thế là không có khả năng!
- Xem ra ta còn đánh giá thấp sự coi trọng của người kia đối với hắn.
- Chờ một chút!
Ngay khi Phương Khải chọn bị rời đi, Nạp Lan Minh Tuyết mở miệng gọi hắn lại.
Phương Khải vừa đi đến cửa, dừng chân lại, quay lại nhìn Nạp Lan Minh Tuyết, cười lạnh một tiếng:
- Làm sao? Nạp Lan tiểu thư muốn lưu ta lại ư?
Sắc mặt Nạp Lan Minh Tuyết khôi phục vẻ bình tĩnh.
- Bây giờ mà ta đi cùng Phương tiên sinh, hẳn là không phải không còn chỗ trống chứ?
Nạp Lan Minh Tuyết uống cạn chén rượu lê hoa, buồn bã nói.
- Coi như không đồng ý, thì Minh Tuyết vẫn có thể tiếp tục đến quán Phương tiên sinh chơi đúng không.
- Đương nhiên.
- Ta cảm thấy vẫn cứ gọi là Phương lão bản cho thích hợp.
Phương Khải nói.
- Tiên sinh nghe vẻ nho nhã quá, không quen!
- Được rồi lão bản!
- Ta nghe bằng hữu nói, sáng sớm hôm nay Hoàng Tự viện của Lăng Vân học phủ có khóa mà?
Bằng hữu của hắn tự nhiên là Vương Thái.
- Ngươi không đi sao?
- Hôm nay....
Khóe môi Nạp Lan Minh Tuyết hơi nhếch lên.
- Vậy thì trốn học đi.
!!??
Người bình tĩnh nhất sau khi chơi xong trò chơi, hóa ra còn mải chơi hơn Tống Thanh Phong a?!