Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 271 :

Ngày đăng: 17:10 30/04/20


《Chương 271》



CUNG ĐÌNH MÊ TÌNH: CÔNG LƯỢC ĐỐC CHỦ TÀN NHẪN (23)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



🌸🍃🌸🍃🌸🍃🌸🍃🌸🍃🌸🍃🌸



Mà, bị Hồ Tuyết Nhu chỉ ra…



Tưởng Uyển Tư hoàn toàn đen mặt.



Mới vừa rồi bị xem là Hoàng hậu, trong lòng nàng ta còn tự đắc trong nháy mắt.



Không nghĩ rằng, tiểu tiện nhân không biết từ đâu ra kia, lại còn muốn sánh bằng!



Kỳ thật, tối nay Tưởng Uyển Tư tỉ mỉ trang điểm, mặt mày tú lệ, cộng thêm nàng ta da trắng yểu điệu, lại cố ý chọn mặc váy lụa lam nhạt mây khói, thêm vài phần khí chất phiêu dật như tiên.



Xác thật, cũng là đẹp.



Nhưng… dáng người Hồ Tuyết Nhu nóng bỏng, ngũ quan thâm thúy lại kiều mị, hơn nữa một thân phong tình dị vực, lực đánh vào mười phần.



Nếu so sánh, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Tưởng Uyển Tư kém cỏi hơn, chính đáy lòng nàng ta cũng hiểu rõ điều đó.



Đây là nhục nhã trắng trợn!



Trong lòng Tưởng Uyển Tư thầm hận, đột nhiên nắm chặt tay, trước mắt bao người, càng cảm thấy trên mặt như nóng như lửa thiêu, không khỏi đưa ánh mắt cầu cứu về phía Thái Hậu.



Nhưng Thái Hậu lại chỉ nhíu mày, im lặng không nói ——



Tối nay bà ta cố ý mang theo Tưởng Uyển Tư đến đây, đó là vì muốn tạo thế cho vị chất nữ bà con xa còn ở “Tần” vị này.



Theo phản ứng của mọi người trước đó có thể thấy, vốn là hiệu quả cũng không kém.



Ai ngờ bỗng nhưng lại nhảy ra một con hồ ly tinh ngoại lai, chỉ một lát đã phá rối cục diện vốn rất tốt chứ?



Hơn nữa…



Đường đường là Thái Hậu “Thiên triều thượng quốc” của Đại Ân, đối với việc dung nhan của con dâu mình nhận định bị bại bởi nữ tử Tây Lương này, trong lòng cũng có chút ngột ngạt.



Bởi vậy giờ phút này, rõ ràng bà ta đã nhận được ánh mắt xin giúp đỡ từ Tưởng Uyển, nhưng lại ngoảnh mặt làm ngơ.



Tưởng Uyển Tư thấy vậy chỉ cảm thấy trong lòng chợt lạnh, vẻ mặt cũng không nhịn được u ám xuống.



Trong chớp mắt đó, Hồ Tuyết Nhu vẫn luôn chú ý đến nàng ta, đôi mắt đẹp lại sáng ngời.



Nàng ta hơi ngẩng đầu lên, càng tự tin nhìn về phía Ân Diệp nói.



“Hoàng Thượng, Hoàng hậu của người hình như nhận thua…”




Bởi vậy, đối với Hồ Tuyết Nhu, có thể nói là Vân Khuynh vô cùng hoan nghênh, ánh mắt nhìn nàng ta lúc này cũng cực kỳ ôn hòa.



Hồ Tuyết Nhu thấy thế, chỉ cảm thấy vị Hoàng hậu này không chỉ tuyệt mỹ, đẳng cấp càng cao siêu hơn, nhất thời không dám chạm mũi nhọn, chỉ có thể ngây thơ nói.



“Hoàng hậu nương nương quả thật là đệ nhất mỹ nhân của Đại Ân, thần nữ tâm phục khẩu phục.”



Nàng ta nói xong, lại nhìn Tưởng Uyển Tư một cái, châm ngòi nói.



“Lúc trước, thần nữ còn nhận lầm vị nương nương kia thành người, quả thực là nhìn mắt cá thành trân châu, náo loạn ra trò cười.”



Nghe vậy, trong lòng Tưởng Uyển Tư giận dữ, nhưng lại e ngại trường hợp nên không dám phát tác ra bốn phía, ánh mắt chỉ có thể uất ức chuyển hướng về phía Ân Diệp.



“Hoàng Thượng…”



Ân Diệp khựng lại, cũng thấy việc so sánh này là quá phận, đang muốn vì nàng ta nói vài câu.



Ngay lập tức Hồ Tuyết Nhu lại bổ ra một câu trước.



“Hoàng Thượng, Hán ngữ của thần nữ không tốt, có phải đã dùng từ sai rồi hay không? Người có thể đừng trách tội hay không?”



Nàng ta đỏ bừng mặt nói, trong tiếng xin tha, còn có phong tình khác.



Ân Diệp thấy vậy, không khỏi tâm thần rung động: “Ngươi đó… Được rồi, trẫm đồng ý.”



Thoáng chốc, liền quên mất Tưởng Uyển Tư đang uất ức ở một bên.



Trong lòng Tưởng Uyển Tư cứng đờ, trong miệng ứ đọng một búng máu.



Nàng ta nhìn hai người này mắt đi mày lại, ghen tỵ càng sâu…



Bên kia.



Vân Khuynh nhìn một màn này, bỗng chốc bưng chén rượu lên, thân mình nghiêng ra phía sau sau, nhẹ gọi: “Lâu Ẩn.”



Hoạn quan trẻ tuổi lập tức tiến lên, rũ mắt nói: “Có thần.”



Chợt thấy nàng hơi giương khóe môi: “Ngươi cứ chờ xem, tiết mục tối nay không chỉ có như vậy thôi đâu.”



Lâu Ẩn nhìn sườn mặt tuyệt mỹ của nữ tử trước người, đột nhiên cười nhẹ lên.



“Đa tạ nương nương cho biết. Chỉ là… Thần cũng không cảm thấy hứng thú.”



Vân Khuynh hơi khựng lại, nghi hoặc liếc mắt một cái, chợt nghe hắn chậm rãi nói ——



🌻🌻🌻🌻🌻



Dương: Chương sau - Khuynh Khuynh bị anh nhà cho ăn thính ngập mặt 😆😆